Lọc Truyện

Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh (Bản Dịch - Mới)

“Dựa theo cách nói này của cậu, cái tên nhà quê đó có thể không thích cô gái quá cởi mở, nghĩ một chút cũng đúng, anh ta ở nông thôn xuống, chắc chắn tư tưởng bảo thủ, lần này cậu ăn mặc thuần khiết một chút, giống bạn gái mối tình đầu vậy, đàn ông mà, đều có mối tình đầu!”

 

Lý Văn Dao nói giống như bậc thầy tình yêu.

 

“Ừ!”

Mạc Liên Y gật đầu, hình như thực sự là như vậy, lúc tên khốn này đi họp lớp, trước mặt mình còn nhung nhớ không quên một cô nữ sinh bên cạnh.

 

Thì ra tên này không thích đàn bà lẳng lơ, mà là thích thỏ non.

 

Như vậy thì dễ rồi, Lý Phượng Hoàng chỉ biết bày vẻ lẳng lơ, loại phụ nữ này hoàn toàn không phải gu của tên nhà quê đó.

 

Mạc Liên Y có chút đắc ý: “Đợi khi bản tiểu thư khiến tên nhà quê đó chỉ một lòng theo mình, nhất định ngày nào cũng đến Thính Vũ Hiên uống trà, sau đó ném bỏ anh ta trước mặt Lý Phượng Hoàng!”

 

 

“A?”

 

Nhâm Tử Huyên có chút khó xử, cô ta không ngờ Lưu Minh giúp cô ta diệt trừ mà quỷ trên người lại phải cởi áo.

 

Chắc không phải tên này muốn nhân cơ hội lợi dụng mình chứ?

 

Nghĩ đến đây, ánh mắt Nhâm Tử Huyên cũng khác đi, nhưng thấy vẻ mặt nghiêm túc của Lưu Minh, cũng không giống như vậy.

 

“Không phải anh muốn lợi dụng em, chỉ là muốn vẽ một tấm bùa lên lưng em, tuy con quỷ đó rất dễ giải quyết, nhưng dù sao nó cũng ở trong cơ thể em, anh sợ sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn!”

 

Lưu Minh vội vàng giải thích, sau đó quay người lại, lấy chu sa và bút lông từ trong chiếc túi vải cũ rách.

 

Nhân cơ hội lợi dụng, anh đây là người như vậy sao?

 

Cùng lắm là nhân lúc em không chú ý, nhìn thêm hai cái!

 

Sau đó thì nghe thấy tiếng sột soạt cởi áo, Lưu Minh cố gắng kiềm chế ý muốn quay đầu lại, nói với mình phải bình tĩnh, dù sao cũng là bạn học thanh mai trúc mã của mình.

 

“Lưu Minh, em xong rồi!”

Một lúc sau, Nhâm Tử Huyên khẽ nói.

 

Lưu Minh ừm một tiếng, cầm chu sa và bút lông quay đầu lại, phát hiện lúc này Nhâm Tử Huyên đã quay lưng lại với mình, dưới ánh đèn, tấm lưng trần giống như một tấm gương.

 

Nhúng bút lông đầy chu sa, Lưu Minh nhanh chóng vẽ một tầm bùa trấn tà thất tinh lên lưng của Nhâm Tử Huyên, phong ấn mấy huyệt vị quan trọng của cô ta.

 

Làm xong những việc này, anh mới thở dài nhẹ nhõm.

 

Lần này con quỷ đó chắc hẳn sẽ không gây sóng gió lớn gì được nữa rồi.

 

“Anh ra ngoài hút điếu thuốc, đợi chu sa khô lại, em nằm lên giường, đắp chăn lên, chỉ cần để lộ bụng là được”.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!