Lọc Truyện
Đáy mắt Phượng Ẩn lộ ra trầm tư cùng lo lắng. Năm đó Tam Hỏa vì cứu nàng mà luyện Hóa Thần Đan làm tổn hại nửa thần lực, trong Cửu U Luyện Ngục còn có Ma tộc thâm sâu khó lường, cũng không biết hắn cùng Bích Ba đã xảy ra chuyện gì, bây giờ có an toàn hay không.

Nguyên Khải đâu? Hắn thân là nhi tử của Chân Thần, cũng là người mật thiết nhất với Tử Nguyệt Sơn, chẳng lẽ hắn không biết Tử Nguyệt Sơn bị phong ấn, không biết Tam Hỏa cùng Bích Ba không rõ sống chết sao? Xem ra, nếu nàng muốn biết mọi chuyện phải đích thân đi Thanh Trì Cung một chuyến.

Phượng Ẩn rủ mắt xuống, lộ ra vẻ suy tư.

"A Cửu, chuyện ở Tử Nguyệt Sơn tạm thời gác lại. Hôm nay ta hẹn ngươi tới là muốn ngươi tạm thời buông bỏ thành kiến với Tiên tộc, tìm ra sự thật lúc trước Sâm Hồng bệ hạ bị sát hại." Phượng Ẩn mở miệng nói.

Hồng Dịch sững sờ, mắt có chút híp híp: "Bệ hạ chết năm đó sớm đã có kết luận, là do Ngự Phong ra tay."

"A Cửu, Sâm Hồng bệ hạ chết có nhiều điều kì lạ, ta nghi ngờ hắn không phải chết trong tay Ngự Phong Thượng Tôn."

"Bên trong Trọng Tử Điện đều là kiếm khí của Thượng tiên, trên ngực bệ hạ còn cắm tiên kiếm của Ngự Phong." Sắc mặt Hồng Dịch không vui: "Không phải hắn thì là ai? Chẳng lẽ ngươi có chứng cứ chứng minh không phải Ngự Phong ra tay?"

Hồng Dịch đối với Tiên tộc có thành kiến quá lớn, nếu hôm nay nói những lời này không phải Phượng Ẩn, sợ là hắn một câu cũng không muốn nghe.

"Không có chứng cứ, nhưng ta tin tưởng tính cách của Ngự Phong Thượng Tôn, cho dù hắn muốn giết Sâm Hồng bệ hạ cũng sẽ quang minh chính đại khiêu chiến, tuyệt sẽ không lẻn vào Trọng Tử Điện để ám sát. Hơn nữa hắn từ trước đến nay xem trọng hòa thuận của Tiên Yêu hai tộc, sao có thể đột nhiên ám sát Sâm Hồng bệ hạ, khơi lên hai tộc phân tranh?"

"A Ẩn, biết người biết mặt không biết lòng, nếu Tiên tộc thật sự quang minh chính đại, năm đó sẽ không xâm phạm Yêu tộc, hại chết phụ vương mẫu hậu ta." Giọng Hồng Dịch lạnh dần.

"Ta mặc dù không có chứng cứ, nhưng lòng đầy nghi ngờ." Phượng Ẩn biết muốn để Hồng Dịch tin tưởng cái chết của Sâm Hồng không phải do Ngự Phong ra tay cũng không phải chuyện dễ dàng, nhưng vẫn chậm rãi giải thích: "Ngự Phong Thượng Tôn mặc dù tiên lực thâm hậu, nhưng hắn chỉ là Thượng quân đỉnh phong, vẫn chưa tấn Thần, với tiên lực của hắn sao có thể một mình gi ết chết Sâm Hồng bệ hạ?"

Hồng Dịch lắc đầu: "A Ẩn, ngươi không biết, năm đó cô cô ta bị Ma tộc gi ết chết, Sâm Hồng bệ hạ từng bí mật đi tìm tung tích Ma tộc để báo thù cho cô cô, hắn từng ở bên ngoài Tử Nguyệt Sơn cùng Ma tộc đại chiến một trận. Đáng tiếc hắn bại trận, Ma tộc không chỉ bỏ trốn, còn làm hắn bị thương nội đan. Cho nên năm đó ta bị Thượng tiên Thiên Cung bắt giữ, hắn mới cự tuyệt Sâm Vũ đến Thiên Cung để cứu ta."

