Lọc Truyện

Đám Hoàng Tam nằm bên cạnh thấy vậy thì vô thức lăn ra xa một chút, giờ phút này, trong lòng bọn họ cảm thấy thật sự sợ hãi Tần Phong. 

 Đối mặt với Tần Phong, bọn họ hệt như một đám con nít đối mặt với người lớn, hoàn toàn không có một chút khả năng phản kháng nào. 

 Đúng lúc này, nhóm nữ sinh Phương Tình dẫn theo một đoàn người của lớp Anh Ngữ 5 hấp tấp chạy đến. 

 Dẫn đầu chính là Triệu Minh Kiệt trước đó vẫn luôn khoác lác, ra vẻ. 

 Còn chưa đến nơi, cậu ta đã hét to: “Là tên khốn nào không có mắt, dám ngấp nghé bạn học của tôi hả?” 

 Trước đó, cậu ta đang ngồi khoác lác, ra vẻ trong phòng hát, đột nhiên thấy nhóm Phương Tình chạy về nói các cô bị mấy tên ma men quấy rối, nghe nói thế, một tên thích thể hiện như Triệu Minh Kiệt sao có thể buông tha cơ hội này? 

 Cậu ta liền dẫn theo toàn bộ sinh viên của lớp, hùng hổ chạy đến “đuổi giết”. 

 Nhưng khi đến gần thì bọn họ chỉ thấy mấy tên cao to nằm ngổn ngang trên mặt đất, có tên ôm tay, có tên ôm chân, cả đám không ngừng kêu rên. 

 Chỉ có Tần Phong là đang đứng với thái độ thản nhiên như không có chuyện gì. 

 Nhìn thấy các bạn học chạy đến nên Tần Phong mới dừng tay lại, nhưng cảnh tượng này lại khiến Triệu Minh Kiệt vốn đang sẵn sàng “đại phát thần uy” đứng đờ ra tại chỗ. 

 Nhưng dù kết quả là như vậy, thì cậu ta cũng không thể bỏ lỡ một cơ hội “thể hiện” để nở mày nở mặt được. 

 Đồng thời, trong lòng cậu ta cũng không khỏi tò mò: Tần Phong lợi hại như vậy à? 

 Cậu ta ngẩng đầu nhìn Tần Phong đang đứng đối diện, khẽ hỏi: “Những người này là do cậu đánh à?” 

 “Đúng!”, Tần Phong cũng không phủ nhận. 

 Huống chi, anh có phủ nhận cũng không có ý nghĩa gì. Nơi này chỉ có một mình anh, hơn nữa khắp nơi đều có camera giám sát, chắc chắn cảnh tượng anh ra tay đều đã bị ghi hình lại. 

 Nghe Tần Phong nói vậy, các bạn học của anh hoảng sợ không thôi. 

 Bọn họ thật sự không ngờ một người thoạt nhìn gầy yếu như anh lại có thể ra tay ác đến vậy. 

 Lại thẳng tay đánh cho năm tên to con của phe địch đến mức không bò dậy nỗi. 

 Đặc biệt là Mã Cường, giờ phút này, tim cậu ta đập thình thịch. 

 Nhìn năm tên to con, tên thì gãy tay, tên thì gãy chân, đang nằm lăn lộn trên mặt đất, cậu ta chợt cảm thấy lạnh sống lưng. 

 Nên nhớ, trước đó cậu ta còn giở giọng trào phúng, ép buộc Tần Phong, giờ ngẫm lại mà thấy sợ. 

 Nếu khi đó Tần Phong nhịn không được mà ra tay với cậu ta thì… e rằng cậu ta cũng sẽ giống như đám người này. 

 Điều Triệu Minh Kiệt muốn cũng không phải như vậy, bởi lẽ cơ hội “thể hiện” đang bày ra trước mắt đột nhiên mất tăm. 

 Bỗng, hai mắt cậu ta sáng lên, kế đó, cậu ta bước đến trước mặt Hoàng Tam, giơ chân hung hăng đá vào người gã. 

 Vừa khéo đá trúng vết thương ở đùi phải của Hoàng Tam. 

 “Á!!!!” 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!