Lọc Truyện

Yên Hoa Tam Nguyệt

19.

Bấy giờ, kỳ vương phi do tiên đế ban hôn chưa bước vào phủ, thái tử đã bức vua thoái vị. Phụ thân Kỳ vương phi cho rằng mình ủng hộ nhầm người, bèn chuyển qua cấu kết với thái tử. Gió chiều nào che chiều nấy, kẻ như vậy nào có kết cục an lành?

Vì vậy, sau khi Kỳ vương đăng cơ, vị trí hoàng hậu vẫn trống.

Hậu cung chỉ có hai vị phi tần là Hiền phi và An chiêu nghi. Hiền phi không nhận được nhiều sủng ái, nên An chiêu nghi nảy sinh ý định ngồi lên ngôi hoàng hậu cũng là điều dễ hiểu. Cũng có thể vì nàng sợ khi hồng nhan tri kỉ trong lòng hoàng thượng quay về, ngôi vị của nàng sẽ lung lay.

Lần ngài gặp lại cố nhân là một năm sau khi đăng cơ. Phu quân nàng Viện Viện thăng quan đến kinh thành nhậm chức dẫn cả thê tử đi cùng.

An chiêu nghi khi ấy còn là trắc phi, biết chuyện giữa hoàng thượng và Viện Viện, nàng sợ hoàng thượng nối lại tình xưa nên đã mua chuộc người ám sát Viện Viện.

Cuối cùng, suýt chút nữa hại chết con trai nàng Viện Viện. Phu quân nàng tra ra bằng chứng, quỳ ngoài Cần Chính điện mong hoàng thượng giải quyết.

Kết cục, An chiêu nghi tự mình đẩy mình vào lãnh cung, hơn nữa còn liên lụy đến người nhà.

Phu quân nàng không màng danh lợi, thỉnh hoàng thượng ban thánh chỉ cho phép cả nhà rời khỏi kinh thành.

Trong số các nữ nhân của hoàng thượng, An chiêu nghi gọi là biết tính toán, nhưng vẫn còn non tay.

Ai nấy đều nói đế vương không có tình yêu, sau chặng đường dõi theo hoàng thượng ta đúc rút được một kết luận.

Hoàng thượng yêu, nhưng ngài không chỉ yêu một người.

Từ ngày bị giáng xuống tài nhân, Lưu Uyển đóng cửa cả ngày, không gặp một ai. Lệ phi đang mang thai, hoàng thượng đành sủng hạnh các phi tần khác. Ngài còn tổ chức tuyển tú.

Lần nào cũng như lần nào, tuyển thêm phi tần chỉ khổ ta. Hoàng thượng chỉ cần phong chức vị, ban nơi ở là xong. Diễn đàn Vietwriter.vn

Còn ta phải dặn dò cung nhân quét dọn nhà cửa, xem xét danh sách quà mừng, sau đó thông báo cho nội vụ viện sắm sửa, bận tối mắt tối mũi.

May mà ta chỉ cần phân phó nhiệm vụ, không phải động tay làm.

Năm nay, ta vẫn đón Tết trung thu cùng với Lý Bá. Hoàng thượng có ghé thăm Lý Bá, sau đó đi đến cung của hoàng hậu nương nương.

Hoàng thượng đặt kỳ vọng rất lớn vào tiểu hoàng tử. Ngài hay bế con đến Càn Thanh cung cùng mình phê duyệt tấu chương.

Sau này, nếu tiểu hoàng tử được bồi dưỡng cẩn thận, trở thành rường cột nước nhà, đúng như mong đợi của hoàng thượng, ngài ắt sẽ giao lại trọng trách cho tiểu hoàng tử.

Hình như trận phong hàn dạo trước khiến ta mụ mị đầu óc, đến nay cứ hay nằm mơ.

Ta mơ thấy mẫu thân... có lẽ là mẫu thân. Ta mơ thấy mẫu thân bị phụ thân đánh...nếu người đàn ông đó là phụ thân ta.

Ta kể lại cho Lý Bá.

Lý Bá ăn xong miếng bánh trung thu, nói: "Lúc nhặt được ngươi, ta đang giải quyết công việc giúp hoàng thượng, nơi đó là Lị Thành nằm cạnh đây."

"Sau đó ta cũng nhờ người nghe ngóng xem có nhà nào lạc mất con không, nhưng không thấy ai nhận."

"Trên người nô tỳ lúc ấy có tín vật gì không?" Ta hỏi.

Lý Bá khinh khỉnh: "Có! Có cái bộ đồ rách, lủng mấy chỗ liền, ta vứt lâu rồi."

"Vứt ở bên đường ăn mày thấy còn khinh."

Ta gật đầu, lòng nặng trĩu thất vọng.

Cũng từng có lúc ta tưởng tượng linh tinh, biết đâu phụ mẫu thân sinh không phải người thường, trong lúc bất cẩn lạc mất ta. Trải qua muôn vàn cay đắng, hai người tìm thấy ta, cả nhà ôm nhau khóc thật to.

"Cuối cùng phụ mẫu cũng tìm được con, tội nghiệp con quá."

"Phụ mẫu đưa con về nhà, không phải hầu hạ người khác nữa."

"Con gái đừng lo, phụ mẫu dành dụm được khoản tiền khá, tất cả đều để cho con."

Song, giả thiết ấy có vẻ không thực tế lắm, nếu có tiền sao lại để ta mặc quần áo rách?

Kể cả họ xuất thân danh gia, nhưng người ta hầu hạ chính là hoàng thượng, trước mặt hoàng thượng, ai cũng phải quỳ lạy.

Lý Bá thấy ta im lặng, khẽ khàng hỏi chuyện: "Nhớ phụ mẫu sao?"

Ta...muốn một đêm biến thành phú hào.

"Không nhớ, cũng không nhớ nổi." Ta lắc đầu.Diễn đàn Vietwriter.vn

"Đừng quá mải mê trong quá khứ, đời người còn dài phải biết cách tiến về phía trước. Nếu có duyên ắt sẽ hội ngộ."

"Đời người dài thế, Lý Bá chỉ ở trong cung có tiếc nuối không?"

Lý Bá cười: "Được ở gần hoàng thượng là đủ rồi."

[1] Cầm sắt hòa hảo: Cầm và Sắt là hai nhạc cụ thường dùng trong hòa tấu âm nhạc cho ra âm thanh hòa hợp rất hay, nên còn được ví với vợ chồng hòa thuận.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!