Lọc Truyện

Cô Vợ Bé Nhỏ Của Tổng Tài - Lương Tiểu Nhiễm (FULL)

Chương 24: Đây không phải là điều anh muốn sao?

Lương Tiếu Nhiễm lập tức đứng dậy đi mờ cửa, bỗng một bóng người cao gầy từ bên cạnh đi ra, đá tung cửa rồí đí vào nhà.

Người đến không ai khác chính là em trai của Trương Tình, Trương Huy.

“Trương Huy?” Lương Tiểu Nhỉềm cảnh giác liếc nhìn anh ta: “Anh tới đây làm gì?”

“Lương Tiểu Nhiễm, cô cũng sống dai quá đấy, nếu như ngày đó Giang tiên sình không ra tay kéo cô lại thì tôí đã nghiền chết cô rồi.” Trương Huy tự nhiên như ở nhà, anh ta ngồi bắt chéo chân trên sô pha, dáng vẻ bất cẩn nhìn cô.

“Hỏm đó là anh láỉ xe à?” Lương Tiểu Nhiễm nhớ lại ngày hôm đó, một chiếc xe tảì màu trắng suýt tỏng vào cô, nếu Giang Thành không giúp đỡ kịp thời, có lẽ cô đã sớm chết dưới bánh xe đó rồi.

Trương Huy nheo con mắt lại, lộ ra một tỉa tàn nhẫn: “Cô ép chết chì của tôi, tôi phải lấy mạng của cô, đây là chuyện nhân thường thếthái thôi!”

“Tòi không giết chị gái anh, nếu anh cứ bám theo tôi không buông như vậy, tôi sẽ báo cảnh sát đấy!” Lương Tiểu Nhiễm giơ điện thoại lên cảnh cáo anh ta.

Nhưng Trương Huy lại không hề sợ hãi, anh ta đứng dậy, tiến đến gần cồ: “Lương Tiếu Nhiễm, tòi nghe nói cô và Giang Thành đã ly hôn, anh ta đã đưa cho cò một khoản phí chia tay, thế này đi, cò cho tôi nảm trăm vạn, thì xem như chuyện giữa chúng ta đã giải quyết xong, tòi sẽ không làm phiền cô và cô cũng không cần phải lo lắng, sợ hãi nữa

Anh ta nói những lời này nhưthế anh ta đang là người có lý không có gì phải sợ.

Lương Tiếu Nhiễm tức giận cười nhạo anh ta: “Anh nghiêm túc đấy à?”

“Hấp* hay luộc cái gì? Tôi nói cho cô biết, giết người thì phải đền mạng, hoặc là cô đưa tiền cho tỏi, nếu không nhà họ Trương chúng tôi mỗi ngày đều đến đây gây rối!” Trương Huy vốn là một tên lưu manh, không có tý liêm sỉ nào, cũng không thèm quan tâm đến cảm nhận của người khác về anh ta.

*Trong phiên âm tiếng trung, từ ‘thật”

phiên âm giống vớí từ “hấp”

Lương Tiếu Nhiễm khẽ nhíu mày, trầm giọng nói: “Được thôi, anh đến một lần, thì tôi sẽ báo cảnh sát bắt anh một lần, xem xem ai có thế trụ được lâu hơn người kia!”

“Được!” Trương Huy không hề sợ hãi, cười khẩy nói: “Nghe nói gần đây cô đang nghĩ đến việc tranh giành quyền nuôi con với nhà họ Giang, cò nói xem nếu như cồ dính vào scandal và kiện tụng thì sẽ quyền nuôi đứa trẻ này còn đến lượt cô không?”

“Trương Huy!” Lương Tiểu Nhỉềm trong lòng căng thẳng, người đàn ỏng trước mặt cò chính là một kẻ điên mà!

Trước đây Trương Tình đã từng nhắc đến người em trai này với cỏ, Trương Huy chính là một ác ma, ỷ mình là con trai nên anh ta luôn dựa vào chỉ gái của mình, vắt cạn kiệt chị gái, sau khỉ bào mòn hết hai ông bà già ở nhà, thì anh ta lại ép Trương Tình đưa tiền cho anh ta.

Loại ngườỉ này đơn giản là không có liêm sỉ.

“Nếu không tin, cô có thế thử xem.” Mục đích của Trương Huy rất rõ ràng, anh

ta chỉ muốn tiền.

Lương Tiếu Nhiễm không muốn gây thêm rắc rối, cò sẽ đấu tranh để giành quyền nuôi con, nhưng như Trương Huy đã nói, nếu cò gặp rắc rối không cần thiết, điều đó có thể khiến cho cơ hội giành quyền nuôi con của cô càng mong manh hơn.

“Tòi sẽ đưa anh tiền, nhưng không phải năm trăm vạn.” Đòi mắt của Lương Tiếu Nhiềm tốì sầm lại.

Cáí chết bất ngờ của Trương Tình ít nhiều gì cũng có liên quan đến cô, nếu như không phải giúp cô đối phó vớì Lâm Mặc, thì có lẽ cò ấy đã không gặp phải tai nạn.

Lương Tiểu Nhiễm vẫn luỏn áy náy về chuyện này, cho nên đưa tiền cho Trương Huy cũng coi như là bồi thường cho Trương Tình.

