Lọc Truyện

Tôi Chỉ Muốn Làm Một Công Tử Phong Lưu - Lý Quân Minh (FULL)

Nếu tự chấm điểm cho bản thân mình, Lý Quân Minh cảm thấy có thể chấm 99 điểm.

Nhiều hơn một điểm sợ bản thân sẽ tự kiêu.

Bởi vì, trừ việc không sinh được con ra, thì hầu như chuyện gì anh cũng biết làm.

Chữa bệnh? Là chuyên ngành của anh rồi!

Cái gọi là kim châm độ hồn, kim cứu người, Trần Khánh An đã bước nửa chân vào Quỷ Môn Quan, 3 hồn thiếu 2, 7 phách mất 5, kim bình thường không còn tác dụng rồi.

Chỉ có thể dùng kim châm!

Bày thẳng bao kim châm, 6 mũi kim đột nhiên xuất hiện trên tay của Lý Quân Minh, anh mở áo của Trần Khánh An ra, 6 mũi kim đâm vào các huyết vị khác nhau!

Động tác nhanh chóng dứt khoát, liền mạch lưu loát!

Đúng lúc này, Trần Thanh Tuyết không thể ngừng lo lắng, không quan tâm người khác ngăn cản, cưỡng chế mở cửa đi vào.

Thủ pháp của Lý Quân Minh giống như ảo ảnh đập ngay vào mắt, cô ta chẳng những không cảm thấy Lý Quân Minh rất giỏi, mà ngược lại cảm thấy bị dọa sợ.

Điều trị băng châm cứu cô đã từng thấy rồi, làm gì mà đâm loạn lên như thế chứ?

Đúng là xem mạng người như cỏ rác!

“Anh dừng tay!”

Nếu không phải em gái đang ôm chặt người cô ta, Trần Thanh Tuyết chắc đã xông lên trước liều mạng với Lý Quân Minh rồi.

Ngược lại với sự lo lắng của hai chị em, Cẩu Phú Quý với Vật Tương Vong nghẹn họng nhìn trân trối.

Trong lúc kim đâm vào người của Trần Khánh An, tay của Lý Quân Minh bắt đầu nhẹ nhàng vê, thấy loại thủ pháp này, vừa nhìn đã biết là người có nhiều kinh nghiệm trong ngành!

Không chỉ như vậy.

Mỗi cây kim đâm xuống, một luồng khí vô hình sẽ theo. lòng bàn tay của Lý Quân Minh thoát ra ngoài, sau đó lặng lẽ xâm nhập vào cơ thể của Trần Khánh An.

“Phú Quý, chúng ta không nhìn nhầm chứ?”

Vật Tương Vong nuốt một ngụm nước bọt, như là gặp ma giữa ban ngày vậy.

Cẩu Phú Quý đờ đãn lắc đầu.

Dùng khí điều khiển kim, dùng kim loại bỏ khí.

Mấy năm trước, khi một vị bác sĩ Đại Quốc từng kiểm tra sức khoẻ cho ông cụ nhà họ Lý, bọn họ từng thấy qua loại thủ pháp này.

Hai người không thể ngờ rằng, cậu chủ nhà mình thế mà biết loại biết kỹ thuật này! Cú sốc này không thể diễn tả băng lời.

“Chị, chị bình tĩnh lại!”

Trong lòng Trần Thanh Dao cũng không yên, cô ta tin tưởng Lý Quân Minh hoàn toàn đều dựa vào trực giác của phụ nữ.

May mà Lý Quân Minh không làm cô t thất vọng.

Một lát sau.

Từ cơ thể của Trần Khánh An bay lên một luồng khí trắng, vô cùng thần kì, môi ông ấy khế cử động, mi mắt chớp nhẹ, có dấu hiệu tỉnh lại.

Lý Quân Minh thuận tay tháo ổng thở trên mặt ông ấy ra, nhanh chóng dùng một tay khác đỡ ông ngồi dậy.

“Bụp bụp —"

Hai ngón tay anh chụm lại, đột nhiên điểm vào huyệt sau lưng Trần Khánh An vài cái.

“Phụt!"

Trần Khánh An phun ra một ngụm máu đen. “Ông nội!"

“Ông nội..."

Trần Thanh Tuyết và Trần Thanh Dao nhanh chóng đi lên, một trái một phải bảo vệ Trần Khánh An.

“Nếu ông nội của tôi xảy ra chuyện gì, tôi sẽ liều mạng với anh!"

Môi dưới của Trần Thanh Tuyết sắp bị cắn thành từng mảnh rồi, mắt trừng to nhìn Lý Quân Minh.

“Tôi phát hiện cô rất hay nói tào lao vớ vẩn nhé!"

Lý Quân Minh lườm cô ta một cái, xoay người ra khỏi phòng bệnh, bóng dáng thoät cái đã biến mất ở hành lang.

Một màn này không chỉ làm cho Trần Thanh Tuyết nghi ngờ, có phải cái tên này bỏ trốn rồi hay không!

