Lọc Truyện

Tuyệt Thế Y Tiên - Diệp Bất Phàm

Chương 46: Tẩu hoả nhập ma

Trong xe, Diệp Phi Nhiên hỏi: "Trưởng khoa Mã, tình trạng của bệnh nhân thế nào?" 

Mã Hải Đông nói: "Bác sĩ Diệp, cậu có nghe nói về nhà họ Đường ở Giang Nam không?" 

Diệp Phi Nhiên lắc đầu, trước đây anh chỉ là một học sinh bình thường, không biết nhiều về giới thượng lưu ở Giang Nam. 

Mã Hải Đông lại nói: "Còn nhà họ Hạ cậu có biết không?" 

Giang Nam không quá lớn, với tư cách là giám đốc bệnh viện Giang Nam, Mã Hải Đông đã nghe nói về việc Diệp Phi Nhiên chữa trị cho Hạ Trường Thanh từ lâu. 

Diệp Phi Nhiên gật đầu: "Tôi đương nhiên biết". 

Mã Hải Đông nói: "Xét về thực lực và địa vị, nhà họ Đường không thua kém nhà họ Hạ chút nào. Điểm khác biệt là nhà họ Hạ dựa vào tiền bạc và địa vị của mình ở Hoa Hạ, còn nhà họ Đường thì dựa vào sức mạnh". 

Nhà họ Đường là một thế gia Võ Đạo, mọi thành viên cốt cán trong nhà đều luyện võ. Ông cụ Đường thậm chí còn là cao thủ, tuy đã ngoài tám mươi nhưng cơ thể vô cùng cường tráng, nhưng ba ngày trước không biết vì lý do gì đột nhiên ngã bệnh. 

“Ông cụ Đường là chú họ của tôi, trong ba ngày qua tôi đã giới thiệu rất nhiều chuyên gia nổi tiếng cho ông ấy nhưng đều không hiệu quả nên hôm nay tôi muốn nhờ bác sĩ Diệp giúp đỡ". 

Diệp Phi Nhiên gật đầu, không hỏi thêm câu nào khác. Về tình hình bệnh nhân, anh phải nhìn tận mắt mới có thể chẩn đoán chính xác nhất. 

Không lâu sau, Mã Hải Đông lái chiếc Audi đến một biệt thự ở ngoại ô. 

Biệt thự này được xây dựng dưới chân một ngọn đồi, phía trước có dòng suối, nhìn vô cùng sang trọng. 

Mã Hải Đông chào vệ sĩ ở cửa, sau đó lái xe thẳng vào bên trong, đậu trước một tòa nhà nhỏ ba tầng. 

Đây là bệnh viện tư nhân của nhà họ Đường. Sau khi xuống xe, ông ta đưa Diệp Phi Nhiên lên phòng bệnh ở tầng hai. 

Sau khi vào cửa liền nhìn thấy một ông lão râu tóc bạc trắng nằm trên giường bệnh, bên cạnh là một người đàn ông trung niên mặc áo khoác trắng đang tiến hành kiểm tra. 

Diệp Phi Nhiên khẽ nhếch mép cười. Thật trùng hợp, người này chính là Cao Hải Sinh, bác sĩ chuyên khoa tim phổi mà anh đã gặp ở nhà họ Hạ, không ngờ lại gặp lại sớm như vậy. 

Nhìn thấy Mã Hải Đông đi vào, một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi ra đón. Anh ta là Đường Phong, con trai út của ông cụ Đường. 

Diệp Phi Nhiên liếc mắt một cái, lập tức nhìn rõ tu vi của đối phương, quả nhiên là một gia tộc võ thuật, người này đã đạt đến cảnh giới đỉnh cao của luyện Khí. 

"Anh họ, anh đến rồi". 

Đường Phong lễ phép chào hỏi Mã Hải Đông, về phần Diệp Phi Nhiên bên cạnh, anh ta tưởng là tài xế đưa anh họ mình đến đây nên cũng mặc kệ. 

Mã Hải Đông nói: “Em họ, tình trạng của chú thế nào rồi?” 

"Tình hình rất tệ, vừa rồi ông cụ còn hộc ra máu". Đường Phong vẻ mặt nghiêm túc nói: "Đây là bác sĩ mà em mời tới chữa bệnh, không biết lần này có có chữa được hay không". 

Mã Hải Đông nói: “Em họ, đừng lo lắng, lần này anh đặc biệt mời bác sĩ Diệp đến chữa trị cho ông". 

"Bác sĩ Diệp rất am hiểu về y học cổ truyền, cậu ấy nhất định có thể chữa khỏi bệnh cho chú". 

"Bác sĩ Diệp, y học cổ truyền?" 

Đường Phong nghi ngờ nhìn Diệp Phi Nhiên, nếu không phải do bệnh tình của ông cụ, anh ta thật sự cho rằng anh họ đang nói đùa. 

Một thanh niên hai mươi mấy tuổi lại là cao thủ Đông y? Đông y từ khi nào lại được "trẻ hoá" như vậy? Các thầy thuốc Đông y bình thường chẳng phải đều tóc bạc râu dài sao? 

