Lọc Truyện

 Thứ hai là sáng nay anh vừa phát hiện ra một đại trận phong ấn ở nơi này, vẫn chưa kịp xem kĩ đã bị Mạc Liên Y ngắt ngang, bây giờ đúng lúc có cơ hội, anh muốn tìm hiểu rõ ràng xem sao.  

 

Ánh mặt trời ban trưa rất gắt, đứng dưới ánh nắng đó chẳng khác gì đang bị xiên que nướng trên đống lửa, dù thế, khu vực công viên Hồ Nam cũng có rất nhiều người, mấy đôi tình nhân đang tình tứ, chiếm hết mấy băng ghế dài ở công viên, cũng có vài người thích câu cá lại xách cây dù to tướng ra, mang bàn mang ghế tới ngồi bên hồ tu thân dưỡng tính.  

 

Lưu Minh đứng bên hồ, ngậm điếu thuốc nhìn hồ nước phẳng lặng, lại suy nghĩ điều gì đó.  

 

Thổ khắc thủy, thủy sinh mộc.  

 

Buộc lòng phải thừa nhận, đại trận phong ấn này phải được một người rất tài ba sắp đặt, lợi dụng thuyết ngũ hành tương sinh tương khắc, âm khí trong nước đều được bờ hồ phong ấn chặt chẽ bốn phía, cây cối quanh hồ lại giúp cho âm khí trong nước chậm rãi thoát ra ngoài, lượng âm khí thoát ra không nhiều lắm, vừa đủ để bị mặt trời chói chang xóa tan, cứ kéo dài như thế, tất cả âm khí trong Hồ Nam đều bị rút cạn.  

 

“Âm khí tinh khiết như thế mà lại bị tiêu tan hết giữa đất trời, hình như có hơi lãng phí!”  

 

Lưu Minh đi vào rừng cây, cảm nhận âm khí, không nhịn được lắc đầu, tiếng vỗ tay vang lên.  

 

Đột nhiên có bốn cô gái ăn mặc khác nhau xuất hiện bên cạnh Lưu Minh.  

 

Một người mặc bộ cung trang thời Hán cực kỳ thanh nhã, trên gương mặt quyến rũ là nụ cười thản nhiên, đó chính là Quỷ Vương Sương Nhi.  

 

Một người khác mặc chiếc váy dài màu xanh nước biển, gương mặt lạnh lùng không một gợn sóng, có thể so được với núi băng kia, chính là Linh Nhi đã tiêu diệt lão quỷ ở bãi tha ma.  

 

Hai người còn lại mặc quần short cùng với chiếc áo tay lỡ đáng yêu giống nhau chính là cặp sinh đôi Như Tuyết, Như Nguyệt.  

 

Thật ra Lưu Minh thả ra tổng cộng sáu quỷ nô, chẳng qua Như Hoa và Như Phong đạo hạnh còn quá thấp, không thể hiện hình vào ban ngày, người bình thường không thể nhìn thấy họ.  

 

Con còn lại trong Bách Quỷ Đồ thì Lưu Minh hoàn toàn không thể gọi được bà cô đó, cụ bà ấy nói là: Muốn làm chủ nhân của tôi hả, cậu không xứng.  

 

“Tướng công, âm khí nơi này dày đặc quá, còn tinh khiết nữa!”  

 

Sương Nhi vừa mới ra tới đã hít sâu một hơi, vẻ mặt đầy hưởng thụ.  

 

“Nơi này so với dãy núi Sát Long của lão già kia thì sao?”  

 

Lưu Minh cười hỏi.  

 

“Sư phụ ở trên núi, linh khí dày đặc thật đó, nhưng chúng tôi lại không thể tu luyện được nhanh như mình tưởng, nơi này thì khác, nơi này có âm khí dày đặc, chúng tôi tu luyện ở đây đúng là làm một được mười!”  

Như Tuyết cười khẽ, tròn mắt nhìn nói.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!