Lọc Truyện

Thiếu Tướng Đại Nhân: Sủng Vợ Tận Trời

Chương 28: Độc thân từ khi sinh ra tới giờ

Thấy ánh mắt của Giản Linh bay đến, Âu Tuấn thấp giọng cười: "Trường bắn thắng rồi tôi nói tiếp."

Giản Linh bĩu môi, nhưng con ngươi lại quay tròn mấy vòng, thoạt nhìn có vẻ như đang nghĩ đến một chiêu xấu.

Cô cười hì hì: "Đợi lần sau lại thi đấu, tôi sẽ bảo đàn em đến hù dọa anh, anh chắc chắn sẽ thua."

"Cô cứ thử xem." Âu Tuấn nhướng mày, nở nụ cười tà mị: "Lúc cầm súng, đừng nói là mấy tên đàn em nói năng lung tung, dù trời có sập xuống trước mặt tôi, thì cũng không có gì."

"Chậc" Giản Linh tặc lưỡi một cái, bĩu môi nói: "Tố chất tâm lý của lính bắn tỉa, thật là nhàm chán."

Giản Linh nằm bò lên sô pha, dáng vẻ lười biếng.

Âu Tuấn xua tay: "Cô không đi làm sao?"

Cô lẩm bẩm quay người ngồi dậy: "Anh đi cùng tôi?"

"Tôi từ chối." Âu Tuấn không hề do dự.

Có trời mới biết bộ đội đặc chủng là những tên thế nào, anh cứ từ từ đã…

Giản Linh nhăn mày: "Vậy thì tôi nghỉ ngơi chút đã."

Vừa nói xong, điện thoại của Âu Tuấn reo lên, là Nhạc Phong gọi đến.

Âu Dương cũng không tránh Giản Linh, anh vừa cầm điện thoại lên là nghe luôn.

Ở đầu dây bên kia, Nhạc Phong hỏi anh buổi chiều có đến đội đặc công huấn luyện không.

"Tổng đội điều đến một người rất nghiêm khắc, dày vò chúng tôi đến khóc cha gọi mẹ cả một buổi sáng." Giọng nói của Nhạc Phong hơi yếu, cười khổ nói: "Chúng ta là bạn bè cùng chung hoạn nạn, chỉ chờ cậu đến giúp tôi nở mày nở mặt một chút đó."

"Dù có nở mày nở mặt thì cũng là của đội đặc chủng, có liên quan gì đến cậu chứ…" Âu Tuấn lạnh nhạt nói, khóe miệng hơi hé cười, ngước mắt liếc nhìn Giản Linh, dường như nghĩ tới điều gì đó.

Đáy mắt có một chút thâm ý, nói với Nhạc Phong: "Vậy được, chiều nay tôi sẽ đến, rồi dẫn theo một người."

Vừa nói xong, mặc dù Giản Linh không nghe thấy Nhạc Phong nói gì ở đầu bên kia, nhưng khi suy nghĩ một chút thì cảm thấy Âu Tuấn nói đưa một người đến là chỉ cô.

Nhạc Phong nói: "Vậy tôi chỉ chờ cậu đến đấy…"

Người bình thường làm gì có thể đến đội đặc công làm huấn luyện, nhưng thân phận của Âu Tuấn bày ở đó, huống chi là còn có sức mạnh thế gia quân nhân của nhà họ Âu, đây đều không phải là chuyện.

Mà Giản Linh, cho dù không cần Âu Tuấn ra mặt, cô đã có thể chỉ huy hành động của đội đặc chủng ngay tại chỗ, vậy nghĩ làm một huấn luyện cũng vẫn quyền hạn chứ.

Sau khi cúp điện thoại, Giản Linh cảnh giác nhìn Âu Tuấn: "Anh muốn làm gì? Chiều nay muốn đưa tôi đi đâu?"

Âu Tuấn mỉm cười: "Giản Tiểu Ngũ, cô thật giỏi!"

Giản Linh: "? ? ?"

Cô bối rối nhìn anh vươn tay ra xoa đầu cô: "Nói chuyện thì nói chuyện! Còn sợ nữa là thu tiền đấy!"

Âu Tuấn nói: "Ưu điểm lớn nhất của cô quả nhiên chính là tự mình biết mình, tôi còn chưa nói gì mà cô đã biết tôi muốn đưa cô đi."

"..." Giản Linh vừa nhìn anh, vừa lầm bầm: "Ở đây chỉ có tôi và anh, anh vừa nghe điện thoại vừa nhìn tôi, tôi cũng đâu có mù! Nếu còn không biết anh đang nói về tôi, vậy thì không phải là tự mình biết mình, mà là ngu xuẩn."

