Lọc Truyện

Tiên Y Chí Tôn - Lâm Vân (FULL)

Trên bàn trong nhà Lâm Vân là món cá sốt dầu ớt yêu thích của hắn, nhìn Lâm Vân ăn vui vẻ, Trần Nhàn nở nụ cười: “Đứa nhỏ này, đừng vội, ăn từ từ thôi!” 

Lâm Vân bưng bát cơm nói: “Mẹ, cá sốt dầu ớt mẹ nấu ngon hơn ở nhà hàng gấp trăm lần. Nếu nhà chúng ta mở nhà hàng sẽ kiếm được rất nhiều tiền!” 

“Thằng bé này đừng nói bậy, mẹ làm gì giỏi như vậy?” 

Tuy Trần Nhàn ngoài miệng phàn nàn nhưng trong lòng bà vẫn rất vui vẻ. 

Sau đó, bà nhìn Lâm Vân và nói: “Đúng rồi, bây giờ con và Triệu Thu Nam đã kết thúc, vậy đừng nhàn rỗi nữa, mau tìm bạn gái đi. Mẹ nghe nói có rất nhiều y tá trẻ và xinh đẹp trong quầy y tá của bệnh viện con, con tìm một người đi!” 

Lâm Vân dở khóc dở cười: “Mẹ, sao mẹ vội vàng thế? Cũng không phải con trai mẹ không tìm được vợ!” 

Trần Nhàn thở dài với vẻ khổ sở: “Điều kiện gia đình chúng ta không tốt lắm, đến bây giờ vẫn đang thuê nhà để ở, nếu đã có người thích hợp thì mau chóng kết hôn đi, đừng đợi qua ba mươi tuổi, muốn kết hôn cũng không dễ dàng nữa!” 

Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Trần Nhàn, Lâm Vân cảm thấy rất đau lòng. 

Hắn vội vàng nói: “Mẹ yên tâm, con nhất định sẽ tìm cho mẹ một cô con dâu vừa xinh đẹp vừa có vóc dáng chuẩn.” 

“Con chỉ biết nói ngọt thôi.” Trần Nhàn trợn mắt nhìn Lâm Vân: “Mẹ cũng không muốn xinh đẹp hay có dáng người đẹp, mẹ chỉ cần người đó có nhân cách tốt, hiền lành và biết chăm lo cho gia đình là được!” 

Lâm Vân cười nói: “Yêu cầu của mẹ chỉ có vậy thôi sao, mẹ coi thường con trai của mình quá rồi!” 

“Nhìn con nói kìa, còn không biết tự lượng sức mình, nhà chúng ta không giàu, cũng không có nhà, sao một cô gái tốt như vậy có thể nhìn trúng con chứ?” Trần Nhàn tức giận nói. 

Lâm Vân đột nhiên nhớ đến biệt thự ở Vịnh Marina, hắn lập tức nói: "Đúng rồi, mẹ, vài ngày nữa con sẽ xin nghỉ. Chúng ta sẽ rời khỏi đây, chuyển đến nhà mới!” 

“Hả?” Trần Nhàn sửng sốt: “Chúng ta chuyển đến nơi nào?” 

“Vịnh Marina!” Lâm Vân nói. 

“Cái gì?” 

Trần Nhàn không khỏi trợn mắt, vô cùng ngạc nhiên hỏi: “Có phải Vịnh Marina có khu biệt thự người giàu ở không?” 

“Vâng!” Lâm Vân gật đầu. 

Trần Nhàn tức giận nói: “Tên nhóc này, với mức lương ba bốn nghìn một tháng của con, làm sao chúng ta có thể sống trong một biệt thự ở Vịnh Marina?” 

“Ôi chao, mẹ đừng lo, vài ngày nữa chúng ta sẽ chuyển đến Vịnh Marina. Cứ quyết định như vậy đi, con về phòng đây!” 

Lâm Vân không biết làm thế nào để giải thích nguồn gốc của biệt thự cho mẹ mình, nên hắn đặt bát đũa xuống và trở về phòng. 

Trần Nhàn nhìn bóng lưng của Lâm Vân, bà mỉm cười lắc đầu, vẻ mặt đầy cưng chiều. 

… 

Những ngày qua, Lâm Vân luôn tu luyện thuật Nguyên Thần Tinh Thần, sức mạnh tinh thần của hắn đã có bước nhảy vọt lớn. Trước kia hắn chỉ có thể khống chế suy nghĩ của người khác nhiều nhất là năm phút, nhưng bây giờ hắn đã có thể khống chế được hơn ba mươi phút. 