Chuyện này chưa từng nghe nói qua, Sâm Hồng là Yêu Hoàng của Yêu tộc, hai tộc từ trước đến nay hiềm khích rất lớn, vì an toàn của Yêu tộc hắn chắc chắn sẽ không để Tiên tộc biết hắn bị thương.

"Chẳng trách năm đó ngươi cùng Sâm Vũ chỉ với một thanh tiên kiếm đã khẳng định Ngự Phong Thượng Tôn giết Sâm Hồng bệ hạ." Phượng Ẩn cau mày nói: "A Cửu, lúc trước Ma tộc có thể đả thương Sâm Hồng bệ hạ, hắn hoàn toàn có khả năng trở lại Trọng Tử Điện giế t chết hắn."

"A Ẩn, ngươi đừng quên, trong Trọng Tử Điện ngoại trừ có thanh tiên kiếm, còn có tiên khí. Cho dù Ma tộc có thể trộm được tiên kiếm của Ngự Phong, nhưng nó là Ma tộc, sao có thể xuất ra tiên lực."

"Đó chính là nguyên hôm nay ta muốn gặp ngươi." Phượng Ẩn chậm rãi mở miệng, thấy sắc mặt Hồng Dịch hoài nghi, nàng trầm giọng nói: "Ta nghi ngờ trong Tiên tộc có người cấu kết Ma tộc đánh cắp tiên kiếm của Ngự Phong Thượng Tôn, g iết chết Sâm Hồng bệ hạ hãm hại Ngự Phong Thượng Tôn, ý đồ khơi dậy chiến loạn của hai tộc."

Hồng Dịch khẽ giật mình, vẻ mặt lập tức nghiêm trọng: "A Ẩn, ngươi nói có người trong Tiên tộc cấu kết Ma tộc?"

"Đúng vậy."

"Tại sao ngươi lại nghĩ như vậy?" Hồng Dịch nhíu mày: "Là Thiên Đế suy đoán?"

Phượng Ẩn lắc đầu, ánh mắt có chút xa xăm: "Lúc trước ta giúp Sâm Vũ cứu ngươi khỏi Khóa Tiên Tháp, bị thương dưới tay Ngự Phong Thượng Tôn, Nguyên Khải lại hạ lệnh bắt ta chịu Cửu Thiên Lôi Hình."

Đáy mắt Hồng Dịch hiện ra áy náy: "A Ẩn, năm đó ta..."

Cả đời này chuyện Hồng Dịch hối hận nhất chính là năm đó để A Âm một mình ở Thiên Cung nhận hết oan ức, hắn cho rằng Nguyên Khải sẽ bảo vệ nàng, nào ngờ Nguyên Khải vứt bỏ nàng không thèm nhìn đến, làm cho nàng phải chịu sáu đạo thiên lôi của Hoa Thù...

"Không phải lỗi của ngươi." Phượng Ẩn rủ mắt xuống: "Năm đó ta ở La Sát không kịp nói với ngươi, lúc trước Ngự Phong Thượng Tôn vì ngăn cản ngươi đã vô ý làm ta bị thương. Hắn áy náy trong lòng, thấy ta sắp phải chịu lôi hình, sợ ta chịu không nổi nên tự mình đến Phượng Tê Cung chữa thương cho ta, dùng tiên lực trong căn nguyên để chữa trị." Phượng Ẩn nhìn về phía Hồng Dịch: "Nếu hắn sớm có ý định giết Yêu Hoàng, sao lại vào thời điểm quan trọng chữa thương cho ta, tự tổn hao tiên lực?"

Hồng Dịch sửng sốt, hắn làm Yêu Hoàng ngàn năm, lập tức phát hiện Sâm Hồng bị giết có nhiều sơ hở.

