Lọc Truyện

Nữ Phụ Xấu Xa Em Đừng Hòng Chạy Thoát

bà Tiền từ trên cầu thang ngã xuống.Mạc Linh đứng trên lầu mỉm cười nhìn xuống.Ông Sơn còn chưa ra khỏi nhà vội quay lại nhìn chằm chằm vào cô ta.Mạc Linh cười khẩy rồi quay bước

Mạc Linh về nhà, không thèm nhìn đến bà Tiền đang ở phòng khách liên nhanh chóng lên lầu.

bà Tiền nghe tiếng bước chân vội ngó ra hỏi người làm: "Mạc tiểu thư về nhà?"

"Thưa phu nhân đúng vậy.Lão gia có gọi điện về.Mạc tiểu thư đã ly hôn từ bây giờ sẽ về nhà ở", người làm đáp.

"Tôi biết rồi.Cô lui xuống đi.Nhớ đúng giờ mang nước cho tiểu thư", bà Tiền dặn dò thở dài rồi đi vào phòng ngủ của mình.

Không giống như những biệt thự khác, biệt thự nhà họ Trần chú trọng sự thoải mái và tiện lợi.

Phòng ngủ của ông Sơn và bà Tiền ở ngay dưới tầng một.

Thư phòng của ông Sơn và phòng ngủ của những đứa con trong nhà thì ở tầng hai.

Sắp xếp như vậy một phần để ông bà có thẻ yên tĩnh hơn.Nhưng thực ra, tầng hai chỉ có Nhật Minh, đứa con trai của bà Tiền ở.

Mạc Linh đã đi lấy chồng còn Nguyệt Hạ để tiện cho công việc lại đến ở kí túc xá.bà Tiền vào phòng ngủ, đóng cửa lại, nhìn ra vườn rồi nở một nụ cười nhẹ.

Những thứ thuộc về mẹ con nhà kia sớm muộn gì cũng sẽ thuộc về bà và hai đứa con.

Hoàng Quân mới chỉ là bước đầu mà thôi.

Bà sẽ cho con nhãi ranh kia nếm trải cảm giác của bà năm đó.

Mẹ không còn, con chịu tội thay.Đây là đạo lý muôn thuở rồi.

Người hầu theo đúng lời dặn của bà Tiền mang nước lên phòng cho Mạc Linh.

Cô mặc kệ cô ta muốn làm gì thì làm, lấy điện thoại liên hệ phóng viên.Cô không thể ngồi yên không làm gì cả.

Nếu đã không có được, cô chẳng ngại gì đạp đổ.

Bảy giờ tối, ông Sơn vẫn chưa về.

Đứa em trai cùng cha khác mẹ của cô trên danh nghĩa là đi kiến tập với giáo sư.

Nhưng Mạc Linh đoán nó lại đi lêu lổng ở chốn nào rồi.

Chỉ có ông bố ngu ngốc của cô mới cho rằng thăng oắt đó chăm chỉ học tập.

Song cũng phải công nhận đứa con này của bà Tiền hết sức thông minh.

Thằng oắt đó lại biết diễn kịch, miệng cũng ngọt.Đó cũng là lý do tại sao bố cô coi trọng nó đến vậy.

Cả căn nhà lớn chỉ còn bà Tiền và Mạc Linh là chủ.

Suốt từ sáng, Mạc Linh đã chẳng ăn bữa nào ra hồn vì vậy liền hạ lệnh cho người làm bưng đồ lên.

Người làm nghe tiếng, chần chừ chưa dám động làm cô điên tiết.

"Mấy người điếc hết rồi hả? Tôi nói không nghe thấy gì à?" Mạc Linh quát.

Người giúp việc khó xử quay ra nhìn bà Tiền.

Bà nhẹ giọng khuyên nhủ cô: "Mạc Linh bố con chưa về.Nhà chúng ta không có mấy người.Con ráng đợi thêm một lát có được không? Hay con ăn tạm cái gì đấy rồi đợi bố vệ cả nhà cùng ăn"

"Bà đợi được nhưng tôi không đợi được.Hơn nữa, ai là cả nhà với bà? Bà đừng quên bà chỉ là mẹ kế thôi", cô trừng mắt nhìn bà.

bà Tiền bề ngoài hiền lành, luôn đổi xử tốt với cô.

Nhưng đó chỉ là bề ngoài.

Cô không tin người đàn bà này đơn thuần như những gì thể hiện ra bên ngoài.

