Lọc Truyện

Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh (Bản Dịch - Mới)

 Dù sao Trương Thục Phân cũng là bậc trưởng bối nhà Lưu Minh, Mạc Liên Y có kiêu ngạo cách mấy thì cũng phải cho người ta chút thể diện, đành phải ngoan ngoãn trả lời mấy câu hỏi nhàm chán đó.  

 

Tranh thủ lúc mọi người vào phòng bao, Lưu Minh tranh thủ lấy cớ đi vệ sinh chuồn mất.  

 

“Đại ca, anh tài thật đó, có thể dạy cho tôi vài bí kíp tán gái của anh được không!”  

 

Lưu Minh vừa mới lén lút trốn thoát khỏi chiến trường thì không ngờ lại bị một tên béo mập ngăn cản, tên mập nhìn Lưu Minh với vẻ nịnh nọt.  

 

“Đúng đó đại ca, anh dạy bọn tôi với!”  

 

“Chúng tôi không cần cưa được những nữ thần như tổng giám đốc Mạc hay bà chủ, nên đại ca chỉ cần dạy chúng tôi vài chiêu thôi là quá đủ rồi!”  

 

Hai thanh niên ngồi cùng bàn với tên mập cũng chạy tới.  

 

“Anh em à, không phải anh đây không muốn giúp các cậu, mà tôi thật sự chẳng làm gì cả!”  

 

Lưu Minh châm một điếu thuốc, nhìn bầu trời với vẻ u uất xa xăm, bất đắc dĩ thở dài: “Tôi thật sự chưa từng tán bọn họ, là bọn họ chủ động chạy tới thôi!”  

 

Lưu Minh vừa nói xong, trong phòng bao đã có tiếng hừ lạnh.  

 

Tuy giọng không lớn nhưng anh lại nghe thấy rất rõ, anh cẩn thận nhìn lại vào phòng bao, lại quay sang nói với ba thanh niên kia: “Anh em, phụ nữ rất phiền phức, nếu lát nữa có người hỏi tôi thì các cậu cứ nói là không thấy nha!”  

 

Nói xong Lưu Minh lại đến chỗ phục vụ lấy chìa khóa xe của mình, rời khỏi Thính Vũ Hiên.  

 

Ba người mắt to nhìn mắt nhỏ.  

 

Chuyện gì thế này?  

 

Hình như là nữ thần lạnh lùng theo đuổi đại ca mới đúng, còn đại ca trông cũng chẳng lưu luyến gì mấy, lại còn bỏ chạy!  

 

Đúng là một người trâu bò.  

 

“Tôi quyết định rồi, nếu lần sau có thể gặp lại, tôi nhất định sẽ nhận anh ấy làm đại ca!”  

 

Tên mập thề thốt.  

 

“Ừm! Có một đại ca như thế, chắc chắn sẽ nở mày nở mặt lắm!”  

 

Hai thanh niên kia cũng gật đầu.  

 

Một lát sau, Mạc Liên Y vẻ mặt đầy lạnh lùng bước ra khỏi phòng bao.  

 

Cô ta lạnh lùng đanh mặt nhìn bốn phía, muốn tìm kiếm bóng dáng khiến người ta chán ghét của Lưu Minh, nhưng đảo mắt một vòng vẫn không thấy đâu, sau đó cô ta chuyển tầm mắt sang chỗ ba người bọn tên mập đang ngồi.  

Tổng giám đốc Mạc, đại ca lúc nãy, à không, chúng tôi không nhìn thấy đại ca kia đâu!”  

 

“Đúng đó, đúng đó”.  

 

“Không thấy, không có trông thấy, chúng tôi hoàn toàn không biết rốt cuộc anh ấy đã đi đâu!”  

 

Ba người vội vàng lắc đâu.  

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!