Lọc Truyện

“Là Liêu Thâm, nhị quản gia của hộ quốc sứ Thạch Hổi”

“Ông ta còn mang theo một đội hộ quốc vệ, xem ra lần này ông ta quyết tâm giết chết Lâm Thần!”

“Cảnh tượng hiện tại thật sự quá khủng. Lỗ Vạn Tùng, có lẽ chúng ta chỉ có thể nhìn thấy cảnh này một lần trong đời!”

“Không biết sư tỷ của Lâm Thần có trụ nổi không!”

Nhìn thấy một vị lão giả gầy gò chậm rãi từ xa đi tới, đột nhiên trong ánh mắt của Chu Bổn Thanh có chút kỳ quái.

Nhị quản gia Liêu Thâm khác với Tam quản gia Chu Thông, ông ta chính là đại diện cho bộ mặt của hộ quốc sứ ở khắp mọi nơi!!

Vì thế, lời nói của ông ta cũng đại biểu cho tiếng nói của Hộ quốc sứt

Hộ quốc sứ là gì? Là một chức quan lớn bảo vệ biên giới cấp nhà nước!

Sỉ nhục ông ta chắc chắn là trọng tội!

Chỉ riêng lý do này thôi cũng đủ khiến cho bất cứ thế lực siêu cấp nào ở Long quốc đều phải biến mất!

“Tỉnh minh chủ, vũ khí trong tay của hai hùng binh chiến thần đều là Long Hồn đúng không?”

“Nếu như là vũ khí Long Hồn thì có thể thấy lần này Thạch Hổ quyết tâm muốn giết chết Lâm Thần!”

Nhìn thấy vũ khí trong tay Chu Chí Vũ và Lý Quốc Phi, Lỗ Vạn Tùng trầm giọng hỏi.

“Chắc chẳn đó là vũ khí Long Hồn. Theo như truyền thuyết, các vị võ tu cấp trấn quốc đã luyện chế ra chúng, các vân mây được khắc trên đó đều là trận pháp!”!”

“Trận pháp này có thể gia tăng uy lực của vũ khí lên gấp trăm lần. Ngay cả khi võ tu ở Địa Cảnh sơ kỳ dùng vũ khí này đều có thể giết chúng ta một cách dễ dàng!”

Chu Bổn Thanh nhìn vũ khí trong tay đầy vẻ nghiêm túc và nói.

Hiện tại thực lực của hai người đang ở Võ Hồn Cảnh cộng thêm vũ khí Long Hồn, cho dù đối phương có cao hơn bọn họ hai cảnh giới cũng sẽ bị nổ tung thành trăm mảnh!

“Từ nhỏ đến lớn, hay là 10 phút trước, tôi vẫn luôn kính trọng mọi người.”

“Dù sao mọi người sống cũng không dễ dàng, không chỉ bảo vệ đất nước mà còn là những người đàn ông mạnh mẽ sẵn sàng đổ máu và mồ hôi, chứ không đổ nước mắt.”

“Nhưng vào lúc này tôi cần phải làm rõ lại một lần nữa với mọi người.”

Lâm Thần chậm rãi đi ra khỏi Đế Hoàng sơn trang, đứng bên cạnh Đoàn Nhã Thanh và nói.

“Mười năm trước, toàn bộ nhà họ Lâm đều bị diệt vong, chỉ còn mình tôi sống sót.”

“Bây giờ tôi đã biết được kẻ thù của mình là ai, Hộ quốc sứ Thạch Hổ”

“Đường đường là một Hộ quốc sứ, chỉ vì Ngự Long Trụ của nhà họ Lâm mà không phân biệt phải trái đã giết hại cả nhà tôi. Loại tội ác này thực sự vô cùng ghê tởm!”

“Không chỉ vậy, vì để giết Lâm Thần là tôi mà bọn họ đã phái 1 vạn tinh binh, ba cao thủ Võ Hồn và hỏa lực hạng nặng ra trận.”

“Nực cười, thật là nực cười!”

Ẩm!

Không hiểu vì sao mây đen xuất hiện dày đặc trên bầu trời. Ngay sau khi giọng nói của Lâm Thần vang lên, một tiếng sấm nổ vang ngay trên đầu mọi người!

Trước tình cảnh kỳ lạ này, 10 chiếc trực thăng đã phải lập tức tìm chỗ hạ cánh gần đó.

Tất cả mọi người có mặt ở đây, cho dù là 1 vạn tinh binh bên ngoài hay là những người sống bên trong Đế Hoàng Sơn trang đều run sợt

Mọi người có mặt đều xúc động!