A Âm bị thương cùng Sâm Hồng bị giết chỉ cách mấy ngày, cho dù Sâm Hồng bị thương trong tay Ma tộc, nhưng Ngự Phong đã dùng căn nguyên tiên lực để chữa thương, hắn không đủ khả năng đi ám sát Sâm Hồng. Nhưng tiên kiếm của hắn lại xuất hiện trong Trọng Tử Điện, Sâm Hồng cũng đã chết dưới tiên lực, vậy chỉ có một khả năng...

"Năm đó ở Trọng Tử Điện thật sự xuất hiện Tiên tộc, nhưng không phải Ngự Phong." Hồng Dịch trầm giọng mở miệng, đáy mắt chậm rãi dâng lên tức giận: " Trong Tiên tộc có người cố ý giá họa cho hắn."

Phượng Ẩn gật đầu: "Năm đó chỉ có ta biết Ngự Phong Thượng Tôn tổn hao tiên lực, ta thân chịu trọng tội, hắn chữa thương cho ta không thể để lộ ra bên ngoài, còn ta không kịp làm chứng cho hắn, đã ở La Sát tan thành mây khói, hắn bị nghi ngờ ám sát Yêu Hoàng cũng đã ngàn năm."

Năm đó Tiên tộc dù tin tưởng Ngự Phong, nhưng cuối cùng tiên kiếm của hắn đã xuất hiện trong Trọng Tử Điện, trong Tiên tộc vẫn có không ít tiên môn nghi ngờ hắn, cho rằng hắn là người có dã tâm làm hai tộc chiến loạn, Ngự Phong Thượng Tôn không có cách nào tự chứng minh trong sạch, sau trận chiến ở La Sát năm đó, hắn cũng không còn chấp quản Thiên Cung, mới khiến cho Hoa Thù có thể nắm quyền.

"Vậy người ngươi nghi ngờ là ai?" Hồng Dịch vừa nghĩ tới năm đó mình bị người khác lợi dụng, hận không thể lập tức tìm ra chủ mưu trong Tiên tộc.

"Có, nhưng khó có thể kết luận." Phượng Ẩn nói: "Sâm Hồng bệ hạ năm đó mặc dù bị thương, nhưng dù sao đã là Thượng Thần, người trong Tiên tộc có thể giết hắn sức mạnh thấp nhất phải là Thượng quân đỉnh phong, chưởng môn các phái cùng ba vị Thượng Tôn còn lại của Thiên Cung đều có khả năng này. Có quá nhiều người có thể giết hắn, thật sự không thể kết luận."

Hồng Dịch nhíu mày: "Vậy chẳng phải đã không có manh mối."

Đáy mắt Phượng Ẩn lộ ra sự cơ trí: "Chuyện này không có manh mối, nhưng ở nơi khác luôn có sơ hở."

Hồng Dịch nhíu mày.

"Sâm Hồng bệ hạ không phải người thứ nhất chết không rõ ràng." Đáy mắt Phượng Ẩn lộ ra sự lạnh lùng: "Lan Phong Thượng quân mới là người đầu tiên."

Năm đó đại hôn của Lan Phong sắp đến nhưng hắn bị giết ngay ngày đại hôn ở Ngự Vũ Điện, tất cả chứng cứ chỉ vào Hồng Dịch, làm chúng tiên Thiên Cung tìm đến Đại Trạch Sơn. Khi đó Hồng Dịch trong núi chờ lôi kiếp, có hai vị chưởng môn sư huynh làm chứng, chúng tiên đành phải từ bỏ. Trong Quan Thế Kính hiện lên người ở Ngự Vũ Điện gi ết chết Lan Phong chính là một con Cửu Vĩ Yêu Hồ, nó dùng chính là pháp khí của Yêu Tộc Tịch Diệt Luân, những gì diễn ra trong thế kính là sự thật. Khi đó đã có Thượng tiên hoài nghi Hồ Vương Thường Thấm gi ết chết Lan Phong, sau Yêu Tộc nhị điện hạ Sâm Vũ chứng minh trước đó Thường Thấm chết trong tay Ma tộc, hơn nữa còn mang về nội đan của Thường Thấm để làm chứng, người trong thế gian suy đoán còn có con Cửu Vĩ Yêu Hồ thứ ba, nhưng Hồ tộc khẳng định trong tộc không có người này, cho đến hiện tại cái chết của Lan Phong đi vào ngõ cụt.