Tuy nhiên, mặc dù sức mạnh tinh thần của hắn tăng lên nhanh chóng, nhưng cơ thể hắn vẫn như cũ, không có chút tiến triển nào. 

Lâm Vân cũng biết rằng cơ thể mới là nền tảng, chỉ có tu luyện thành công thuật rèn luyện cơ thể thân vàng Diêm La, sức mạnh của hắn mới có thể tạo ra bước nhảy vọt về chất, nếu không, cho dù hắn có cố gắng đến đâu cũng sẽ vô ích. 

Bây giờ hắn chỉ có thể đợi Hàn Sơn Thành thu thập những dược liệu đó mới có thể tu luyện thân vàng Diêm La. 

Ngày hôm đó, Lâm Vân đã thay quần áo xong, đi ra khỏi bệnh viện, chuẩn bị về nhà. 

Đột nhiên, điện thoại di động của hắn đổ chuông dồn dập. 

Hắn lấy điện thoại di động ra, thấy là số của mẹ hắn, Trần Nhàn, thì lập tức nhận cuộc gọi, cười nói: “Mẹ, con vừa tan làm, sao vậy? Mẹ có việc gì không?” 

Một giọng nói u ám từ bên kia truyền đến: “Lâm Vân phải không?” 

“Là tôi, anh là ai? Tại sao anh lại cầm điện thoại của mẹ tôi?” Lâm Vân nhíu mày. 

Một giọng nói lạnh lẽo từ bên kia truyền đến: “Thằng nhóc, mày đừng quan tâm tao là ai, mẹ mày đang ở trong tay tao. Bây giờ, một mình mày đến nhà kho cũ bỏ hoang ở ngoại ô phía Tây, nếu mày dám gọi điện cho người khác hoặc gọi cảnh sát, hừ, tao sẽ giết mẹ mày ngay lập tức!” 

“Gì cơ?” Lâm Vân hơi sửng sốt, sau đó trong mắt hắn toát lên lửa giận: “Mẹ kiếp, tao mặc kệ chúng mày là ai, nếu chúng mày dám động vào mẹ tao, tao nhất định sẽ giết chúng mày!” 

“Ôi!” Đối phương không hề tỏ ra sợ hãi trước sự uy hiếp của Lâm Vân: “Thằng ranh, đừng lớn tiếng như vậy, chưa biết ai giết ai đâu, tao chỉ cho mày nửa tiếng, nếu sau nửa tiếng nữa mày chưa tới thì đợi nhặt xác mẹ mày đi!” 

Nói xong lời này, đối phương trực tiếp cúp điện thoại. 

“Chết tiệt!” 

Khỏi phải nói Lâm Vân tức giận đến mức nào, hắn nhanh chóng chặn một chiếc taxi bên đường và đi thẳng đến nhà kho bỏ hoang ở ngoại ô phía Tây. 

Hắn không biết lai lịch của đối phương nên lập tức lấy điện thoại di động ra, tìm số điện thoại của Vũ Tử rồi bấm gọi. 

Sau khi cuộc gọi được kết nối, Lâm Vân lạnh lùng nói: “Ở đây tôi xảy ra chút chuyện, tôi cần sự giúp đỡ của anh!” 

Vũ Tử sửng sốt một chút, vội vàng hỏi: “Anh Lâm, đã xảy ra chuyện gì?” 

Lâm Vân hít một hơi thật sâu, nghiến răng nói: “Mẹ tôi bị bắt cóc!” 

“Cái gì?” Vũ Tử từ trên ghế nhảy dựng lên: “Anh Lâm, anh có biết là ai làm không?” 

“Tôi không biết.” Lâm Vân lắc đầu: “Đối phương bảo tôi đi đến một nhà kho cũ bỏ hoang ở ngoại ô phía Tây!” 

Vũ Tử lập tức nói: “Anh Lâm, trước tiên anh hãy ổn định bọn chúng, tôi sẽ mang người chạy tới ngay!” 

“Được!” 

Lâm Vân cúp điện thoại, trong mắt tràn đầy lạnh lẽo. 

Hắn thầm nghĩ, cho dù chúng là ai, nếu dám động vào mẹ hắn thì chính là đang tìm cái chết, hắn nhất định sẽ giết bọn chúng! 

… 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!