Thấy anh ta có vẻ nghi ngờ, Mã Hải Đông vội vàng giải thích: "Em họ, em chớ coi thường bác sĩ Diệp. Cậu ấy tuy còn trẻ nhưng tay nghề y chắc chắn là đỉnh cao. Ông cụ nhà họ Hạ ngã bệnh vài ngày trước, sau đó được cậu ấy chữa khỏi cho". 

Là con cháu một thế gia ở Giang Nam, Đường Phong đương nhiên biết nhà họ Hạ, cũng biết chuyện mấy ngày trước ông cụ Hạ bị ốm. Nhưng anh ta không ngờ rằng người thanh niên trước mặt mình lại chính là người đã chữa khỏi cho Hạ Trường Thanh. 

Sau khi biết điều này, thái độ của Đường Phong lập tức trở nên khách sáo hơn rất nhiều: "Bác sĩ Diệp, đúng là tuổi trẻ tài cao, lần này phải phiền bác sĩ rồi". 

Lúc này, Cao Hải Sinh ở đằng kia đã kiểm tra xong, mang theo một chồng tài liệu kiểm tra đi tới, vừa ngước mắt lên đã nhìn thấy Diệp Phi Nhiên. 

Lần này anh ta từ thủ đô đến Giang Nam, vốn tưởng rằng có thể kiếm được rất nhiều tiền, không ngờ chẳng được một xu, ngược lại còn thua cược một triệu. 

Vì vậy, anh ta không lập tức trở về thủ đô mà muốn ở Giang Nam này kiếm một món tiền lớn trước lúc rời đi. Vừa đúng lúc, anh ta tình cờ được nhà họ Đường mời, cho nên anh ta đến khám bệnh cho ông cụ Đường Thiên Dật. 

Đường Phong hỏi: "Bác sĩ Cao, bệnh của bố tôi thế nào rồi?" 

Cao Hải Sinh phớt lờ Diệp Phi Nhiên và nói thẳng: "Tình trạng của ông cụ rất xấu. Theo kết quả kiểm tra X-quang vừa rồi, phổi và gan có bóng mờ. Có thể được chẩn đoán là ung thư giai đoạn cuối và phải phẫu thuật lập tức". 

Đường Phong không bình luận gì về kết quả chẩn đoán của Cao Hải Sinh mà quay đầu nhìn về phía Diệp Phi Nhiên: “Bác sĩ Diệp, xin hãy khám bệnh giúp bố tôi”. 

"Đường tiên sinh, tôi cảm thấy không cần thiết, chẩn đoán lần này chính xác 100%. Dụng cụ tôi sử dụng đều là loại tiên tiến nhất trên thế giới, kết quả chẩn đoán sẽ không có vấn đề gì". 

"Ông cụ hiện đang ở giai đoạn cuối của bệnh ung thư và phải được điều trị bằng phẫu thuật ngay lập tức. Để điều trị khối u ác tính này, y học phương Tây tiên tiến hơn nhiều so với y học cổ truyền". 

Lần trước ở nhà họ Hạ, anh ta không chỉ mất mặt mà còn mất một triệu, điều này khiến anh ta vô cùng khó chịu khi nhìn thấy Diệp Phi Nhiên. 

Hơn nữa, anh ta đối với lần chẩn đoán này cực kỳ tự tin, các kết quả đều cho thấy ông cụ Đường mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối. Cho nên anh ta muốn thể hiện y thuật của mình, lấy lại chút thể diện đã mất. 

Như đọc được suy nghĩ của anh ta, Diệp Phi Nhiên khẽ mỉm cười: “Bác sĩ Cao, chúng ta khoan nói về việc liệu thuốc Tây có tốt hơn thuốc Đông y trong việc điều trị khối u ác tính hay không". 

"Chẩn đoán của anh là hoàn toàn sai, ông cụ Đường không mắc bệnh ung thư, lại càng không phải ung thư giai đoạn cuối". 

Thấy Diệp Phi Nhiên phủ nhận chẩn đoán của mình, Cao Hải Sinh lập tức lớn tiếng: "Điều này hoàn toàn không thể xảy ra. Tôi sử dụng thiết bị y tế tiên tiến nhất trên thế giới. Kết quả xét nghiệm chắc chắn là khoa học nhất, sẽ không có sai sót". 

Diệp Phi Nhiên vẻ mặt giễu cợt: "Nếu bác sĩ Cao đã tự tin như vậy, anh có dám đặt cược nữa không?" 

"Tôi. . . Tôi không đánh cược, khoa học là lập luận chắc chắn nhất, tại sao phải đánh cược!" 

Vừa nghĩ đến việc mất một triệu, Cao Hải Sinh lập tức hoảng sợ. Là một bác sĩ chuyên khoa ở Đế Đô, anh ta thường kiếm được rất nhiều tiền nhưng cũng tiêu rất nhiều. Hiện tại tất cả số tiền tiết kiệm được của anh ta cộng lại cũng chỉ được khoảng hai triệu. 

Hiện tại đã mất một triệu, một triệu còn lại dù thế nào cũng không thể mất. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!