Lọc Truyện

Tổng Tài Xinh Đẹp Là Vợ Của Tôi - Lâm Hạo

Chương 45: Bất ngờ

Tất cả mọi người lập tức hít khí lạnh, hơn một nửa số người vốn đang đứng lập tức ngồi xuống, đối diện với sống chết, lợi ích tạm thời vẫn có thể vứt bỏ. 

Ngay cả Lý Tông Minh cũng phải trừng mở to đôi mắt, lông tóc toàn thân dựng lên! 

“Biết con át chủ bài của tao là gì rồi chứ?” 

Mã Thành Huân cười lớn cuồng ngạo, chỉ vào Lý Tông Minh khinh miệt nói: “Nể mặt ông, gọi ông một tiếng chủ tịch Lý, không nể mặt ông, thì ông chẳng là gì hết!” 

Sau đó Mã Thành Huân lại nhìn sang Lâm Hạo: “Loại rác rưởi như mày mà cũng xứng tranh giành phụ nữ với tao chắc? Bây giờ quỳ trước mặt tao, dập đầu ba cái, tao sẽ suy nghĩ tha cho mày một mạng!” 

Lâm Hạo vẫn thản nhiên, hai tay khoanh trước ngực, cất giọng nhẹ nhàng nói: “Tôi sợ quá à, cầu xin anh mau đánh chết tôi đi”. 

“Không… không được!” 

Lúc này Giang Thiên Ngữ đột nhiên kéo góc áo của Lâm Hạo, thân hình thon nhỏ chặn trước mặt anh, cắn răng lên tiếng: “Mã Thành Huân, anh không được bắn chết anh ấy!” 

Đáy mắt Mã Thành Huân lạnh băng, âm lạnh nói: “Mẹ kiếp, đúng là cho thể diện mà không cần, cô càng bảo vệ anh ta, thì tôi càng muốn anh ta chết!” 

“Nổ súng bắn chết anh ta cho tôi!” 

Mã Thành Huân tức giận gầm một tiếng, nhưng tiếng súng trong kỳ vọng không xuất hiện, ngược lại là một họng súng băng lạnh kề lên sau ót của anh ta mà không hề báo trước. 

“Anh nói bắn chết ai?” 

Giọng của Tôn Hải vang lên từ phía sau anh ta, lúc này khẩu súng mà Mã Thành Huân dùng để uy hiếp tất cả mọi người lại nhằm chuẩn vào anh ta. 

“Có… có chuyện gì vậy? Tôi bảo anh bắn anh ta!” 

Cơ thể Mã Thành Huân run lên, không dám quay đầu, chỉ có thể chỉ vào Lâm Hạo tức giận hét lên. 

Lúc này Lâm Hạo nhét hai tay vào túi quần đi đến trước mặt anh ta, cầm lấy khẩu súng từ tay Tôn Hải, chĩa vào trước trán Mã Thành Huân, một cánh tay khác ngoáy tai: “Mày nói cái gì? Bắn ai?” 

Mã Thành Huân: “…” 

Lúc này anh ta hoàn toàn trố mắt, sát thủ mà mình bỏ số tiền lớn ra mời lại bị kẻ địch lôi kéo! 

“Quỳ xuống, dập đầu ba cái”. 

Lâm Hạo chỉ họng súng xuống đất, không nhìn ra vẻ tức giận trên mặt, ngược lại là nở nụ cười tươi như gió xuân. 

Nhưng lúc này, trong mắt Mã Thành Huân, nụ cười của Lâm Hạo đúng là còn đáng sợ hơn ma quỷ địa ngục! 

“Tao bảo mày quỳ xuống, không nghe thấy hả?” 

Lâm Hạo cất giọng nặng hơn mấy phần, tất cả mọi người xung quanh gần như nín thở. 

“Dưới gối đàn ông dát vàng, muốn giết muốn chém tùy mày, có chết tao cũng không quỳ!” 

Mã Thành Huân lộ vẻ mặt hung dữ, quyết đoán. 

“Pằng!” 

“Phụp!” 

Một tiếng súng kịch liệt vang lên gần như cùng lúc với âm thanh đầu gối Mã Thành Huân quỳ xuống đất. 

“Nghe lời từ sớm thì đã không sao rồi”. 

Lâm Hạo giơ họng súng nóng rực vỗ lên mặt Mã Thành Huân: “Dập đầu”. 

“Thụp thụp thụp!” 

“Ngoan”. 

Lúc này, sắc mặt Lâm Hạo bỗng lạnh sắc, ngồi xổm xuống nhìn thẳng Mã Thành Huân, chỉ về hướng Giang Thiên Ngữ, cất giọng băng lạnh nói: “Còn để tao nhìn thấy mày có ý đồ với cô ấy, thì không phải đơn giản thế này đâu”. 

Lâm Hạo ném khẩu súng trong tay về hướng Tôn Hải, nhướn mày nói: “Làm tốt lắm, sau này có rắc rối gì thì cứ nói tên của tôi”. 

Sau đó, Lâm Hạo đứng thẳng người, ánh mắt lướt nhìn toàn hội trường. 

“Các vị ngồi đây nhớ kỹ đây, tôi là Lâm Hạo, chữ Lâm có hai chữ Mộc, Hạo là trời rộng bao la, nghe đã sợ!” 

Nói xong, Lâm Hạo kéo Giang Thiên Ngữ quay người bỏ đi, tất cả mọi người đều nhường ra một lối đi, dõi theo bóng dáng hai người rời đi, không có ai lên tiếng. 

Trong hội trường, Lý Tông Minh nhìn Lâm Hạo rời đi, đôi mắt lóe lên ánh hào quang, đôi môi khẽ run, kích động nói bằng giọng chỉ có mình mới nghe thấy: “Cậu chủ về thật rồi!” 

Hắng thanh giọng một chút, Lý Tông Minh quay người nói với mọi người: “Việc đã đến nước này, tôi thấy hội đấu thầu tạm thời hoãn lại, đợi sắp xếp thời gian đi!” 

Mọi người nghe vậy gật đầu, nhìn hội trường hỗn loạn, có lẽ đấu thầu cũng không thể tiến hành tiếp, liền tự ra về. 

Cuối cùng, chỉ còn lại Mã Thành Huân vẫn quỳ dưới đất, cơ thể run lên. 

“Cậu Mã, chúng tôi đỡ cậu đứng lên…” 

Đám bảo vệ vạm vỡ cẩn thận e dè đi đến, dìu đỡ cánh tay của Mã Thành Huân, muốn kéo anh ta đứng lên. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!