Suy nghĩ về điều này, cô ta không hề nghĩ ngợi mà chạy. theo sau.

Nhưng đúng lúc này.

“Chị!"

Trần Thanh Dao đột nhiên gọi một tiếng.

Trần Thanh Tuyết dừng bước, xoay người lại, cô ta nhìn thấy Trần Khánh An từ từ mở hai mắt, nhìn như không có lực nhưng sắc mặt đã tốt hơn trước đấy rất nhiều.

“Ông nội, ông không sao chứi"

Trần Thanh Tuyết khóc lên vì sung sướng.

Đã ba ngày rồi, Trần Khánh An cuối cùng cũng tỉnh lại.

Trần Khánh An dựa người vào đầu giường, cố gắng mỉm cười nói: “Thanh Tuyết, Thanh Dao, hai đứa không cần lo lắng, ông nội không sao”.

“Không sao là tốt rồi!"

Mắt Trần Thanh Dao đỏ lên.

“Tên lông bông vừa đi rồi, bệnh nhân chữa khỏi rồi à...”

Bác sĩ thấy Lý Quân Minh đi về, muốn đi vào xem trò hay, nhưng mới nói được một nửa cả người đã trơ như phỗng.

Trời ơi! Sao có thế như thế được!

Nhìn thấy Trần Khánh An đã tỉnh lại, căm bác sĩ như sắp rớt xuống.

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, đánh chết anh ta cũng không dám tin chỉ trong vài phút ngắn ngủi, người sắp chết như Trần Khánh An sống lại rồi!

Tên nhóc đấy là thần y à?

“Bác sĩ dởm, cút ra ngoài!"

Trần Khánh An tức giận hét lên.

Bác sĩ có cảm giác muốn độn thổ cho xong, chỉ đành lúng túng rời khỏi phòng bệnh.

“Thanh Tuyết, người trẻ tuổi vừa nấy đâu rồi, mau đi tìm cậu ta về đây!"

Trần Khánh An nhẹ giọng dặn dò.

Trước đó, mặc dù đang hôn mê, nhưng bên tai của ông ta vẫn nghe thấy cuộc đối thoại, không xót một từ nào.

Bản thân có thể quay trở về từ Quỷ Môn Quan, hoàn toàn là nhờ Lý Quân Minh.

Trần Thanh Tuyết cũng biết mình trách nhầm Lý Quân Minh, nhưng nhất thời không thể mặt dày đi tìm anh ta được.

Thấy vậy, Trân Thanh Dao hiểu chuyện chủ động nói: “Chị, chị ở đây chăm sóc ông nội, em đi tìm anh ấy!"

“Ừ",

Trần Thanh Tuyết nhẹ nhàng đồng ý.

Trần Thanh Dao chạy ra khỏi phòng bệnh, đuổi đến tầng dưới, cuối cùng cũng nhìn thấy hình bóng của Lý Quân Minh ở trên bãi cỏ.

“Ông nội cô chắc là tỉnh rồi nhỉ?”

Lý Quân Minh rít một hơi thuốc, bộ dáng bất cần đời.

“Đúng thế, cảm ơn anh rất nhiều!"

Trần Thanh Dao nói cảm ơn từ tận đáy lòng.

Tối qua, nếu không phải Lý Quân Minh ra tay giúp đỡ, chỉ sợ cô ta đã lành ít dữ nhiều rồi, bây giờ còn cứu ông nội của cô ta.

Hai ân tình to lớn như vậy...

“Tỉnh rồi thì tốt, bảo ông nội cô nghỉ ngơi nhiều một chút, qua hai ngày nữa có thể xuất viện được rồi”.

Lý Quân Minh nhàn nhạt nói.

Trần Thanh Dao gật đầu, tò mò nói: “Đúng rồi, sao anh lại đi cùng với chị tôi?”

“Chuyện này nói ra rất dài, một trong những mục đích tôi đến thành phố Tuyên là để tìm chị cổ

“Tìm chị tôi?”

“Ừ, nếu như có gì thay đổi, tôi chính là anh rể của cô đấy!" “Hải"

Trần Thanh Dao trố mắt đứng hình, đầu óc mờ mịt.

Cái gì gọi là nếu có gì thay đổi thì sẽ là anh rể của mình chứ?

Vậy nếu như không có gì thay đổi thì sao?

Lý Quân Minh nhẹ nhàng nói: “Tôi và chị cô đã hứa hôn, tôi đến tìm cô ấy chính là vì muốn hủy hôn, cho nên trừ khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nếu không thì hôn sự này chắc chẳn sẽ bị hủy”.

Đoá hoa mai ngày đông Trần Thanh Tuyết này quá lạnh, anh sợ bản thân sẽ chết rét.

Vả lại, hôn nhân không có tình yêu, anh thực sự không thể chấp nhận được.

Nhưng ngoài dự liệu của anh, chuyện ngoài ý muốn sẽ lặng lẽ đến.

Lý Quân Minh vừa dứt lời, chuông điện thoại ở trong túi áo vang lên.

Là Lý Định Quốc gọi.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!