Lọc Truyện

Võ Nghịch Cửu Thiên Giới - Diệp Hàn (FULL)

Chín năm trước Mạc Khinh Nhu mới đến thư viên Viêm Dương, chỉ vì hai chân không tiện, ngày thường cũng không thể hiện gì nhiều, tuổi không lớn, chỉ mới khoảng hai mươi, dẫn tới rất nhiều đệ tử trong thư viện đều không chú ý đến nàng. 

Nhưng Diệp Hàn lại biết sự lý giải của sư phụ đối với tu luyện hơn xa những sư phụ khác trong thư viện. 

“Hừm, trước kia ta là đệ tử chân truyền của thư viện Luân Hồi, nhưng bị trọng thương trong cuộc chiến bảng m Dương vào chín năm trước, hai chân bị người ta dùng Ngục Thủy cực hàn xâm nhập, dẫn tới không thể đi đường, cảnh giới ngã xuống, sau đó liền tới thư viên Viêm Dương.” Mạc Khinh Nhu cười nhìn Diệp Hàn, nói đến chuyện này lại có vẻ rất nhẹ nhàng thản nhiên: “Gọi sư phụ nghe già lắm, nếu con có thể gia nhập thư viện Luân Hồi thì phải gọi ta là sư tỷ mới đúng.” 

“Hả...” Diệp Hàn ngẩn ra. 

“Hôm nay chính mắt nhìn thấy dáng vẻ của La Thiên Chinh, lại nghe sư phụ nói như vậy, ta cũng không có thiện cảm gì với thư viện Luân Hồi, trong Thái Hư Cổ Vực còn đại tông môn nào khác có thể gia nhập không?” Diệp Hàn tiếp tục nói. 

“Có, đại lục Thần Võ có diện tích rộng lớn vô biên, không biết có bao nhiêu Thần Sơn Đại Xuyên, các loại giáo, tông, thư viện, thánh địa… thế lực nào cũng trấn áp một phương. Nhưng nếu nói đến thế lực ở Thái Hư Cổ Vực, ta vẫn kiến nghị ngươi gia nhập thư viện Luân Hồi, chỉ có thế lực như thư viện mới là nơi tập võ dạy người, mà trong ba thư viện vô thượng của Thái Hư Cổ Vực, thư viện Luân Hồi là hải nạp bách xuyên (1), mọi phương diện đều tương đối hùng mạnh.” Mạc Khinh Nhu đáp lại. 

(1) Ý nói biển có thể dung nạp nước của hàng trăm ngàn con sông, dung nạp được tất cả 

“Được rồi, còn mười ngày thư viện Luân Hồi sẽ tuyển nhận đệ tử, ta sẽ chuẩn bị kỹ.” 

Thư viên Viêm Dương là một trong những phân viện của thư viện Luân Hồi, mỗi năm sẽ có sứ giả đến tuyển nhận đệ tử, danh sách chỉ có một, trên cơ bản luôn là người mạnh nhất trong các đệ tử mỗi năm của thư viên Viêm Dương. 

Trước kia Diệp Hàn chỉ được xem là ưu tú, mặc kệ là tuổi hay những phương diện khác đều có chênh lệch với những đệ tử nội môn lâu đời, nhưng hiện tại hắn tự tin có thể thông qua khảo hạch, nhận được sự tán thành của sứ giả thư viện Luân Hồi. 

sư phụ nói không sai, đại lục Thần Võ quá lớn, Viêm thành chỉ là một nơi nhỏ bé, cho dù ngồi lên vị trí chủ nhân Viêm thành thì cũng chỉ là trò cười trong mắt những cường giả thế lực lớn thượng đẳng đó. 

Như La Thiên Chinh, thứ chó má đó chỉ là đệ tử bình thường ở thư viện Luân Hồi mà đã tới Viêm thành vênh mặt hất hàm sai khiến, làm lơ tất cả, chỉ một quyết định của gã đã định đoạt sinh tử của người khác, cả thành chủ cũng phải cung kính đối đãi, không dám trêu chọc. 

Nếu không phải sư phụ ở đây thì chỉ sợ giờ mình đã bị giết chết, còn nói gì đến tương lai? 

Còn nữa, nữ nhân Diệp Chỉ Huyên ác độc này đoạt Thiên Giao Chiến Cốt của hắn rồi trực tiếp một bước lên trời, được đại nhân vật của thư viện Luân Hồi coi trọng, có thể tồn tại rời đi như vậy? 

Quả thực là dẫm lên đầu hắn mà leo lên. Diệp Hàn cảm thấy như bị nghẹn trong cổ họng, hắn nuốt không trôi cục tức này. 

“Khi đến thư viện Luân Hồi, chuyện lớn đầu tiên phải làm là nghiền xương các ngươi thành tro.” Diệp Hàn âm thầm nắm chặt nắm tay. 

Diệp Hàn được Cửu Thiên Ngự Long Quyết và khí tức của Long Đế tẩm bổ nên ý chí bản tôn vô hình trung đã bị ảnh hưởng, sớm đã lây dính vài phần khí khái đế vương, không thể nói tâm cao khí ngạo, nhưng cũng không muốn bị người khác ức hiếp nô dịch. 

Không có thực lực thì vĩnh viễn sẽ bị người khác đè đầu, cả ngày sợ đầu sợ đuôi, thậm chí kéo dài hơi tàn. 

