Lọc Truyện

Ông Ngoại Tôi Chấp Hết

Ngày hôm sau.

Hôm trước trong lớp học Trương Hổ

bị Hạ Vũ dùng bút đâm bị thương,

đến giờ vẫn đang ở trong viện.

Hôm nay cuối cùng hắn cũng xuất

viện.

Cổng trường học.

"Anh Hổ, cuối cùng anh cũng trở lại

rồi".

Mấy tên đàn em của hắn đã đứng ở

cổng trường chào đón.Vẻ mặt Trương Hổ u ám.

"Chó má! Hôm nay ông đây quay lại

trường học, việc đầu tiên là phải tìm

Hạ Vũ báo thù.", ánh mắt Trương

Hổ u ám.

Cứ nghĩ đến bản thân bị Hạ Vũ

dùng bút đâm bị thương là Trương

Hổ lại tức điên người, mà lúc ấy còn

ở trong lớp học nữa chứ, làm hắn

mất hết mặt mũi.

"Anh Hổ, anh định xử lý thằng đó

kiểu gì? Tìm người đánh nó à?" tên

gầy tò mò hỏi.

"Đánh nó á? Hừ, chỉ đánh thôi thì

tao không bõ tức? Tao muốn trườnghọc phải đuổi học nó, hủy đi tương

lai của nó.", Trương Hổ híp mắt nói.

"Đuổi học á? Phải làm sao mới

khiến nó bị đuổi học đây?", tên gầy

hỏi.

"Thầy chủ nhiệm là bạn của bố tao,

để trường đuổi học một tên kiết xác

thì dễ như trở bàn tay.", Trương Hổ

híp mắt nói.

Trong văn phòng chủ nhiệm.

"Chú Lý à.", Trương Hổ bước vào.

Một người đàn ông trung niên bụng

phệ đang ngồi trên ghế, ông ta là

chú Lý mà Trương Hổ gọi, cũng là

thầy chủ nhiệm của trường."Trương Hổ đấy à, sao hôm nay lại

có thời gian đến chỗ chú thế, dạo

này ở trường thế nào?", chủ nhiệm

Lý cười hỏi.

"Chú Lý, dạo này cháu không ổn

lắm".

Trương Hổ vừa nói vừa kéo một

bên áo xuống, lộ ra vết băng gạc.

"Trương Hổ à, chuyện...chuyện gì

thế này?", vẻ mặt chủ nhiệm Lý

ngạc nhiên.

"Cháu bị bạn học dùng bút đâm

ngay trong lớp học, trước mặt mọingười, chú Lý phải đòi lại công bằng

cho cháu, đuổi cổ thằng khốn đó

đi.", Trương Hổ nghiến răng nghiến

lợi nói.

"Gì cơ? Có chuyện này á? Cháu cứ

yên tâm, chú nhất định sẽ đòi lại

công bằng cho cháu, sinh viên đó

tên gì?", chú Lý hỏi ngay.

"Nó tên Hạ Vũ.", Trương Hổ khải ra

ngay.

"Cháu cứ quay về chờ tin đi, trong

ngày hôm nay chú sẽ đuổi học cậu

ta.", chủ nhiệm Lý nói chắc nịch.

"Cảm ơn chú Lý".Trương Hổ cười hào hứng.

...

Trong lớp học.

Trương Hổ vừa vào lớp đã đi đến

trước mặt Hạ Vũ.

"Trương Hổ, vừa mới vào lớp đã

đến tìm tôi, sao? Vẫn muốn nằm

viện à?", Hạ Vũ đọc sách, cũng

không ngẩng đầu lên nói.

"Hạ Vũ, mày!"

Trương Hổ nghe thấy Hạ Vũ nói thếthì giận tím mặt.

Trương Hổ định đến hạ nhục Hạ Vũ

nhưng lại bị Hạ Vũ đánh đòn phủ

đầu ngay trước mặt các bạn học

trong lớp, khiến hắn cảm thấy rất

mất mặt.

"Hạ Vũ, thằng chó mày còn dám lên

mặt à! Tao nói cho mày biết, chủ

nhiệm Lý là bạn bố tao, chú ấy đã

đồng ý với tao hôm nay trước khi

tan học sẽ đuổi học mày rồi".

"Đây chính là hậu quả khi dám

chống lại tao.", khuôn mặt Trương

Hổ dữ tợn nói."Đuổi học tao á?", Hạ Vũ cười cợt.