Hôm nay, Phượng Ẩn muốn gặp Hồng Dịch chính là vì con Cửu Vĩ Yêu Hồ xuất hiện trong thế kính.

Thế gian có lẽ có con Cửu Vĩ Yêu Hồ thứ ba mà cả Hồ tộc cũng không biết, nhưng Yêu tộc pháp khí Tịch Diệt Luân không có khả năng rơi vào tay người ngoài tộc.

Thế gian chỉ biết Tịch Diệt Luân là pháp khí của Hồ tộc tộc trưởng. Năm đó chúng tiên ở Đại Trạch Sơn thấy Hồng Dịch xuất ra Tịch Diệt Luân cũng chỉ cho rằng Yêu Hồ gi ết chết Lan Phong hóa ra pháp khí để hãm hại Hồ tộc, nhưng chưa từng nghĩ tới khả năng khác.

Tịch Diệt Luân là pháp khí song sinh, bí mật này trừ Thường Thấm cùng Hồng Dịch, thế gian biết đến chỉ có bằng hữu chí cốt của Hồ Vương là Thiên Đế Phượng Nhiễm. Phượng Ẩn sau khi tỉnh lại, Phượng Nhiễm mang bí mật này nói cho nàng.

"Hồng Dịch." Phượng Ẩn nhìn Hồng Dịch: "Tịch Diệt Luân của Hồ tộc là pháp khí song sinh đúng không?"

Vẻ mặt Hồng Dịch ngẩn ra, lập tức hơi hơi ngồi thẳng người, môi mím chặt, đáy mắt lộ ra thần sắc giữ kín bí mật.

Phượng Ẩn gọi không phải là A Cửu, mà là Hồng Dịch. Năm đó Tiên Yêu hai tộc chiến loạn không chỉ hại chết Lan Phong cùng Thường Thấm, còn hại cả Đại Trạch Sơn diệt môn, nàng muốn tìm ra sự thật của năm đó, nàng sẽ không bỏ qua bất kì sơ hở nào.

Hồng Dịch thở dài, gật đầu: "Tịch Diệt Luân là pháp khí hộ thân của Hồ Vương, vẫn luôn có hai cái, nằm trong tay tộc trưởng cùng người kế vị sau này. Truyền thuyết lưu truyền rằng khi người mạnh nhất Hồ tộc chính là Thập Vĩ Thiên Hồ khi được sinh ra, sẽ luyện hóa hai cái Tịch Diệt Luân, Tịch Diệt Luân sẽ trở thành Thần khí."

Ngàn năm trước lúc Lan Phong chết, Hồng Dịch còn ở Đại Trạch Sơn Độ kiếp, một cái Tịch Diệt Luân còn lại ở trong tay Hồ vương Thường Thấm.

"Ngươi hoài nghi năm đó ở trong Ngự Vũ Điện g iết chết Lan Phong Thượng quân là Cửu Vĩ Yêu Hồ Thường Thấm tộc trưởng?" Phượng Ẩn đột nhiên mở miệng hỏi.

Tay Hồng Dịch cầm chén rượu hơi ngừng lại, không lên tiếng.

"Mặc dù Sâm Vũ mang về nội đan của Thường Thấm tộc trưởng, nhưng ngươi lại biết Tịch Diệt Luân sẽ không nhận chủ nhân hai lần, trừ Thường Thấm tộc trưởng ra ai cũng không dùng được. Ngươi nghi ngờ người ở trong Ngự Vũ Điện giết Lan Phong Thượng Quân là Cửu Vĩ Hồ Thường Thấm tộc trưởng, cho nên mới một thân một mình đi Tử Nguyệt Sơn tìm Ma tộc lúc trước khống chế ngươi, ngươi muốn biết Thường Thấm tộc trưởng thật sự sống hay chết đúng không?" Phượng Ẩn chậm rãi nói xong, không chớp mắt nhìn Hồng Dịch.

Tất cả hỗn loạn đều bắt đầu từ cái chết của Lan Phong, chỉ cần tìm được Thường Thấm, sẽ biết năm đó trên Cửu Trọng Thiên cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, biết được đầu đuôi của sự việc.

