Lọc Truyện

Ông bố toàn năng - Nhậm Kiến Tường

 
             Ông cụ Diệp lạnh lùng nhìn Diệp Siêu.  

             Mặc dù hiện giờ không thể đắc tội với Nhậm Kiến Tường, nhưng cũng không thể chọc đến nhà họ Chu, sơ sẩy một chút thì sẽ tạo ra một kẻ địch lớn cho nhà họ Diệp.  

             Quả nhiên sắc mặt Chu Tử Hào lập tức trở nên u ám.  

             “Nhà họ Diệp các người không muốn gả Diệp Yến cho tôi cũng không cần phải bịa ra lý do hoang đường như vậy chứ!”  

             “Thật không dám giấu, Diệp Siêu đang nói thật đấy! Cô Vũ đã đích thân đến công ty Vạn Nguyên, có rất nhiều người trong công ty nhìn thấy, hơn nữa còn có rất nhiều nhà báo đi theo, có thể ngày mai chuyện này sẽ được đăng trên các mặt báo!”  

             Chu Tử Hào đặt lễ vật xuống, với hắn mà nói tin tức này cũng vô cùng chấn động, nhưng nghĩ đến hợp đồng giữa gia tộc mình và tập đoàn Thiên Vũ thì sắc mặt hắn đã hòa hoãn trở lại.   

             “Ông cụ Diệp, tôi cũng không ngại nói cho ông biết, chúng tôi và tập đoàn Thiên Vũ cũng từng ký kết hợp đồng, hơn nữa đối với tập đoàn Thiên Vũ thì lợi ích của hợp đồng này không hề nhỏ, ngày mai tôi sẽ bảo tập đoàn Thiên Vũ hủy hợp đồng với nhà họ Diệp”.  

             Chu Tử Hào không còn gọi ông nội Diệp nữa mà gọi thẳng là ông cụ Diệp.  

             “Ông nói xem tập đoàn Thiên Vũ coi trọng nhà họ Chu hơn, hay coi trọng nhà họ Diệp hơn?”  

             “Cái này…”  

             Ông cụ Diệp do dự, hôm nay cụ ta phải đưa ra lựa chọn, nếu không thì có khả năng nhà họ Diệp sẽ mất trắng tất cả, hết thảy đều là công cốc.  

             “Ông nội! Cậu chủ Chu nói đúng, dù Nhậm Kiến Tường có ơn với Vũ Hàn Thảo, nhưng đứng trước chuyện quan trọng như lợi ích kinh doanh thì sao Vũ Hàn Thảo có thể vì báo ơn mà bỏ qua lợi ích của tập đoàn”.  

             Diệp Siêu ở bên cạnh thêm dầu vào lửa. Hắn căm hận Nhậm Kiến Tường, đương nhiên hắn hiểu giúp Chu Tử Hào chính là giúp bản thân mình.  

             “Mọi người thấy sao?”, ông cụ Diệp ném vấn đề khó nhằn này sang cho ông bà Diệp. Lúc này sai một ly có thể sẽ đi một dặm.  

             Ông bà Diệp cũng rơi vào trầm mặc.  

             Nhìn mấy người đang do dự không quyết, trong lòng Chu Tử Hào thầm nghĩ: “Hừ, mấy ông già này thật ngu ngốc, chờ tôi cưới được Diệp Yến, chơi chán rồi, xem tôi sẽ đối xử với nhà họ Diệp các người như thế nào”.  

             “Bố, Nhậm Kiến Tường là loại người gì còn cần phải nói nữa sao? Con nghĩ cô Vũ giúp nó một lần đã không tệ rồi, sau này sao có thể còn có bất kỳ quan hệ gì với nó, cậu chủ Chu lại khác, cậu ấy không chỉ là người thừa kế tập đoàn nhà họ Chu lại còn có mạng lưới giao thiệp rộng lớn, chúng ta không nên vì bắt con tép mà bỏ con tôm!”  

             Dù nghĩ thế nào thì nhà họ Chu cũng có thế lực lớn, bà Diệp lặng lẽ đến bên người ông cụ Diệp nhẹ giọng nói.  

             Chu Tử Hào làm như không nhìn thấy động tác nhỏ này, chỉ cần người nhà họ Diệp không ngốc, hắn tin bọn họ sẽ không bỏ qua hắn mà lựa chọn Nhậm Kiến Tường.  

             Một lát sau...  

             “Tử Hào nói đúng, ông cũng lớn tuổi rồi, thiếu chút nữa bị người ta lừa gạt. Tử Hào, cháu đừng để bụng nhé”, cuối cùng ông cụ Diệp cũng lựa chọn đứng về phía Chu Tử Hào.  

             “Ông nội Diệp nói gì thế! Cháu cũng chỉ nói thật mà thôi, chủ yếu là đang nghĩ cho tiền đồ của nhà họ Diệp”.  

