Lọc Truyện

Thiếu Tướng Đại Nhân: Sủng Vợ Tận Trời

Nói xong, hai cô gái nhanh chóng chạy xuống xe lao tới cổng trường, tốc độ kia thật sự rất nhanh, người không biết còn tưởng rằng muốn nhanh chóng tìm nhà vệ sinh đấy

“Ai da?” Giản Linh rất bất đắc dĩ, sờ mũi.

“Giản Linh em đúng là quá lợi hại, ra ngoài chơi một chuyến cũng có thể gặp người giống em.” Âu Tuấn quay đầu nhìn cô.

Giản Linh: “Giống chỗ nào?”

Âu Tuấn: “Quá nghèo. Hơn nữa dáng vẻ này giống như con khỉ…”

Giản Linh nở nụ cười, “Cũng không khoa trương như thế chứ.”

“Anh đây gọi là ngoài cuộc tỉnh táo…” Âu Tuấn nhìn thoáng qua cổng trường đại học C: “Có muốn vào thăm chị gái hay không?”

“Hôm khác đi, hôm nay mệt mỏi.” Giản Linh xoa sau cổ, từ ghế sau chui vào ghế phó lái: “Mang trẻ con ra ngoài chơi một ngày còn mệt hơn cày một ngày.”

“Nghe lời này của em xem, con nhóc nhà giàu như em còn từng cày ruộng sao?” Âu Tuấn hỏi một câu, khởi động xe.

Giản Linh xoa mũi: “Còn không phải sao, trước kia ở trong núi, cái gì mà không trải qua.”

Cô quay đầu nhìn cánh cửa đại học C dần dần khuất xa, ánh mắt lóe lên một chút ánh sáng khiến người ta không hiểu được.

Âu Tuấn liếc mắt nhìn thấy cô vẫn luôn quay đầu nhìn chằm chằm cổng trường: “Sao vậy? Nhớ lại cuộc sống trường học sao?”

Lúc này Giản Linh mới quay đầu nhìn về phía anh, cười nói: “Em không có gì có thể gọi là cuộc sống trường học, càng không nói tới có nhớ hay không.”

Cô cúi đầu, không nhìn rõ biểu tình trên mặt, nhỏ giọng nói: “Em không học xong đại học, ít nhất… Chưa từng học trường đại học bình thường như này.”

Âu Tuấn có chút kinh ngạc, tuy rằng con khỉ này có đôi khi há miệng là nói mấy từ linh tinh ra ngoài giống như tên thất học. 

Nhưng cô hiểu mã Morse, cũng hiểu được trù tính kế hoạch khi chỉ huy hành động, nói tiếng anh như giọng BBC tiêu chuẩn, hơn nữa còn có thể viết công hàm bằng tiếng Anh qua lại với bộ đội đặc thù ở nước A bên kia. 

Nói cô không phải học sinh giỏi, Âu Tuấn có thể tạm tin, nhưng chưa từng vào đại học? Dù thế nào anh cũng khó mà tin được.

“Khi còn nhỏ không hiểu chuyện, nhìn thấy cái gì là nói cái đó. Bạn học đều cảm thấy em là quái thai, là bệnh tâm thần. Ngay cả giáo viên cũng cảm thấy em như vậy, có lẽ nên tới trường đặc thù.” Giản Linh cười khẽ một tiếng, chỉ là tiếng cười kia không có bất kỳ sung sướng gì.

Giống như có chút bất đắc dĩ, có chút thở dài, thậm chí có chút tự giễu.

“Nhưng mẹ em kiên trì không cho em tới trường học đặc thù, sau đó…… Tiểu học, mỗi lớp đều có một đứa bé bị bắt nạt cô lập, trong lớp chúng em, em chính là đứa bé đó.”

Tuy rằng biết cô không có khả năng lấy chuyện này ra nói dối, nhưng Âu Tuấn vẫn cảm thấy rất khó có thể tin, dù sao nhìn tính cách này của Giản Linh, giống như nhân vật nổi tiếng hô mưa gọi gió ở trường, hiền hoà, làm cho người ta thích, còn rất ưu tú. Cô thật sự rất ưu tú, ít nhất trong lòng Âu Tuấn không thể phủ định điểm này.

“Hơn nữa…” Giản Linh nhẹ nhàng liếm môi, thật ra cô không quá thích bóc miệng vết thương ở trước mặt người khác, nếu người này là Âu Tuấn, cô càng không muốn bóc miệng vết thương, cô cảm thấy mình và Âu Tuấn như bây giờ khá tốt.