"Mau chóng thu xếp." Âu Tuấn hất cằm với cô: "Đưa cô đi ăn trước, sau đó xuất phát."

Mặc dù Giản Linh bối rối, nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe lời đứng dậy, vừa đi về phía phòng thay quần áo, vừa hỏi: "Đi đâu chứ?"

"Đến nơi thì cô sẽ biết." Âu Tuấn cho một câu trả lời mơ hồ.

Giản Linh cũng lười hỏi tiếp, cô vào trong thay quần áo rồi.

Không lâu sau, cô đã đi ra.

Âu Tuấn nhìn cô đi từ bên trong ra, ánh mắt ngẩn ra.

"Đây là muốn làm gì vậy…" Anh tự lẩm bẩm một mình.

Giản Linh cúi đầu nhìn mình, nhăn mày nói: "Là đó tôi đánh giá bản thân quá cao, quần áo của anh tôi không mặc được…"

Cô gái đứng trước cửa phòng thay quần áo, dáng người một mét bảy cũng coi là cao ráo, trên người không hề có một chút mỡ thừa, thân hình mạnh mẽ và thon thả, đường cong đẹp đẽ.

Lúc này, cô mang trên mình chiếc áo sơ mi của Âu Tuấn, mặc lên người trông rất rộng, bên dưới che đến nửa đùi.

Tiếp theo là đôi chân thẳng tắp, trắng nõn và mịn màng, thon dài trông rất đẹp, lộ ra dưới áo sơ mi.

Cô đi chân trần, mắt cá chân nhỏ mảnh, tinh tế, ngón chân tròn, trơn bóng còn nghịch ngợm vểnh lên.

Âu Tuấn sống độc thân từ khi sinh ra tới giờ, lớn tên từ trong quân doanh, hoàn toàn là thẩm mỹ của trai thẳng, chưa bao giờ nghĩ đến Giản Tiểu Ngũ không có dáng vẻ của một người con gái nhưng lại có thể mặc áo của anh, còn mặc ra một hương vị như vậy.

"Cô không thể mặc những bộ quần áo mà bác gái đưa đến hay sao?" Âu Tuấn mất tự nhiên đưa mắt nhìn đi chỗ khác, để tránh vừa nhìn lại hiện lên trước mắt một đôi chân dài trắng nõn.

Giản Linh nhăn mày: "Không được, những bộ quần áo đó… Nếu tôi mặc vào thì sẽ không đi đường được, khi đi sẽ bị rẽ sang hướng khác!"

Nói rồi, cô chỉ về phía sảnh, nhờ Âu Tuấn: "Thiếu tá Âu, chìa khóa xe của tôi ở trên tủ giày ở sảnh, trong cốp xe có quần áo dự phòng của tôi, anh đi lấy giúp tôi một chút nhé?"

May mà lúc sáng Lục Phi lái xe của cô dừng ở Vườn Quảng Nhã, nên mới có quần áo dự bị ở sau cốp xe để duy trì mạng sống…

Âu Tuấn gật đầu rồi lấy chìa khóa đi ra ngoài, sau khi đóng cửa lại mới hít thở một hơi thật dài.

Khi vào trong thang máy, anh vỗ vỗ trán, tự nói một mình: "Âu Tuấn, mày điên rồi à, thật là lâu rồi không thấy phụ nữ nên đồ nguội cũng không kiêng… Cái gì mà chân trắng, chân dài chứ, đó là người có thể leo từ ống dẫn nước ở tầng ba xuống không chớp mắt. Bình tĩnh, bình tĩnh…"

Rất nhanh, Âu Tuấn đã lấy quần áo để thay ở trong cốp xe lên, một cái áo thun đơn giản và một cái quần dài, là loại vô cùng thoải mái, chỉ là rất không nữ tính…

Sau khi Giản Linh thay quần áo xong rồi đi ra thì dường như được bơm máu vậy, sống rồi.

Âu Tuấn cũng thay xong quần áo. Mặc dù không cố ý nhưng ai người đều mặc áo thun, quần dài cùng với đôi bốt màu cát, lại có thân hình thon dài, đẹp đẽ, cùng nhau đứng trong thang máy.

Lúc đứng đối diện với tấm gương trong thang máy, hai bóng người phản chiếu trong gương rất rõ ràng. Khí chất, quần áo đến dáng người, đều rất hợp.

Giản Linh xoay chìa khóa xe trong tay, sau đó kéo Âu Tuấn ngồi xe của mình.

Âu Tuấn ngồi trên ghế phụ thoải mái của xe Maserati, dựa ra phía sau, nói: "Nhà tư bản cực kỳ độc ác."

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!