Lọc Truyện

Nữ Phụ Nhà Giàu Dựa Vào Tiêu Tiền Thay Đổi Vận Mệnh

Khương Thu Nghi vừa mới áp chế lửa giận trong lòng, nghe anh hỏi như vậy, lại nhớ đến chuyện vừa nãy anh còn đơn độc chạm mặt với Từ Uyển Bạch.

Cô nghiêng người về phía trước, quay đầu nhìn sang Lục Minh Thừa: "Em không thể tới sao?"

Lục Minh Thừa: "..."

Anh nhìn chằm chằm cô một lúc: "Không phải."

Khương Thu Nghi: "à" một tiếng.

Lục Minh Thừa xoa xoa mi tâm, thu mắt nhìn cô: "Xác định cửa hàng rồi?"

"Ừm."

Lục Minh Thừa im lặng rồi lại im lặng, sau cùng lên tiếng: "Vậy tới đây, là còn chuyện khác?"

Khương Thu Nghi nhớ đến còn chuyện mình cần nhờ anh trợ giúp, lúc này mới tạm thời ôn hòa nhìn sang Lục Minh Thừa.

"Có."

Cô nhìn về phía sanh: "Anh biết công ty Hâm Trạch này không?"

"..."

Lục Minh Thừa hơi ngừng, gõ vào cái laptop trên bàn: "Không. Sao vậy?"

Khương Thu Nghi nháy mắt mấy cái: "Em cũng không biết."

Hai vợ chồng nhìn nhau.

Lục Minh Thừa bật cười một cái, nhạt tiếng nói: "Vậy em muốn làm cái gì?"

Khương Thu Nghi im lặng một lát, hơi thiếu tự tin nói ra: "Muốn cho nó cải danh."

Lục Minh Thừa nhìn cô một chút, tìm ra tên của công ty mà cô nhắc đến.

Hâm Trạch là một công ty khoa học kỹ thuật Internet nhỏ, số vốn đăng ký chỉ 100 vạn.

Lục Minh Thừa quét mắt, thấp giọng hỏi: "Công ty này?"

Khương Thu Nghi: "Đúng rồi. Anh có hứng thú thu mua công ty đó dưới tướng tập đoàn Lục thị không?"

Lục Minh Thừa: "Không."

Loại công ty nhỏ không tiếng tăm vốn liếng thế này, Lục thị chướng mắt.

Khương Thu Nghi: "..."

Cô há miệng thở hắt, nhất thời không biết nên nói gì.

Lục Minh Thừa tắt cửa sổ laptop, nâng mắt nhìn cô: "Vì sao muốn nó cải danh?"

Khương Thu Nghi cũng không giấu anh, trực tiếp tường thuật đơn giản lại chuyện Lâm San San cho anh nghe.

Lục Minh Thừa nghe rõ.

"Muốn cho bạn của em ra mặt?"

Khương Thu Nghi: "Ừm. Nhưng mà anh không hứng thú thì coi như xong, em lại nghĩ những biện pháp khác."

Lục Minh Thừa không tiếp lời.

Khương Thu Nghi đổi đề tài: "Anh có thể cho em mượn một luật sư được không?"

"Anh để Nghiêm Húc giói thiệu luật sư cho em." Lục Minh Thừa nói: "Công ty chúng ta không có luật sư am hiểu vụ kiện ly hôn."

"..."

Không hiểu sao, Khương Thu Nghi cảm thấy những lời này của anh chính là cố ý.

Nhưng cô nhìn thần sắc của Lục Minh Thừa, lại không phát hiện bất kỳ manh mối nào.

Cô yên lặng một lúc, thấp giọng nói: "Em đi đây, anh nhớ nói với Nghiêm Húc."

Lục Minh Thừa đứng dậy: "Ừ."

Anh đưa cô tới cửa, thuận miệng hỏi: "Về nhà?"

Khương Thu Nghi lắc đầu: "Không."

Lục Minh Thừa hoài nghi nhìn cô.

Khương Thu Nghi cười cười, tâm tình rất tốt, nói: "Em đi dạo phố."