Trương Hổ đột nhiên thay đổi, vênh

váo nói.

"Hạ Vũ, cũng đâu phải tao không

cho mày cơ hội. Nếu giờ mày quỳ

xuống xin lỗi tao, liếm sạch giày tao

thì tao có thể suy xét xem có nên

để thầy Lý đuổi học mày không".

Hạ Vũ cười cợt: "Tôi cũng cho cậu

một cơ hội, lập tức xin lỗi tôi, sau

này tránh xa tôi ra. Tôi có thể suy

xét xem có nên gây chuyện với

công ty bố cậu không".

"Gì cơ? Gây chuyện với công ty bốtao á? Chỉ bẳng cái loại khố rách áo

ôm như mày á? Đậu má, mày sắp

chết đến nói rồi mà còn dám ở đây

chém gió à.", Trương Hổ cười khẩy.

Trương Hổ cứ nghĩ nến Hạ Vũ biết

mình sắp bị đuổi học thì sẽ sợ hãi

cầu xin hắn, nhưng nhìn anh vẫn

dửng dưng như không khiến hắn

cảm thấy rất khó hiểu.

Hạ Vũ lắc đầu: "Cậu không biết

nắm lấy cơ hội mà tôi đã cho, cậu

vốn có thể xin lỗi nhưng lại cứ thích

đâm đầu vào chỗ chết".

Nghe Hạ Vũ nói thế Trương Hổ chả

hiểu mô tê gì sất.

"Thằng ranh, là mày không biếtnắm lấy cơ hội tao cho mày mới

đúng. Mẹ nó, mày cứ chờ bản thân

bị tống cổ khỏi trường đi".

Trương Hổ đe dọa rồi xoay người

rời đi.

"Ok, tôi chờ.", vẻ mặt Hạ Vũ tươi

cười tự tin.

Bạn học trong lớp nhìn cảnh này,

tất cả mọi người đều nhỏ giọng bàn

tán.

"Ở trường Trương Hổ có chủ nhiệm

Lý chống lưng cho, có khi lần này

Hạ Vũ bị đuổi học thật đấy".

"Có khi cái gì, bị đuổi là cái chắc"."Hạ Vũ dám chống lại Trương Hổ là

chuyện đáng khen, nhưng cậu ấy

nghèo kiết xác thế thì thua là chắc".

...

Trong lòng mọi người đều hiểu rõ, e

là Hạ Vũ sẽ bị đuổi học thôi.

Cậu mập chả lo lắng gì cả, bởi vì tối

qua cậu ấy đã biết được gia cảnh

thật sự của Hạ Vũ.

Lúc này, lớp trưởng Vương Tuệ đột

nhiên đứng dậy đi đến trước mặt

Hạ Vũ.

"Hạ Vũ, cậu đến văn phòng với tôi,

tôi giúp cậu làm chứng, là Trương

Hổ gây chuyện trước, thầy sẽ khôngđuổi học cậu đâu.", vẻ mặt Vương

Tuệ nghiêm túc.

Vương Tuệ đột nhiên bước đến

khiến Hạ Vũ vừa mừng vừa lo.

Trương Hổ thấy thế thì quát lên với

Vương Tuệ.

"Lớp trưởng, cậu bị ngu à, cậu định

làm gì? Cậu tưởng thầy sẽ nghe cậu

nói chắc? Cậu có người chống lưng

không? Đúng là ngu ngốc. Cho dù

cậu có đi xin thầy giáo thì hôm nay

nó cũng sẽ bị đuổi học thôi".

"Lớp trưởng à, xã hội này phải có

chỗ dựa, cậu có chỗ dựa không?",

mấy tên đàn em của Trương Hổ

phụ họa."Tôi không tin.", Vương Tuệ giậm

chân một cái, vẻ mặt không cam

lòng.

Mấy hôm trước Hạ Vũ từng giúp cô

ở quán bar, cô vẫn luôn nhớ kỹ. Tất

nhiên cô không nỡ nhìn Hạ Vũ bị

đuổi học.

"Vương Tuệ, cảm ơn cậu đã giúp

nhưng tôi có cách rồi, Trương Hổ

chả là cái gì sất, yên tâm đi, tôi sẽ

không bị đuổi học đâu.", Hạ Vũ

ngẩng đầu nhìn Vương Tuệ.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!