             Sống lâu trên đời này, trong lòng ông cụ Diệp biết rõ lời nào là thật lời nào là giả, trong đầu thầm nghĩ: “Nếu như tôi lựa chọn Nhậm Kiến Tường thì e là cậu sẽ trở mặt ngay tại chỗ!”  

             Ông cụ Diệp lựa chọn Chu Tử Hào thì người vui sướng nhất chính là Diệp Siêu.  

             “Nhậm Kiến Tường, cậu cứ chờ đó cho tôi!”, trong mắt Diệp Siêu ngập tràn vẻ nham hiểm, hắn muốn trả lại cho Nhậm Kiến Tường gấp mười lần những gì mà hắn phải chịu đựng.  

             “Ông nội Diệp yên tâm, nếu cháu cưới được Diệp Yến, lợi ích của nhà họ Diệp chắc chắn sẽ không nhỏ”.  

             “Vậy thì tốt quá! Hôm nay Nhậm Kiến Tường còn nói sẽ lấy lại tập đoàn Vạn Nguyên cho Yến Nhi, tôi còn không biết bụng dạ hắn sao, nhất định là hắn muốn lấy công ty Vạn Nguyên làm của riêng”, Diệp Siêu ở một bên lạnh lùng nói.  

             Ông cụ Diệp cũng gật gù, những lời này của cháu nội ngược lại là cảnh tỉnh cụ ta, như vậy xem ra cụ ta đã đưa ra một quyết định đúng đắn.  

             “Ông nội Diệp yên tâm, ngày mai cháu sẽ nói với cô Vũ chuyện hủy bỏ hợp đồng, hắn cũng không còn chỗ để vênh váo nữa!”  

             Bà Diệp càng nhìn Chu Tử Hào càng thấy thích: “Tiểu Chu à, cháu ở lại đây ăn cơm tối nhé! Bác đi làm thức ăn, Diệp Siêu, cháu lại giúp thím đi, để cho bọn họ trò chuyện”.  

             “Vâng ạ!”, thái độ Diệp Siêu rất tích cực, hắn ngược lại muốn xem nếu Diệp Yến gả cho Chu Tử Hào thì Nhậm Kiến Tường sẽ thế nào.  

             “Thế này có ổn không?”, ông Diệp lẩm bẩm. Nếu không có sự tham gia của Chu Tử Hào, chuyện Nhậm Kiến Tường lấy được hợp đồng với tập đoàn Thiên Vũ là một kết quả vô cùng tốt.  

             Vừa nãy từ trong lời nói của Chu Tử Hào, ông ta đã cảm nhận được Chu Tử Hào này cũng không phải dạng hiền lành gì, ánh mắt sau khi biết được nhà họ Diệp không muốn cho hắn cưới Diệp Yến rõ rành vô cùng lạnh lùng, khác hoàn toàn với Chu Tử Hào mà ông ta thường gặp.  

             Giờ khắc này ông ta lại có ý nghĩ Diệp Yến ở bên cạnh Nhậm Kiến Tường cũng rất tốt!  

             Ít nhất từ mấy ngày này ông ta nhìn ra được Nhậm Kiến Tường thật lòng với Diệp Yến, bây giờ Nhậm Kiến Tường lại có bản lĩnh.  

             Nhưng khi có sự tồn tại của Chu Tử Hào thì mọi chuyện đều không thể, mời thần dễ tiễn thần khó!  

             Hai người Nhậm Kiến Tường không hề biết những chuyện sau đó, lúc đi trên đường hai người đều trầm mặc.  

             “Yến Nhi, Thư Thư đã lớn vậy rồi, chúng ta đừng giận nhau nữa, tha thứ cho anh được không?”  

             Nhậm Kiến Tường mở lời phá vỡ bầu không khí yên tĩnh.  

             “Con bé là con gái em, của một mình em, không liên quan đến anh”, sắc mặt Diệp Yến lại trở nên lạnh lùng, cô vẫn không thể quên năm năm nay một mình cô đã trải qua cuộc sống thế nào.  

             “Nhưng chuyện ngày hôm nay phải cám ơn anh! Ân tình này em sẽ trả lại cho anh!”  

             “Chúng ta là vợ chồng, anh đâu có muốn em nhớ ơn anh!”, Nhậm Kiến Tường cười gượng lắc đầu.  

             Tâm trạng Diệp Yến cũng rất phức tạp, hôm nay lúc Vũ Hàn Thảo xuất hiện cô cảm thấy trong lòng mình rất hoang mang, nhưng giờ muốn cô cứ như vậy mà tha thứ cho Nhậm Kiến Tường thì cô lại không thể.  

             Mấy năm nay chỉ mình cô biết mình đã khổ sở thế nào, người khác cũng ngấm ngầm gọi cô là quả phụ, nếu không phải vì Thư Thư thì có thể cô đã sớm không chịu được lời đồn nhảm mà tự sát rồi.  

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!