Lọc Truyện

Tổng Tài Xinh Đẹp Là Vợ Của Tôi - Lâm Hạo

Chương 36: Lại một ngày phấn đầu tìm vợ chưa cưới

Lâm Hạo cầm một cây tăm xỉa răng khinh bỉ nói. 

Giang Ánh Tuyết đẩy anh một cái, bĩu môi hỏi: "Làm giúp việc cho hai người đẹp như chúng tôi là ngược đãi anh hả?" 

Cô ấy nói xong ghé vào tai Lâm Hạo, thầm thì: "Hơn nữa, anh làm giúp việc cho chúng tôi thì sau này có thể ở lại đây. Chưa biết chừng, lỡ còn xảy ra chuyện gì thú vị nữa thì sao?" 

Lâm Hạo nghe vậy lại nhớ đến cảnh tượng trong nhà tắm. 

"Khụ, khụ". 

Lâm Hạo ho khan, mặt mày nghiêm nghị nói: "Nói trước, tôi chỉ ở tạm đây vài ngày, thuận tay nấu cơm cho hai cô thôi. Đợi tôi tìm được Giang Thiên Ngữ và từ hôn thì sẽ đi ngay". 

Anh vừa nói xong, vẻ mặt Giang Thiên Ngữ đã trở nên kỳ lạ, dường như có chút oán hận nhìn anh: "Anh muốn từ hôn như vậy à?" 

Lâm Hạo gật đầu, khẽ hừ một tiếng: "Đến Giang Châu lâu thế rồi mà còn không thèm gặp tôi lấy một lần thì chắc chắn không phải xấu xí cũng là một người đàn bà kênh kiệu, từ hôn là sớm hay muộn thôi". 

Giang Thiên Ngữ nghe vậy im lặng, cúi đầu không biết nghĩ gì. 

Lâm Hạo xỉa răng xong, lúc lắc đứng lên hỏi: "Tôi ngủ ở đâu?" 

Giang Ánh Tuyết chỉ lầu 3 nói: "Anh ngủ ở phòng cho khách đi, đã dọn dẹp xong hết rồi". 

Lâm Hạo gật đầu, sải bước lên lầu. 

"Nè, anh không rửa chén hả?" 

Giang Ánh Tuyết vội gọi anh lại. 

Lâm Hạo quay đầu lại, khẽ cau mày nói: "Vừa nấu ăn vừa rửa chén, coi tôi là người giúp việc thật đấy à? Các cô biết đủ chút đi, người khác tốn mớ tiền mời tôi nấu ăn, tôi còn không nấu. Các cô có lộc ăn như vậy, mau đi thắp hương bái Phật đi". 

"Hừ! Chỉ biết khoác lác!" 

Giang Ánh Tuyết bĩu môi, không tin Lâm Hạo nói. 

Nhưng cũng không có bảo Lâm Hạo rửa chén nữa, nhìn anh đi lên phòng cho khách trên lầu 3. 

Đợi Lâm Hạo đi rồi, Giang Ánh Tuyết mới quay đầu nhìn Giang Thiên Ngữ, suy nghĩ một lát rồi hỏi: "Chị, chị tính khi nào thì nói thân phận của mình cho Lâm Hạo biết?" 

Giang Thiên Ngữ ngẩng đầu nhìn lầu 3 với vẻ mặt hơi phức tập, ngẫm nghĩ một hồi mới thở dài đáp: "Trong mấy ngày nay đi, nếu không nói cho anh ta biết thì sẽ bị hiểu lầm thành mụ xấu xí kênh kiệu mất". 

"Không biết sau khi Lâm Hạo biết được sự thật sẽ có phản ứng gì nhỉ..." 

Giang Ánh Tuyết bước đến cạnh Giang Thiên Ngữ, chọc chọc eo cô, cười trộm nói: "Chị, chị hy vọng Lâm Hạo sẽ có phản ứng gì? Vẫn muốn từ hôn? Hay là trực tiếp cưới mình?" 

"Đi đi, đi đi, chỉ biết nói nhiều". 

Giang Thiên Ngữ chọc ngược lại, hai người vui vẻ đùa giỡn với nhau. 

Lâm Hạo đẩy cửa phòng cho khách trên lầu 3 ra, trong phòng được quét dọn vô cùng sạch sẽ. 

Anh thuận tay ném đồ đạc của mình đến cạnh giường rồi nằm lên, hai tay đan vào nhau gối sau đầu, nhìn hạt mưa đánh lên cửa sổ. 

Lần này anh xuống núi thì có rất nhiều chuyện phải làm. 

Nhưng quan trọng nhất là gặp vợ chưa cưới Giang Thiên Ngữ của mình. 

Chỉ có thông qua Giang Thiên Ngữ mới biết được sự thật trong cái chết của bố mẹ lúc xưa. 

Ngoài ra, anh còn phải phát triển mở rộng tập đoàn Hắc Thạch do bố mẹ mình để lại. 

Mà mọi thứ đều không thể thoát khỏi cái tên kia. 

Giang Thiên Ngữ. 

"Bắt đầu từ mai, bất kể thế nào cũng phải nghĩ cách tìm được Giang Thiên Ngữ kia". 

Lâm Hạo thở dài rồi chìm vào giấc ngủ. 

Ngày hôm sau. 

Trời vừa tờ mờ sáng, Lâm Hạo đã rửa mặt xong. 

Dọc theo cầu thanh đi xuống, thấy cửa phòng lầu 2 vẫn đóng chặt, trong phòng ốc yên tĩnh loáng thoáng truyền đến hai tiếng hít thở nhẹ nhàng. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!