Lọc Truyện

Truyện 30 Ngày Làm Vợ Hờ - Đình Lam

Nhìn cảnh tượng trước mắt, trong lòng Xuyến khó chịu vô cùng, tâm trạng cũng không còn hồ hởi như lúc đầu nữa, cô quay đầu xe lại chuẩn bị bước đi, thì bên tai lại nghe giọng nói vô cùng đắc ý của Ngọc:

“Ờ kìa Xuyến, sao không ở chơi mà lại về.”

Câu nói tai hại của Ngọc khiến mọi người bên trong chú ý, trong đó có cả anh.

Xuyến bất ngờ quay đầu lại theo con tim mách bảo thì va phải ánh mắt của anh.

Cô thấy anh đứng dậy, một chân nhích lên một bước, anh mắt có gì đó lạ lẫm, ngỡ như đang rất khó xử, cô nhìn anh nội tâm muốn nói gì đó nhưng lại thôi, Xuyến cảm thấy tim mình nhói lên, cô chưa bao giờ có cảm giác xa lạ như vậy đối với anh.

Mấy giây sau đó, anh ngồi xuống, cũng không còn quan tâm gì đến cô nữa, thoải mái trò chuyện cùng người bên cạnh, Xuyến thấy vậy muốn rời đi càng nhanh càng tốt, chỉ đơn giản là cô không muốn làm kẻ dư thừa.

Xuyến thẫn thờ bước đi, bên tai vẫn không ngừng vang lên giọng nói dẻo dẹo the thé của Ngọc: “Không ở lại à, chuyện vui vẫn chưa bắt đầu mà.”

Xuyến mặc kệ cô ta mà dẫn xe đạp đi về, giờ khắc này cô cũng chẳng còn tâm trí đâu mà lên huyện sửa lại cái khung ảnh.

Lúc cô về đến nhà đã gần trưa, mặt Xuyến buồn rười rượi, cô nằm vật xuống giường, chẳng muốn làm gì cả cũng không tha thiết ăn uống.

Một lúc sau, ba mẹ cô cũng đi làm về trưa.

Nhìn ba mẹ, Xuyến hỏi:

“Mẹ, trước kia anh Bách từng đến nhà mình sao?”

Xuyến vừa dứt câu, ba mẹ cô nhìn nhau ngỡ ngàng như không tin nổi, cô cũng có thể hỏi được câu này, Xuyến nhìn họ chờ đợi câu trả lời nhưng chỉ thấy họ ngập ngừng, ấp úng, trả lời cho qua loa lấy lệ:

“Ờ thì, bà con họ hàng của nó ở gần đây mà, lâu lâu nó vẫn thường về đây chơi lắm.”

Thấy ba mẹ không muốn nói thật cho mình biết, Xuyến cũng không hỏi gì thêm nữa.

Ba mẹ rời nhà đi làm ca chiều thì Xuyến cũng nằm vật vờ ở nhà cố ru mình vào giấc ngủ cho đủ giấc.

Đến 16 giờ, cô dậy nấu bữa cơm chiều, nhà cũng chẳng còn nhiều đồ ăn Xuyến tìm trong tủ lạnh đâu được vài quả trứng với một ít thịt heo, liền đem đi kho thịt, trứng thì đem chiên với một ít hành tây.

Thời điểm đó, ở nhà của bà Hoa.

Điện thoại của Gia Bách bất ngờ đổ chuông, biết người gọi đến là ông Lâm - giám đốc công an thành phố, anh không dám chần chừ mà ấn kết nối:

“Tôi đang nghe.”

“Cậu trở về đi, vụ án này cậu không cần điều tra nữa.”

Câu nói như sét đánh ngang tai khiến Gia Bách ngỡ ngàng, tưởng mình nghe nhầm, anh hỏi lại :

“ Sao cơ, không cần điều tra nữa ư, nhưng mà…”

Gia Bách định nói thêm nhưng đã bị giọng của ông Lâm cắt ngang:

“ Không nhưng nhị gì hết đây là mệnh lệnh của cấp trên.”

Nói rồi ông ta cúp máy, không để Gia Bách có cơ hội nói thêm một câu nào.

Linh ngồi cạnh anh, thấy vậy liền hỏi:

“Gì vậy anh.”

“Cấp trên bảo chúng ta không cần điều tra vụ án này nữa.”

Linh bất mãn quát:

“Không cần là không cần thế nào? Rõ rành rành ra đó rồi còn gì.”

“Thôi về hãy tính tiếp.”

Trước khi rời khỏi nhà dì Hoa, Gia Bách đã kịp dặn dò gia chủ không được tiết lộ bất cứ thông tin gì về anh, nếu không mọi sự cố phát sinh, gia đình chịu trách nhiệm hết.

Khi Gia Bách vừa bước chân ra khỏi cửa, Ngọc đã nắm cổ tay kéo anh lại, cả người Gia Bách loạng choạng suýt ngã, không biết vô tình hay hữu ý mà cô ta đã chụp được khoảnh khắc đụng chạm vô tình của anh và chính mình.

Sau khi thực hiện xong ý đồ, Ngọc mới rối rít xin lỗi.

Gia Bách sau đó cũng chia tay chị Linh, anh có ngỏ ý mời chị về nhà ba mẹ vợ mình chơi, nhưng vì không muốn làm bóng đèn cản trở Gia Bách bồi đắp tình cảm với vợ nên chị cũng về luôn thành phố. Trước khi về hẳn, Gia Bách dặn chị ghé công an huyện bẩm báo một tiếng, còn không quen bảo họ để ý ông Mến một chút, vì sự nghi ngờ ông ta có liên quan tới một đường dây buôn bán ma túy lớn chưa bao giờ thuyên giảm trong lòng anh.

Ánh chiều tà rất nhanh đã khuất sau rặng trâm bầu, màn đêm phủ thật mau, Gia Bách nhìn đồng hồ trên màn hình điện thoại.

Gần 6 giờ rồi. Anh chạy lên thị xã mua mấy tô phở đem về.

Trên đường đi, cứ nghĩ đến Xuyến là anh lại rầu rĩ, không biết là có giận hờn hay hiểu lầm gì không, nghĩ tới cái bộ mặt lạnh tanh của vợ mà anh vừa giận vừa thương.

Gia Bách hí hửng mang mấy tô phở về nhà để dỗ vợ, ai ngờ đâu sự việc sắp diễn ra sau đây lại vượt ngoài trí tưởng tượng của anh.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!