Cô không có hỏi việc Từ Uyển Bạch với Lục Minh Thừa, nhưng không có nghĩa là cô đã quên.

Cô đang có nghẹn khí ở cái tên Từ Uyển Bạch, bất kể là hiện tại hay tương lai. Cho nên cô phải khiến Lục Minh Thừa trả giá bằng những cách khác.

Lục Minh Thừa: "..."

---

Đưa Khương Thu Nghi vào thang máy, Lục Minh Thừa xoay người đi vào văn phòng.

Đi ngang qua phòng trợ lý, Lục Minh Thừa lơ đãng vào trong, híp mắt nhìn quanh.

Nhìn anh xuất hiện, Lưu Đống lên tiếng: "Lục tổng."

Lục Minh Thừa gật đầu, hỏi: "Đưa người đi rồi?"

Anh hỏi Từ Uyển Bạch.

Lần trước ở bữa ăn, Từ Uyển Bạch có nói Hứa Thần hẹn anh thời gian nói chuyện công việc, vừa lúc chính là xế chiều hôm nay.

Lưu Đống: "Vâng."

Anh đang định ra ngoài thì Lưu Đống lại cười, nói tiếp: "Lục tổng, thiếu phu nhân đi rồi sao?"

"Ừ." Lục Minh Thừa nhìn Lưu Đống: "Có việc gì sao?"

Lưu Đống: "Cũng không có việc gì."

Anh ta cười nói: "Chỉ là muốn nói cảm ơn với thiếu phu nhân, bánh ngọt và trà thiếu phu nhân mang tới, hương vị đặc biệt ngon."

"..."

Lục Minh Thừa nheo mắt nhìn chằm chằm vào mấy bịch bánh được sắp xếp gọn gàng cách đó không xa, hỏi: "Thiếu phu nhân cho người mang đến?"

"Đúng vậy." Lưu Đống sửng sốt, kinh ngạc nói: "Thiếu phu nhân không nói với ngài sao?"

Lục Minh Thừa: "..."

Sau khi Lục Minh Thừa rời khỏi đây, Lưu Đông đứng tại chỗ bối rối cúi đầu.

Vừa vặn có một trợ lý khác tiến vào, nhỏ giọng hỏi: "Lục tổng đến là có chuyện gì lớn sao? Sắc mặt ngài ấy sao khó coi vậy?"

Lưu Đống: "Không biết nữa."

Trợ lý nhìn đồ trên bàn, hỏi: "Đây là ai đưa tới?"

"Thiếu phu nhân."

Cô trợ lý trố mắt, nháy mắt mấy cái: "Hả?"

Cô ấy kinh ngạc, nói: "Nhưng lúc tôi gặp thiếu phu nhân, đâu thấy trên tay cô ấy có gì đâu?"

Sau khi Khương Thu Nghi vào thang máy, là cô ấy mang Khương Thu Nghi đi đến văn phòng của Lục Minh Thừa.

Lưu Đống bối rối, sửa lời, nói: "Là nhân viên cửa hàng đưa tới cho chúng ta, nhưng shipper lại không giao cho Lục tổng bên đó, vậy ý cô là thiếu phu nhân không mua cho Lục tổng?"

Nữ trợ lý: "Tôi đã không nhận ra..."

Hai người hai mặt nhìn nhau, bỗng nhiên biết được nguyên nhân sắc mặt khó coi của Lục Minh Thừa.

Khương Thu Nghi cho người giao bánh ngọt đến, đầy đủ mỗi vị trợ lý 2 phần điểm tâm, 1 phần cà phê.

Không nhiều không ít, nhưng thật không có phần của Lục Minh Thừa.

----

Rời khỏi tập đoàn Lục thị, Khương Thu Nghi bất ngờ không kịp phòng bị, hắt hơi một cái.

Cô xoa xoa mũi, mở wechat nhắn cho Lục Minh Thừa một cái tin nhắn.

