Lọc Truyện

Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú

Có cơ quan và cao thủ như vậy trấn giữ mà còn muốn giành chiến tháng ư?
Đúng là người si dại nói chuyện viển vông!
Quan trọng hơn là vừa rồi Lạc Tú đã giành trước nói anh muốn đặt tiếu.
Vậy người ta chỉ cần tùy tiện động tay động chân một chút đã có thể lác ra điểm đại, thế chầng khác nào còn chưa đánh bạc đã chắc chắn bị thua!
Vương Thông và những người khác nhìn Lạc Tú đầy oán hận.
Đặc biệt là vừa rồi A Đao đã nói đê’ Lạc Tú đại diện cho tất cả bọn họ.
Xong rồi, kết thúc cả rồi. Hôm nay Lạc Tú hại chết tất cả mọi người rồi.
Tất cả mọi người đều nhìn Lạc Tú bằng ánh mắt trách móc.
Bời vì chỉ cần canh bạc này vừa bát đầu thì những người kia chác chán sẽ không để Lạc Tú rời khỏi bàn, mà lúc ấy, những người đó cũng sẽ gom tất cả bọn họ tính cùng một chỗ.
Bây giờ Lạc Tú không chỉ đại diện cho chính mình, mà còn đại diện cho tất cả bọn họ.
Hôm nay Lạc Tú đã vay bao nhiêu tiền ở đây, bọn họ đều phải giúp trả bấy nhiêu tiền!
Tuyệt đối không thể! Chác chán sẽ tán gia bại sản!
Trương Thục Phi lo lắng nhìn Lạc Tú, cô ta không ngờ Lạc Tú lại có thể ngu xuẩn đến vậy.
“Lạc Tú, hôm nay anh đừng có hại chết tất cả chúng ta đấy!” Rốt cuộc Trương Thục Phi cũng không nhịn được nữa.
“Anh có thế thắng.” Lạc Tú nói thản nhiên.
Mặc dù người lắc xúc xắc là một cao thủ nhưng muốn dùng những mánh lới lừa bịp này trước mặt Lạc Tú thì đúng là chuyện buồn cười!
Lạc Tú chỉ cần khẽ động thần niệm đã đủ biết đối phương thay
đỗi Đại-tiếu thế nào.
Chỉ trong khoảnh khác chớp mát khi chiếc náp được mờ ra!
Tiếu!
Vẻ mặt của tất cả mọi người đều sững sờ.
Ngay cả người lắc xúc xắc cũng ngơ ngác, người nọ nhìn chằm chằm vào con xúc xâc suốt vài giây mà vần chưa kịp phản ứng.
Không nên thế này, sao lại có thể ra tiểu được chứ?
Tháng ư?
Vương Thông và những người khác nhìn Lạc Tú không dám tin. Mẹ nó, vậy mà cũng có thê’ thắng được ư?
“Tiếp tục.”
“Được!” Người lắc xúc xầc cười khấy một tiếng. Anh ta chỉ nhất thời sấy tay mà thỏi, lần tiếp sẽ cho người thanh niên này biết rõ lợi hại.
“Đặt đại hay đặt tiểu?”
“Tiểu!” Lạc Tú vẫn bình tĩnh nói.
Tiếu!
Vần là tiếu!
“Đặt đại hay đặt tiếu?”
“Tiếu!”
vẫn là tiếu!
Sau vài chục lần kêu, người lấc xúc xắc đã cảm thấy hơi choáng váng.
Vần cứ là tiểu. Mặc kệ anh ta kích thích cơ quan ấn bên trong thế nào thì kết quả cuối cùng vần là tiếu!
Nhìn xấp tiền mặt gần hai trăm vạn trước mặt, Lạc Tú liếc mắt nhìn người lâc xúc xắc.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!