Lọc Truyện

Nữ Phụ Nhà Giàu Dựa Vào Tiêu Tiền Thay Đổi Vận Mệnh

Mí mắt Khương Thu Nghi run rẩy, không nói chuyện.

Lục Minh Thừa nhìn cô, dừng một chút rồi hỏi: "Bất ngờ sao?"

"Có chút."

Nói không bất ngờ là giả, , chủ yếu là do Lục Minh Thừa chưa từng cho cô đồ vật nào như thế này.

Lúc đến xem tiệm, cô chỉ nghĩ thuê một năm trước, không nghĩ tới cửa hàng này lại hoàn toàn thuộc về mình.

Dù sao, giữa họ đã có một thỏa thuận, lúc hai người kết hôn, cả hai đều phải ký vào giấy thỏa thuận tài sản.

Tất cả tài sản của Lục Minh Thừa, đều không liên quan gì với cô.

Tương lai hai người bọn họ vô luận có xảy ra chuyện gì, sau khi ly hôn cô sẽ không được phân chia tài sản của Lục Minh Thừa. Đương nhiên, vì tình một đêm mà cưới như cô với Lục Minh Thừa, nhà họ Lục tất nhiên phải có đề phòng. Bởi gia tộc hào môn, sẽ không ngu như vậy.

Đây cũng là lí do vì sao, trong thế giới tiểu thuyết, một năm hai người ly hôn, Lục Minh Thừa có thể cho cô tay không rời khỏi Lục gia với không mốt chút tài sản.

Ngoại trừ anh, Lục thị còn có đội ngũ luật sư hùng hậu, kiệt xuất. Ở mức độ ly hôn nào đó, tuyệt nhiên không có khe hở pháp lí nào.

Chỉ là bình thường mà nói, con người chí ít cũng nên nể tình vợ chồng một năm mà chia cho cô một căn hộ hay mấy trăm vạn lẻ tẻ cũng được.

...

Khương Thu Nghi còn đang suy nghĩ, thì giọng nói của Lục Minh Thừa vang lên.

Giọng anh trầm ấm mà từ tính, nghe vào cực kì gợi cảm.

"Vấn đề của anh." Lục Minh Thừa suy nghĩ đơn giản.

Khương Thu Nghi siết chặt giấy chứng nhận quyền sở hữu, cúi đầu, nhạt tiếng nói: "Em không phải ý đó."

Lục Minh Thừa liếc cô một cái, nhàn nhạt hỏi: "Mấy ngày nay trôi qua thế nào?"

"Tốt vô cùng." Khương Thu Nghi nói: "Trước đây em chưa từng biết Paris lại xinh đẹp đến như vậy"

Trước kia cô từng đi qua Paris hai lần, một lần là cùng Lục Minh Thừa, lần còn lại là cùng Chân Bình và các vị phu nhân khác.

Mấy lần đi trước, Khương Thu Nghi không có cảm nhận được sự xinh đẹp của đất Paris. Mỗi ngày, cô đều phải dành hết thời gian chăm lo chu toàn cho các phu nhân, đưa ra lời khuyên cho mấy người mua sắm, chạy vặt đủ thứ, mệt đến bở hơi tai.

Lục Minh thừa giật mình, thấp giọng nói: "Về sau nếu muốn thì đi lúc nào cũng được."

Anh dừng một chút, bổ sung: "Trong nhà có chiếc máy bay tư nhân, em có thể thoải mái sử dụng."

Khương Thu Nghi nháy mắt mấy cái, cong nhẹ môi, cười: "Cảm ơn."

Lục Minh Thừa nhìn cô một hồi, thu hồi ánh mắt.

Đêm đó, Lục Minh Thừa đã lâu chưa có sinh hoạt vợ chồng, liền làm một đêm cuồng nhiệt với vợ.

Tuy rằng phương diện tình cảm của họ rất nhạt. Nhưng ở tình dục, hai người đặc biệt ăn ý, đối với đối phương cũng cực kì hài lòng.

---

Ngày hôm sau tỉnh lại, tâm tình Lục Minh Thừa rất tốt.

Anh xuống lầu thì thấy bác Từ nhìn lên, cười cười: "Tiên sinh, buổi sáng tốt lành."

Lục Minh Thừa gật đầu.

Anh nhìn lên lầu, giao phó nói: "Thiếu phu nhân còn đang ngủ, khoan hãy gọi cô ấy dậy."

Bác Từ: "Vâng."

Ăn sáng xong, Lục Minh Thừa đi đến công ty.

Hứa Thần cùng tài xế đã đứng chờ ở cửa.

Sau khi lên xe, Hứa Thần nhìn anh một cái, thấp giọng nói: "Lục tổng, đây là tài liệu tôi đã sửa xong."

Lục Minh Thừa cầm lấy, mở ra nhìn nhìn: "Bao lâu có thể hoàn thành?"

Hứa Thần ước tính khoảng chừng thời gian, thấp giọng nói: "Hẳn là cần nửa tháng."

Lục Minh Thừa "ừ" một tiếng, "Càng nhanh càng tốt."

Hứa Thần: "Vâng."

Lục Minh Thừa xem qua tất cả, Hứa Thần mới nói: "Đúng rồi, Lục tổng, ngài đã xem bản sửa đổi thiết kế của Quảng Điện chưa? Tiểu thư Từ nhờ tôi hỏi ngài một chút coi còn chỗ nào cần phải thay đổi nữa không."

Lục Minh Thừa gật đầu: "Tối nay gửi cho cậu."

Lục Minh Thừa đã hiểu: "Vâng."

---

Lúc Lục Minh Thừa rời giường thì Khương Thu Nghi đã có cảm giác.

Nhưng cô quá mệt mỏi, trở mình tìm tư thế khác ngủ tiếp.

Cô phát hiện, cuộc sống ngủ nướng quả thực là hoàn mỹ.

Khương Thu Nghi ngủ dậy thì đã hơn mười giờ.

Cô lấy điện thoại qua nhìn nhìn, thấy có không ít tin nhắn chưa đọc.

Quan trọng nhất là, Lâm San San khởi tố ly hôn đã có kết quả, bây giờ tiến vào giai đoạn xét xử và hòa giải.

Khương Thu Nghi nhìn tin nhắn Lâm San San gửi đến, nghĩ nghĩ rồi hồi âm: [ Cậu chấp nhận hòa giải sao? ]

Lâm San San: [ Không. ]

Cô ấy không ngu, sau khi tỉnh táo, kiên quyết với ranh giới cuối cùng của mình. 

Khương Thu Nghi: [ Tốt. ]

Cô nhắn tiếp: [ Buổi hòa giải có yêu cầu cả hai người phải có mặt không? ]

Lâm San San: [ Bình thường thì có. ]

Khương Thu Nghi: [ Vậy à. ]

Lâm San San: [ Ừ. Cho nên tớ muốn hỏi một chút hôm nay cậu có thời gian rảnh không, tớ muốn đi mua vài bộ quần áo. ]

Sau khi kết hôn với Trác Bằng, Lâm San San không thể tự mua quần áo mới cho bản thân mình.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!