Nhưng nói ra lời đầu tiên này, cô lại có loại khoái cảm gần như tự ngược, không nhịn được muốn nói tiếp

“Hơn nữa học sinh tiểu học ấy mà, thật ra đều có loại ý thức này, giống như mọi người đều bắt nạt người kia, nếu mình không bắt nạt một chút, sẽ không hợp bầy, mình có thể cũng bị giống người kia, bị mọi người nhằm vào hay không. Cho nên… Lúc học tiểu học, em không có một người bạn nào, bị tất cả bạn học nhắm vào, không ai nói chuyện với em, không ai cùng em ăn cơm, thậm chí không có bạn cùng bàn, Trên sách giáo khoa luôn bị vẽ bậy, trên ghế không phải keo thì là phấn, lúc nghiêm trọng còn có đinh…”

Ngón tay Âu Tuấn nắm tay lái không tự chủ được mà nắm chặt, giữa mày nhíu lại. Những chuyện này tuy từ nhỏ đến lớn anh đều chưa từng trải qua. Nhưng anh biết, mỗi lớp học quả thực sẽ có một người như vậy, bị mọi người nhằm vào và cô lập…

Sư tàn nhẫn ngây thơ này của trẻ con, đôi khi rất đáng sợ, có lẽ bọn họ chỉ là làm theo mọi người, căn bản không suy nghĩ sẽ khiến người khác bị thương cỡ nào.

“Anh tư em lớn hơn em một tuổi, từ nhỏ đã rất có chính kiến, cũng rất thương em. Thật ra lúc em còn nhỏ không hiểu chuyện, nhìn thấy cái gì sẽ nói cái đó, anh trai chị gái đều rất sợ em. Là anh tư vươn tay về phía em trước, anh ấy cười nói với em, bé năm đừng sợ, có anh tư ở đây.”

Lúc Giản Linh nói tới đây, Âu Tuấn nghĩ tới câu mà cô nói hôm nay lúc gọi điện thoại cho Giản Tư, cô nói anh tư đừng sợ, không phải chuyện lớn gì, có em ở đây.

Cũng khó trách, người trong sáng như cô, lại bởi vì nhìn thấy Thư Minh ngoại tình mà hành hung anh ta trước mặt mọi người, có thể bởi vì chuyện của Giản Tư mà sầu muốn mấy hôm nay.

“Sau đó thì sao?” Âu Tuấn khẽ hỏi một câu, không biết vì sao, giờ phút này anh rất muốn dừng xe, sau đó ôm cô một cái.

Con khỉ này ngày thường đều mặt dày, khiến người ta không nhịn được mà cười ha ha ha với cô. bây giờ nghe cô nói như vậy, trong lòng cực kỳ đau, rất đau. 

“Sau này anh tư cho em học bổ túc, bởi vì lúc đó em đi học không cách nào nghe giảng, mỗi tiết đều có bạn học luôn dùng giấy ném em, bạn học phía sau duỗi chân lên phía trước đá em.”

Lúc nói lời này, trong giọng nói của Giản Linh cũng không có gì uể oải, thậm chí còn có chút ý cười yếu ớt: “Lúc ấy thật sự cảm thấy quá khổ sở, hiện giờ nghĩ lại, cũng chỉ là chuyện quá khứ như vậy. Lúc lên cấp 2 em đã thông minh hơn, cũng không còn nhìn thấy cái gì sẽ nói cái đó nữa, ngày tháng trôi qua cũng không còn quá khổ sở.”

Giản Linh thậm chí còn không chú ý tới Âu Tuấn đã dừng xe ven đường lúc nào.

Cô vừa nói, vừa chuyên chú rũ mi mắt cạy ngón tay: “Lúc cấp 3 em không giống bạn bè khác, em không học hết cấp 3, cũng không học trường đại học bị thường, bị đưa tới nơi đặc thù để học tập.”

“Nơi nào?” Âu Tuấn có chút tò mò, hơn nữa cũng không muốn thấy cô tiếp tục ngược đãi ngón tay mình, duỗi tay qua nắm tay cô.

Lúc này Giản Linh mới chuyển tầm mắt nhìn anh, trên mặt cũng không có uể oải hay khổ sở như Âu Tuấn lo lắng.

Cô cười: “Trường học dị năng, chuyên giáo dục loại cao thủ võ lâm thân mang tuyệt học như chúng em. Lần sau mang anh đi xem.”

Âu Tuấn sửng sốt: “Còn có nơi như vậy?”

Nghề nghiệp trước kia của anh cũng không bình thường, có thể tiếp xúc với không ít thông tin cơ mật loại, nhưng cũng chưa từng nghe nói có nơi như vậy.

“Có, chẳng qua nếu không phải người trong kế hoạch sẽ không biết. Tuyển thủ kế thừa sự nghiệp Quỷ Đạo truyền thừa của gia tộc như Lục Phi, cũng chỉ có thể miễn cưỡng với được đến thềm cửa của kế hoạch.”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!