Trong Cửu Giới Trấn Long tháp, Long Đế chí cao vô thượng thủ đoạn thông thiên trong truyền thuyết của Long tộc cũng bị trấn áp giết chết, hiện giờ mình là cái gì? 

Long Đế đã chết còn có uy danh truyền lại thiên thu muôn đời, loại tiểu nhân vật như mình chết thì chết, không ai nhớ đến cả. 

Kiếp sau mờ mịt quá, chỉ mong cuộc đời này, sao không sống tiêu tiêu sái sái, vui sướng tràn trề? 

“Diệp Hàn, nguyên lực của ngươi rất hùng hậu, tuy có thể đánh bại Diệp Dương Phủ, nhưng thư viên Viêm Dương cũng có mấy đệ tử nội môn lâu đời không kém gì Diệp Dương Phủ, nếu muốn hoàn toàn cướp lấy tư cách kia thì phải cẩn trọng, cảnh giới của ngươi không thể tăng trưởng trong mười ngày ngắn ngủn, nhưng có thể tập trung vào võ kỹ.” 

Mạc Khinh Nhu lại nói, chỉ vào một giá sách dưới cửa sổ: “Quyển sách thứ nhất trên tầng thứ hai giá sách, ngươi lấy lại đây.” 

Diệp Hàn vội đi lấy sách, trang đầu của nó có viết mấy chữ bắt mắt: Hổ Báo Lôi Quyền. 

“Hổ Báo Lôi Quyền?” Diệp Hàn lặp lại bốn chữ này rồi đưa cho Mạc Khinh Nhu. 

Mạc Khinh Nhu lắc đầu: “Kế tiếp ngươicứ tu luyện loại võ kỹ này, Hổ Báo Lôi Quyền có tổng cộng bốn quyền, trong đó có ghi chú của ta, mười ngày sau ngươicứ có thể tu luyện thành công quyền thứ nhất thì thực lực nhất định sẽ tăng lên rất nhiều.” 

“Vâng!” Diệp Hàn không chút do dự, thì ra sư phụ sớm đã chuẩn bị sẵn. 

“Đi tu luyện đi, trước kia chỉ kiến nghị ngươicứ tu luyện Bát Cực Bạo Quyền bình thường là vì trong giai đoạn Tụ Nguyên cảnh phải chú trọng căn cơ, võ kỹ là thứ yếu, nhưng hiện tại căn cơ của ngươicứ đã đủ rồi.” Mạc Khinh Nhu nói. 

Từ biệt Mạc Khinh Nhu, Diệp Hàn đi vào chỗ ở thuộc về mình trong thư viện. 

Đệ tử bình thường ở trong một phòng ốc đơn sơ, trước kia Diệp Hàn căn bản sẽ không tới nơi này, nhưng trải qua chuyện của Diệp gia, hiện giờ hắn vô cùng an tâm khi ở đây. 

Hắn ngồi xếp bằng trong đó, mở Hổ Báo Lôi Quyền ra liền nhìn thấy những điểm quan trọng trong lúc tu luyện thậm chí rất nhiều ghi chú chi tiết, quả thực chỉ liếc một cái đã nhìn thấu, sau một canh giờ, Diệp Hàn đã hoà hợp dung hoà trong đầu. 

Muốn tu luyện võ kỹ thì thực chiến mới là vương đạo! 

“Khu vực khai thác mỏ Hàn Uyên!” Diệp Hàn phun ra bảy chữ, ánh mắt rất kiên định. 

Trong khu vực khai thác mỏ Hàn Uyên có ma nhân hoành hành, yêu thú khắp nơi, có thể nói là cực kỳ nguy hiểm, nhưng trong đó cũng chất chứa rất nhiều cơ duyên, có các loại kỳ trân dị quả thậm chí mạch khoáng trân quý… Đó cũng là một nơi tu luyện rất tốt. 

Sau khi thu thập một hồi, Diệp Hàn trực tiếp lên đường. 

Đi khỏi Viêm thành hai mươi dặm là đến lối vào khu vực khai thác mỏ Hàn Uyên, đập vào mắt là một mảnh đất đen kịt kéo dài vào sâu bên trong, cả không khí cũng tràn ngập khí tức thô bạo, đè nén. 

Diệp Hàn cảm khái, không lâu trước đây hắn mới rời khỏi nơi này, nhưng hôm nay đến đây, tâm cảnh đã hoàn toàn thay đổi. 

Nửa năm trước bước vào khu vực khai thác mỏ Hàn Uyên là một lòng vì tìm kiếm cơ duyên để giúp Diệp Chỉ Huyên sớm ngày đột phá đến Thần Lực cảnh, kỳ thật hắn rất kiêng kị khu vực này, mấy năm nay số đệ tử của thư viên Viêm Dương chết trong đây không đến một ngàn cũng có tám trăm. 

Nhưng hiện tại Diệp Hàn tự tin mình sánh ngang với Thần Lực cảnh, tới đây để chuyên tâm tăng lên võ đạo, chỉ vì bản thân. 

Bước vào khu vực khai thác mỏ không bao lâu, vài cái bóng hung hãn đã vồ tới. 

“Yêu Nguyệt Lang? Tìm đường chết!” Diệp Hàn hừ lạnh rồi đánh ra một quyền. 

Cực hạn của loại yêu thú này chỉ đến nhị giai, ba con Yêu Nguyệt Lang trước mắt chỉ tương đương với võ giả Tụ Nguyên cảnh thất, bát trọng bình thường, căn bản không đáng nhắc tới. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!