Lọc Truyện

Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh (Bản Dịch - Mới)

 Lâm Thu Vũ chỉnh lại mắt kính, mặt đầy nghiêm túc nói.  

 

“Nếu đã như vậy thì chúng ta đánh cược, thế nào!”  

 

“Được, đánh cược thì đánh cược, nhưng quy tắc thì do tôi quyết định!”  

 

“Tùy cô!”  

 

“Nếu hai người già này tỉnh, tôi đồng ý với anh tất cả mọi chuyện, nếu hai người già này không tỉnh thì anh phải quỳ xuống bò ra khỏi phòng bệnh này, vừa bò còn phải vừa nói tôi là tên lừa đảo, anh có dám đồng ý không!”  

 

Lâm Thu Vũ cười gian nhìn Lưu Minh.  

 

“Thu Vũ, không được vô lễ, tại sao cháu lại có thể bất kính với tiểu thần y như vậy!”  

 

Ông Lâm vội vàng trách mắng, sợ cháu gái mình gây ra phiền toái gì.  

 

“Không sao, ông Lâm, chúng tôi là trẻ con mà, đùa giỡn chút thôi, ông đừng nổi giận!”  

 

Lưu Minh phất tay, sau đó lại quay đầu nhìn Lâm Thu Vũ, trên mặt mang theo nụ cười như có như không: “Cô nói cô có thể đồng ý bất kỳ chuyện gì của tôi?”  

 

“Đương nhiên, bổn cô nương nói được làm được!”  

 

“Nếu tôi bảo cô làm vợ tôi thì sao?”  

 

“Đồ khốn kiếp nhà anh, dám có ý đồ với bổn cô nương! Nhưng nếu anh thắng, tôi có thể suy nghĩ một chút!”  

 

Lâm Thu Vũ ưỡn ngực, theo như cô ta thấy, trận đánh cược này chắc chắn cô ta sẽ không thua, đánh thức một người già sống thực vật một năm tỉnh dậy, đây là trò đùa mang tầm quốc tế gì thế?  

 

“Thạch Đầu, trước tiên cậu ở đây chăm sóc cho bố mẹ mình đi, nếu không có tình huống gì đặc biệt, ngày mai tôi chắc chắn đánh thức được hai người này!”  

 

Lưu Minh cười nói.  

 

“Cô vợ nhỏ à, ngày mai cô đừng có mà đổi ý đấy chứ!”  

 

Lưu Minh cười đùa nhìn nữ bác sĩ, anh chìa tay muốn đùa giỡn sự hiểu biết của nữ bác sĩ này.  

 

“Ngày mai nhất định để anh quỳ ra ngoài!”  

 

Nhưng tay vừa giơ lên một nữa, anh liền bị Lâm Thu Vũ đánh lại.  

Buổi chiều Lưu Minh lại đi công viên Hồ Nam, anh Hạo rất biết làm việc, gã ta đã dẫn theo một bang tiểu đệ đến canh chừng nơi này, một buổi chiều trôi qua thật yên bình, không ai tới quấy rầy bọn họ.  

 

Mặt trời lặn về phía tây, Lưu Minh vươn người một cái rồi rời khỏi Hồ Nam.  

 

Lúc anh về đến cửa, phát hiện ra bóng dáng Mạc Liên Y, hôm nay cô ta trang điểm rất hấp dẫn, mặc chiếc váy sườn xám trắng xẻ cao, đôi chân dài miên man như ẩn như hiện trong váy, cực kỳ quyến rũ.  

 

Cô gái này sao ăn mặc giống nữ đặc công trong phim điện ảnh vậy, lẽ nào hôm nay đến tìm mình báo thù?  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!