Lọc Truyện

Truyện 30 Ngày Làm Vợ Hờ - Đình Lam

Trên đường trở về nhà, trời cũng đã nhá nhem tối, đoạn đường vào sâu bên trong nhà vợ lại khá vắng vẻ.

Đường bê tông khá rộng, hai bên có hàng cây xanh cây lớn, cây nhỏ xen kẽ nhau trải dài đến cuối đường, thêm những bờ ao, bụi chuối, ngôi nhà bỏ hoang, khung cảnh đìu hiu vắng vẻ, càng về đêm càng trở nên âm u, rùng rợn.

Anh biết người ở quê ngủ khá sớm, nhưng giờ này chỉ mới hơn 7 giờ thôi đã không thấy ai ra đường thì cũng hơi kì lạ, cảm nhận điều lạ Gia Bách rồ ga tăng tốc để về cho nhanh.

Đang chạy ngon trớn, bỗng anh cảm thấy gai cả người như có ai đang theo dõi mình vậy, nhìn dáo dác lại chẳng thấy ai, một dự cảm chẳng lành khiến anh phải rồ ga tăng tốc.

Ngay lúc này đây anh mới phát hiện đoạn đường này khá vắng vẻ, đèn đường ở đây cũng không được tốt lắm, rồi bỗng từ trong bụi rậm lao ra mấy tên đàn ông mặt mày trùm kín mít bằng một miếng vải đen, đồ mặc trên người cũng toàn là màu đen, vóc dáng hơi đô con, chúng phóng một con dao về phía anh.

Gia Bách kịp nghiêng đầu để né con dao, nhưng rồi vẫn không tránh được cú ngã xe đau đớn.

Biết mình đang ở ngoài sáng, bọn chúng ở trong tối nên anh không nghĩ gì nhiều mà nhanh chóng đứng lên, lúc này anh mới để ý bọn chúng có đến sáu tên tay cầm hung khí lao đến hướng về phía anh mà chém loạn xạ.

Tình huống này Gia Bách biết mình không thể địch lại dù bản thân biết nhiều thế võ phòng thân và tự vệ nhưng cũng không dám đánh cược tính mạng của bản thân.

Gia Bách định rút khẩu súng ngay thắt lưng. Nhưng dường như bọn chúng hiểu được ý đồ của anh nên liền lao đến, dùng hung khí mã tấu, điên cuồng chém tới.

Gia Bách thi triển rất nhiều thế võ để chống trả, cuối cùng anh cũng đã thành công đoạt lấy một cây mã tấu dài chừng 60 cm, làm vũ khí phòng thân.

Sau một hồi, sức một mình anh cũng không đủ địch lại 6 tên.

Cuối cùng, Gia Bách quyết định rút súng bắn lên trời một phát đạn.

Pằng.

Tiếng súng vang lên rung chuyển cả đất trời.

Bọn chúng thấy khó liền rút lui, lúc này đây Gia Bách cảm giác một bên hông của mình vô cùng đau đớn.

Anh thấy bọn chúng chạy vào lùm chuối, mấy giây sau tiếng nước đập bì bõm lại vang lên rồi mất hút sau mười mấy giây.

Gia Bách vừa đau vừa mệt, không kịp nghĩ gì nhiều liền đỡ chiếc xe lên gắng gượng chạy về nhà.

Đường vào nhà Xuyến nằm ngay ngã ba, phải đi qua một con lộ nhỏ, bề ngang chừng một mét.

Nếu bình thường anh có thể chạy qua rất dễ dàng, thế nhưng hiện tại tâm trạng của anh đang rối bời, cộng với việc vừa trải qua trận sinh tử nên dù có gan lì đến đâu thì vẫn không tránh khỏi tinh thần hoảng loạn.

Khi anh chạy gần đến cổng, Xuyến ở trong nhà nghe tiếng xe máy tạch tạch thì chạy ra, nhưng vừa chạy được mấy bước tiếng xe máy liền im bặt, nghi có chuyện chẳng lành Xuyến dùng hết công suất chạy thật nhanh ra, chạy chừng 30 mét đã thấy xe máy của Gia Bách nằm trên mặt đường.

Xuyến thấy Gia Bách nằm ngửa dưới ruộng người không động đậy thì miệng mếu máo, thốt không thành tiếng, nghẹn ngào gào lên:

– Ba mẹ ơi, anh Bách bị gì rồi nè.

Nói xong, Xuyến có cảm giác cổ họng mình nghẹn đắng, khóe mắt ươn ướt, cô không màn tất cả lao nhanh xuống ruộng đỡ anh dậy.

Ông Quý, bà Nga cả Đăng Khôi nữa nghe tiếng hét thất thanh của Xuyến cũng vội chạy ra.

Thấy Xuyến đang ôm Gia Bách đang bất tỉnh nhân sự, ai cũng ngỡ ngàng xanh mặt.

Ông Quý, bà Nga luống cuống hết cả lên khi thấy ngang hông của Gia Bách dính toàn là máu.

Xuyến khóc ngất đau lòng khôn xiếc, cô xót chồng nhưng vẫn đủ tỉnh táo nói:

– Ba mẹ gọi cho bà bảy đi, bà bảy có xe hơi.

Nghe con gái nói, ông Quý lật đật chạy vào nhà.

Nhà bà bảy cách nhà Xuyến gần 500 mét, gần ngã ba đường, khi hay tin bà ba cùng chú Tín và chú Bình chạy ra, thấy Gia Bách bị thương liền cùng mọi người đưa anh lên xe chở đến bệnh viện.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!