Nếu không, năm đó bà ta đã không nhẫn nhịn sinh rồi nuôi lớn hai đứa con mà không có danh phận gì.

bà Tiền nhìn dáng vẻ hùng hổ của cô tiếp tục khuyên nhủ: "Con ráng đợi một lát.Bố con chắc cũng sắp về rồi"

"Bà muốn tôi chết đói hay có bệnh về dạ dày?"

Cô phản bác "Ở đây cũng không có bố tôi, bà không cần giả bộ."

bà Tiền thấy vậy thở dài, quay ra bảo người giúp việc: "Dọn đồ lên cho tiểu thư ăn trước"

Người làm vâng dạ, liếc nhìn Mạc Linh rồi mới rời đi.

Cô không quan tâm chút nào.

Những lời nói ra nói vào ấy, mấy năm ở nhà cô cũng nghe không ít.

Mấy thứ như cô không biết điều, hỗn láo, xấc xược cũng không phải mới nói ngày một ngày hai.

Từ ngày bà cô này bước vào nhà, người giúp việc toàn bộ bị đổi với lý do không muốn vận xui là cô đã đoán được rồi.

Đương nhiên, bà Tiền sẽ không để những người thân thiết, có tình cảm với mẹ con cô ở lại.

Bà ta muốn cả nhà từ trên xuống dưới sẽ đứng về phía bà ta.

Đồ ăn được dọn lên, Mạc Linh bắt đầu động đũa.

bà Tiền vẫn ngồi đối diện cô, thi thoảng lại ân cần hỏi han vài câu vô nghĩa.

Mạc Linh không phản ứng lại.

Mỗi lần bà ta gắp đồ ăn, cô đều gắp ra đĩa không động đến.

bà Tiền thấy vậy thở dài rồi không gắp cho cô nữa.

Người giúp việc đứng cạnh lại càng không ưa cô hơn.

Đương nhiên, cô không thèm để ý nên ăn thì cứ ăn.

Cô ăn được nửa bữa cơm thì ông bố về.

Thấy cô thản nhiên dùng bữa, ông tức giận: "Mày không biết giữ lễ nghi à? Mày chết đói hay sao mà tao chưa về đã ăn rồi?"

Mạc Linh nuốt nốt thức ăn trong miệng rồi ngẩng lên nói: "Vậy nếu bố nửa đêm mới về con cũng phải chờ? Con không phải ai kia suốt ngày đeo mặt nạ cũng không cần phải diễn cho bổ xem"

"Mày", ông Sơn tức giận tiến lên định tát cô nhưng bị bà Tiền kịp thời ngăn lại.

"Anh làm cái gì vậy? Mạc Linh vừa ly hôn, tâm trạng không tốt, chắc chắn cả ngày nay cũng không ăn uống tử tế gì.Anh cần gì chấp nhặn với con như vậy", bà Tiền khuyên.

Mạc Linh nghe vậy, mất hứng, ném đôi đũa lên đứng dậy rồi bảo: "Chuyện của tôi không đến lượt bà xen vào.Hai người cứ tự nhiên dùng bữa.Con no rồi."

Nói xong, cô nhanh chân ra khỏi phòng ăn trước khi cơn tức giận của ông Sơn bùng nổ.

Khi cô vừa đặt chân lên cầu thang đã nghe thấy tiếng quát của ông: "Em xem.Em bênh nó có tác dụng gì? Nó còn chẳng có chút tôn trọng em"

"Anh bình tĩnh.Mạc Linh hiện giờ cảm xúc không ổn định.Con bé mới vừa ly hôn thôi", tiếng bà Tiền từ xa vọng lại.

Cô nghe thấy, nhếch miệng cười rồi đi về phòng.

Sáng hôm sau, Mạc Linh ra khỏi phòng, định xuống lầu ăn sáng thì thấy bà Tiền từ thư phòng bố bước ra.

Dáng vẻ bà ta rõ ràng là lén lút.Hơn nữa, giờ này bố cô đã đi làm rồi.

"Bà cuối cùng không nhịn được, ra tay rồi hả?" Mạc Linh châm chọc.

bà Tiền ban đầu nhìn cô biến sắc nhưng nhanh chóng trở lại bình thường, nở nụ cười rồi tiến về phía cô.

Trong nụ cười của bà ta, Mạc Linh dường như thấy cả sự khinh thường, châm chọc.

bà Tiền nói lớn: "Con nói gì dì không hiểu? Di chỉ định lên gọi con xuống ăn sáng thôi"

Cô thấy vậy dừng lại ngay trước cầu thang, khoanh tay nhìn bà nói: "Ở đây không có người ngoài.Bà có thể không cần diễn trò được rồi"

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!