Khương Thu Nghi: [ Em đặt cho trợ lý của anh điểm tâm, nó có giao tơi rồi chứ? ]

Lục Minh Thừa: [ Ừ. ]

Khương Thu Nghi: [ Không tính là phá vỡ nội quy đúng không? ]

Lục Minh Thừ: [ Không tính. ]

Khương Thu Nghi: [ Vậy là tốt rồi. ]

Lục Minh Thừa nhìn tin nhắn cô gửi đến, đau đầu xoa xoa mi tâm.

Tâm tư của phụ nữ, quá khó đoán.

Không bao lâu sau, điện thoại của Lục Minh Thừa lại rung lên từng đợt.

Anh mở ra nhìn qua, là tin nhắn thông báo chi tiêu dạo phố của Khương Thu Nghi.

Kỳ thật là Khương Thu Nghi chẳng có gì cần mua và muốn mua cả. Nhưng nếu không tiếu ít tiền, cô lại cảm thấy không vui.

Cho nên, cô dạo vào trong quảng trường Minh Vũ, tiện tay hốt đại mấy cái túi xách.

---

Vài ngày sau, Khương Thu Nghi đều rất bận.

Nghiêm Húc giới thiệu cho cô một người luật sư chuyện về vụ kiện ly dị. Khương Thu Nghi mang Lâm San San qua cùng người ta nói chuyện vài lần.

Không quan tâm đến vấn đề tiền bạc, vụ kiện trở nên cực kỳ dễ dàng.

Sau khi sửa sàng xong hết tài liệu, Lâm San San bắt đầu khởi tố Trác Bằng.

Cô ấy muốn khởi tố ly hôn, cũng không muốn biến chuyện lớn thành chuyện nhỏ.

Sau khi khởi tố, thẩm tra phải cần thêm chút thời gian.

Khương Thu Nghi nói Lâm San San yên tâm mà đợi, không nên gấp gáp.

Trước khi Trác Bằng muốn bắt nạt Lâm San San, bức cô ấy ly hôn, đơn giản là thấy cô ấy không tiền không thế, cũng không có người hỗ trợ.

Nhưng bây giờ, cô ấy đã khác.

Cô ấy đã có Khương Thu Nghi, mà Khương Thu Nghi là ai? Là người đang sợ không có chỗ để tiêu tiền.

À, chính xác mà nói, là buồn cho Lục Minh Thừa không có chỗ tiêu tiền, cho nên cô mới làm hộ.

---

Trước khi cuộc thẩm tra kết thúc, Khương Thu Nghi bị Lê Diệu lôi kéo đi Paris một chuyến.

Hai người ngồi máy bay tư nhân đến Paris, thoải mai ngủ một giấc đến nơi, mua sắm ở Paris vào kỳ nghỉ.

Qua vài ngày, trên tay hai người là một đống bịch lớn bịch nhỏ đồ dùng về nước

Lúc Khương Thu Nghi vừa xuống máy bay, ngoài ý muốn thấy được tin nhắn của Lục Minh Thừa.

Lục Minh Thừa: [ Anh ở sân bay, đáp xuống nhớ nói cho anh. ]

Khương Thu Nghi: ?

Không bao lâu, hai vợ chồng gặp mặt.

Hoắc Tầm tới đón Lê Diệu, hai bên chào hỏi, rồi người nào về nhà nấy.

Sau khi lên xe, Khương Thu Nghi nhìn qua người đàn ông đang đọc văn kiện bên cạnh, hỏi: "Sao anh lại đến sân bay vậy?"

Lục Minh Thừa: "Hai ngày trước anh đi công tác, hôm nay mới về."

Khương Thu Nghi đã hiểu.

Không phải anh cố ý đi đón mình, chỉ là thuận tiện mà thôi.

Khương Thu Nghi: "ừ" một tiếng, đang định đổi đề tài thì Lục Minh Thừa đã đưa qua cho cô một xấp văn kiện.

Khương Thu Nghi ngẩn ra, nhìn rồi hỏi: "Đây là cái gì vậy?"

"Mở ra xem."

Khương Thu Nghi chần chừ mở ra, nhìn đồ bên trong, sửng sốt hỏi: "Hợp đồng mua bán cửa hàng?"

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!