“Năm mươi vạn, tôi chỉ có thể cho anh nhiêu đó thôi, nếu anh cảm thấy không đủ thì cứ việc kiện đi.” Lương Tiểu Nhiễm ước lượng năng lực của mình, trong một khoảng thời gian ngắn thì cỏ chỉ có thế gom được nhiều như vậy.

Trương Huy mặc dù cảm thấy không

vui nhưng vì không muốn một xu cũng không lấy được nên không khỏi miễn cưỡng đồng ý.

Lương Tiếu Nhiễm tiễn Trương Huy đi rồi thì cò lại ngồi trên ghế sofa, vẻ mặt càng thêm đau khổ, năm mươi vạn nói ra cũng khó mà gom góp được.

Đúng lúc này, có cuộc gọi đến của Cố Từ Thư.

Lương Tiếu Nhỉễm nhấn nút trả lời: “Học trường Cố?”

“Tiếu Nhiễm, em có thời gian không? Anh muốn cùng em nói chuyện công việc.” Giọng nói dịu dàng của CốTừ Thư tựa như gió xuân xoa dịu lòng người.

“Được.” Lương Tiểu Nhiễm gật đầu, trực tiếp đi đến địa điếm đã hẹn.

Nắng chiều ấm áp, Lương Tiếu Nhiễm ngồi ở phía Tây, ánh hoàng hôn chiếu vào người khiến cô cảm thây ấm áp vò cùng.

“Đây là một số nút thắt và khó khăn mà công ty anh gần đây gặp phầỉ, em rất am hiểu về tài chính, em có thể giúp anh tìm ra sai sót ớ đâu không?” Cố Từ Thư có chút lo lắng, có thể thấy rằng thòng tin này rất

quan trọng đối với anh ấy .

Lương Tiếu Nhiễm so sánh chúng một cách cẩn thận và phát hiện ra rằng những tà í khoản này được làm rất cẩu thả và có nhiêu điểm không chính xác.

“Người ghi chép lại các tài khoản này chắc chắn không phải người chuyên nghiệp, ờ đây có rất nhiều vồn đề.” Lương Tiểu Nhiễm nhanh chóng chí ra một số vấn đề.

Cố Từ Thư có chút lo lắng: “Tìm người sắp xếp lại những thứ này thì không kịp rồi, em có thể sắp xếp lại chúng được không?1

“Như vậy đi, nếu học trưởng Cố tin tướng em thì cứ đưa những thứ này cho em, em cần ba bốn ngày thì mớí có thể sắp xếp lại được, anh cảm thấy như vậy có được không?” Sau khi xem xong thì trong lòng của Lương Tiểu Nhiễm cũng đã có phương án để sửa đối rồi.

“Anh hoàn toàn tin tưởng em, chỉ cần hoàn thành nó trong vòng một tuần là tốt rồỉ!” Cố Từ Thư không còn mong muốn gì hơn thế nữa, chuyện này mà cỏ chịu giúp đã là chuyện tốt lắm rồi.

Anh đang định nói điều gì khác thì một

giọng nói quen thuộc cắt ngang họ.

“Vậy là cô đã bỏ việc để ở bên người đàn ông của mình?”

Giang Thành không biết đã đến từ lúc nào, nhưng lúc này anh đang nhìn chằm chằm vào cô đầy ẩn ý.

Trong lòng Lương Tiểu Nhiễm đột nhiên căng thẳng, vô cớ cảm thấy sống lưng mình lạnh buốt.

“Lời nói của anh Giang có chút quá đáng rồí, anh có thế mượn lý do công việc đế đỉ cùng cò Lâm, vậy thì sao Tiếu Nhiễm không thể đi cùng tòi chứ?” Cố Từ Thư trực tiếp nhìn vào mắt anh, khí chất của hai người thì aỉ cũng không thua kém đối phương.

“Cò Lương, tòi thuê cô với mức lương gấp ba lần, và đây là thái độ của cô đối với tôi sao?” Giọng Giang Thành lại cao hơn một bậc.

Lương Tiếu Nhiễm chỉ cảm thấy da đầu có chút tê dại, cán bản không biết giải thích như thế nào.

“Tiền lương gấp ba lần thì có thế mua được hết thời gian của nhân viên sao? Anh

Giang, lòng anh so với Chu Bá Phỉ* còn đen hơn đó!” Cố Từ Thư nói, rồi lạì quay sang nhìn Lương Tiểu Nhíẻm: “Tiểu Nhiễm, em là người có trình độ và tài năng, công ty tụi anh có thế tuyển dụng em với mức lương cao hơn gấp 10 lần so với mức thị trường!”

*Một vị quan tham lam thời Ngô

Lương Tiểu Nhíềm lén lút liếc nhìn khuôn mặt Giang Thành, nhìn vào ánh mắt sâu thắm của anh, cò chỉ biết kêu khố trong lòng, cô vội vàng mỉm cười, khách sáo nói: “Học trường Cố, anh đang nóỉ cái gì vậy? Anh có cần giúp đỡ gì cứ việc kêu em, giữa chúng ta đừng nói đến chuyện tiền bạc, như vậy thì tầm thường quá rồi.”

“Tiểu Nhiễm?” CỐ Từ Thư có chút kinh ngạc.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!