Một lúc sau, Hồng Dịch gật đầu, đáy mắt lộ ra sự kiên nghị: "Chỉ có ta cùng cô cô có thể sử dụng Tịch Diệt Luân, mặc dù Sâm Vũ mang về nội đan của cô cô, nhưng Lan Phong chết trước khi hắn mang về nội đan, cô cô có lẽ còn sống."

Lan Phong chết là lúc Hồng Dịch ở Đại Trạch Sơn độ kiếp, sau đó hắn nhập ma đồ sát cả sơn môn, về sau hắn bị vây nhốt trong Tiên tháp, cho đến khi Sâm Vũ cứu hắn mang về Hồ tộc hắn mới biết được cái chết của Thường Thấm cùng Lan Phong, hắn lập tức phát hiện có điều không ổn nhưng hắn không nói cho bất kì ai biết. Nếu Lan Phong thật sự bị Thường Thấm gi ết chết, Tiên tộc nhất định giết cô cô báo thù, hắn trước tiên muốn tìm cô cô điều tra rõ chân tướng, nhưng khi hắn từ La Sát đi Tử Nguyệt Sơn lại phát hiện Tử Nguyệt Sơn bị phong ấn, manh mối duy nhất cũng biến mất.

"Tử Nguyệt Sơn bị phong ấn, Ma tộc từ đó mất tung tích, ta cùng Sâm Vũ trải qua thời gian ngàn năm cuối cùng cũng không tìm ra cách tiến vào Tử Nguyệt Sơn."

Hồng Dịch không tin Tiên tộc, lại không thể để người khác biết Thường Thấm có khả năng còn sống, hắn tìm Thường Thấm ngàn năm chỉ có Sâm Vũ biết.

"Ngươi không biết Ma tộc là ai, nhưng có người biết." Phượng Ẩn nói.

"Ai?" Hồng Dịch nhíu mày: "Ngươi nói là Tiên nhân có khả năng cấu kết Ma tộc?"

"Đúng." Phượng Ẩn gật đầu: "Năm đó Lan Phong Thượng quân trong Ngự Vũ Điện bị hại, nhưng ngày ấy là ngày hắn đại hôn, hắn tại sao lại trước lúc đại hôn đột nhiên đi Ngự Vũ Điện? Trong Ngự Vũ Điện có phong ấn của Thiên Đế, trừ hắn thì không ai có thể đi vào, trừ khi người kia là người hắn tin tưởng, được hắn đưa vào điện."

Hồng Dịch trầm tư: "Ai có thể trước lúc đại hôn của Lan Phong gọi hắn đi, còn có thể làm cho hắn đưa vào Ngự Vũ Điện?"

"Ta muốn đi Thiên Cung một chuyến." Giọng Phượng Ẩn vang lên.

Hồng Dịch nhìn nàng.

"Chỉ cần người làm nhất định sẽ để lại sơ hở, chỉ cần tra rõ những tiên hầu năm đó ở Lăng Vũ Điện, nhất định manh mối sẽ lại xuất hiện."

Hồng Dịch nhíu mày: "A Ẩn, bây giờ Ngự Phong không hỏi thế sự, Thiên Cung do ba vị Thượng Tôn còn lại cùng Hoa Thù chấp quản, ngươi tùy tiện đi Thiên Cung tra hỏi chuyện năm đó, sợ là Hoa Thù..."

"Nàng sẽ làm gì ta?" Phượng Ẩn nở nụ cười, đáy mắt lộ ra nhàn nhạt khí phách: "Chỉ là một Thượng Tôn chưởng quản Tứ Hải, dám làm khó bản hoàng sao?"

Hồng Dịch sững sờ, hắn nhìn Phượng Ẩn một lần nữa, lúc này mới phát hiện nữ tử trước mặt hắn từ đầu đến cuối lạnh nhạt lặng im là Ngô Đồng Phượng Đảo Phượng Hoàng, không phải tiểu tiên thú A Âm năm đó cần hắn bảo vệ.

Hắn lẳng lặng thở dài, nói không nên lời là buồn bã hay khổ sở.

A Âm của hắn, cuối cùng cũng không trở về.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!