Lọc Truyện

Ông Ngoại Tôi Chấp Hết

Vương Tuệ ồ một tiếng, chán nản

bước đi. .

Ở bên kia.

"Anh Hổ, nghe nói này mai chi

nhánh Thanh Dương của tập đoàn

Hoa Đỉnh tổ chức tiệc đấy, anh có

đến không?', đàn em hỏi Trương

Hổ.

"Có chứ, nhà tao và tập đoàn HoaĐỉnh là đối tác quan trọng, đương

nhiên tao phải đến rồi.", Trương Hổ

hống hách nói.

"Ôi, thích thật đấy! Đây là tiệc của

tập đoàn Hoa Đỉnh đấy".

"Khi nào thì chúng ta mới có thể

may mắn bước chân vào nơi đẳng

cấp như thế đây".

Đám đàn em cực kỳ ghen tị.

Không riêng gì đám đàn em của

Trương Hổ ghen tị mà các bạn học

trong lớp cũng thế.

Tập đoàn Hoa Đỉnh là tập đoàn nổitiếng ở ba tỉnh Tây Nam, rất có

tiếng nói, có thể tham gia tiệc rượu

của tập đoàn Hoa Đỉnh là vinh dự to

lớn.

Trương Hổ thấy mọi người nhìn

mình hâm mộ, thỏa mãn lòng hư

vinh của hắn.

...

"Tên phế vật nào đó chỉ sợ cả đời

này cũng không tham gia nổi tiệc

rượu đẳng cấp thế này đâu.",

Trương Hổ cười khẩy.

Lúc Trương Hổ nói thế thì nhìn Hạ

Vũ, hắn đang cà khịa Hạ Vũ."Trương Hổ, đừng có mạnh mồm

quá, có khi ngày mai chúng ta lại

gặp nhau trong bữa tiệc đấy.", Hạ

Vũ cười nói.

"Mày á? Ha ha, cái loại khố rách áo

ôm như mày cả đời chả bước vào

nổi nơi như vậy. Mày vẫn nên nghĩ

về chuyện mình sắp bị đuổi học thì

hơn.", Trương Hổ cười thích chí.

Cậu mập vỗ Hạ Vũ, hỏi nhỏ: "Hạ

Vũ, ngày mai cậu có đến bữa tiệc

này không?"

Cậu mập biết thân phận của Hạ Vũ

rồi."Bữa tiệc này là tôi tổ chức đấy.",

Hạ Vũ cười nói.

"Gì cơ?", cậu mập kinh ngạc.

Sau đó cậu ấy lập tức cười hớn hở:

"Thế, ngày mai cậu và Trương Hổ

kiểu gì chả gặp nhau, đúng không?"

"Nếu cậu ta đến thì chắc chắn sẽ

gặp nhau rồi.", Hạ Vũ cười gật đầu.

"Hay lắm! Hì hì, quá hay! Tôi thật

muốn nhìn xem ngày mai lúc nhìn

thấy cậu, cậu ta sẽ làm thế nào?",

cậu mập kích động nói."Muốn xem à? Thế mai cậu cũng

đến đi, đến lúc đó tôi đón cậu

vào.", Hạ Vũ cười nói.

"Ok, ok!", cậu mập gật đầu như gà

mổ thóc.

Mập muốn đi vì cậu ấy muốn xem

đến lúc đó Trương Hổ sẽ làm thế

nào, ngoài ra thì bữa tiệc đẳng cấp

như thế có ai không muốn tham gia

đâu chứ?

Buổi chiều có hai tiết học dài đã

nhanh chóng trôi qua.

Trương Hổ đợi suốt hai tiết học này,

đợi chủ nhiệm Lý đến lớp, sau đó

thông báo Hạ Vũ bị đuổi học.Nhưng Trương Hổ đợi đến chiều

cũng không thấy.

Buổi chiều sau khi tan học.

Hạ Vũ đứng lên, cười nói với

Trương Hổ:

"Trương Hổ, không phải cậu nói tôi

sẽ bị đuổi học trong ngày hôm nay

sao? Tan học rồi này, tôi vẫn chả

làm sao cả".

Ngay khi Hạ Vũ nói câu này, trong

lớp lập tức nổ ra một cuộc thảo luận

sôi nổi.

Trương Hổ nghe xong, sắc mặt đột

nhiên tím tái.Dù sao hắn cũng đã từng hùng hồn

trước cả lớp, nói rằng Hạ Vũ sẽ bị

đuổi học trong ngày hôm nay.

Kết quả là bây giờ Hạ Vũ vẫn chả bị

đuổi, thậm chí còn chế nhạo hắn,

điều này khiến hắn cảm thấy vô

cùng mất mặt, khiến hắn cảm thấy

rằng người khác sẽ nghĩ hắn đang

chém gió!

Quan trọng nhất là hắn muốn phản

bác, nhưng cũng không nghĩ ra

được cái gì để phản bác, dù sao cho

tới bây giờ vẫn chưa có ai thông

báo Hạ Vũ bị đuổi học.

"Chú Lý làm gì vậy không biết! Chú

ấy rõ ràng đã đồng ý đuổi học HạVũ ngay trong ngày hôm nay mà!",

Trương Hổ nghiến răng, tỏ vẻ rất

tức giận.

Trương Hổ cảm thấy ở lại chỉ tổ mất

mặt hơn, vì vậy hắn liền mang theo

bộ mặt sưng xỉa nhanh chóng rời

khỏi lớp học.

Hạ Vũ cũng trực tiếp đứng dậy đi

tới trước mặt lớp trưởng Vương

Tuệ.

"Vương Tuệ, tôi không nói dối cậu

đúng không? Tôi đã nói rồi, tôi sẽ

không bị đuổi học đâu", Hạ Vũ cười

nói với Vương Tuệ.

"Ừ"Vương Tuệ gật đầu, cô cũng yên

tâm, chiều nay cô đứng ngồi không

yên, không biết tại sao, cô thật sự

không muốn Hạ Vũ bị đuổi học.

"Tuy nhiên, thực sự cảm ơn cậu.

Chỉ có cậu trong lớp là sẵn sàng

giúp đỡ tôi", Hạ Vũ vẫn mỉm cười.

Cậu mập bên cạnh nói đùa: "Lớp

trưởng, cậu quan tâm đến Hạ Vũ

như vậy, cậu... thích Hạ Vũ đúng

không?"

Sau khi Vương Tuệ nghe những lời

đó, khuôn mặt xinh đẹp của cô đỏ

bừng lên.

"Vớ vẩn! Tôi... Tôi là lớp trưởng,

đương nhiên phải giúp đỡ các bạntrong lớp rồi", Vương Tuệ cắn đôi

môi đỏ mọng nói.

Nói xong, Vương Tuệ nhanh chóng

xoay người chạy ra khỏi phòng học.

"Này……"

Hạ Vũ muốn mời Vương Tuệ một

bữa, nhưng cô đã rời đi mất rồi.

Ở một diễn biến khác.

Sau khi Trương Hổ ra khỏi lớp học,

hắn đi thẳng đến văn phòng giáo

vụ, hắn định hỏi chủ nhiệm Lý tại

sao Hạ Vũ không bị đuổi học.

Phòng giáo vụ."Chú Lý! Chú đã hứa với cháu sẽ

đuổi thằng đó trong ngày hôm nay,

tại sao tan học rồi mà nó chưa bị

đuổi học!", Trương Hổ tức giận hỏi

ngay khi vừa bước vào phòng.

“Trương Hổ, chuyện này chú không

giúp được cháu rồi!”, chủ nhiệm Lý

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!