Chàng trai trẻ này đã nhãn nhịn chịu đựng sự sỉ nhục. suốt mười năm để báo thù!

Nhưng bây giờ đối phương lại là quan chức nhà nước, chỉ cần tùy ý ra lệnh thì 1 vạn tinh binh và mấy vị Võ Hồn sẽ tới trấn áp hắn!

Như vậy có công bằng không? Không công bằng!

Nhưng cho dù có không công băng như thế nào thì Lâm Thần cũng phải chịu!

Đây là số mệnh, không ai có thể thay đổi được! “Có chuyện xảy ra với tiểu sư đệ của tôi vậy?”

“Hản chỉ muốn báo thù. Chẳng lẽ chỉ vì Thạch Hổ là Hộ quốc sứ nên hắn không thể báo thù sao?”

Đoàn Nhã Thanh cũng cảm thấy rất có lỗi với tiểu sư đệ của mình, khí thế trên người tăng lên rõ rệt.

Trước đây, cô từng lo rằng nếu như thật sự xảy ra xung đột với Thạch Hổ thì có lẽ sẽ kinh động tới võ tu trấn quốc cấp Long phía trên ông ta!

Tuy cô không sợ võ tu trấn quốc cấp Long nhưng việc này liên quan rất sâu, phía trên cấp Long còn có võ tu trấn quốc cấp Long Hồn, cao hơn nữa là cấp Chân Long.

Trong dòng dõi của Thạch Hổ thật sự có cấp Chân Long. Hiện tại nếu phải đối mặt với cấp Chân Long, cô thực sự sẽ gặp rất nhiều khó khăn.

Thật ra những điều này đều không là gì, chỉ là cô sợ sẽ liên lụy đến tiểu sư đệ. Nếu như tiểu sư đệ bị thương và bị tám sư tỷ của cô biết được thì chắc chắn cô sẽ bị mắng.

Thế nhưng hiện tại cô không quan tâm được nhiều như vậy, cô nhất định phải gánh chịu tất cả vì sư đệ.

“Nực cười? Quả thực là nực cười.”

“Lâm Thần, cậu sai rồi. Cậu sai ở chỗ không nên sinh ra ở nhà họ Lâm.”

“Sai lầm của nhà họ Lâm là ngay từ đầu không nên sở. hữu Ngự Long Trụ, nếu không bọn họ đã không bị tiêu diệt.”

“Sai tiếp ở chỗ là dù biết năng lực của Hộ quốc sứ nhưng vẫn cứng đầu chống lại vận mệnh của chính mình!”

“Trước khi chết, cậu chỉ cần nhớ một câu Hộ quốc sứ chính là trời!”

“Tất cả sẵn sàng nghe lệnh của tôi, nếu như Đoàn Nhã Thanh dám chống cự thì giết ngay tại chỗ!”

Liêu Thâm khế nhếch khóe miệng, ông ta giơ tay phải và nhìn Lâm Thần với Đoàn Nhã Thanh đầy vẻ khiêu khích.

Ông ta không những khinh thường Lâm Thần mà ngay cả đối với Đoàn Nhã Thanh cũng như vậy!

Có Long Hồn làm vũ khí, muốn giết Đoàn Nhã Thanh cũng không quá khó!

Sắc mặt của ba người Trữ Quốc Xương có vẻ phức tạp. Tuy bọn họ đã giết rất nhiều người nhưng đều không phải là kẻ địch của hộ quốc!

Hơn nữa, chỉ có một phần nhỏ là những võ tu phạm tội chạm trán với bọn họ.

Mặc dù bây giờ bọn họ biết rằng Lâm Thần ra tay là vì báo thù nhưng hắn đã bị nhận định là tà tu nên bọn họ đành phải tuân theo quân lệnh.

Đây là thiên chức của bọn họ. Nếu như bọn họ không tuân theo thiên chức của mình thì làm sao xứng đáng với bộ quân phục trên người?

Ầm!

Khí thế của Đoàn Nhã Thanh đột nhiên tăng đến đỉnh điểm, xung quanh cô có một trận cuồng phong quét qua khiến cho đám tinh binh không thể đứng vững.

“Liêu Thâm, ông muốn chết!”

Đoàn Nhã Thanh nhẹ giọng nói, chuẩn bị tiêu diệt Liêu Thâm!

Tuy nhiên, có một bàn tay đặt lên vai cô. Cơn cưồng phong lập tức dịu đi.

“Thanh sư tỷ, đây là chuyện riêng của tôi, chị không cần quan tâm.”

Giọng nói của Lâm Thần rất bình tĩnh, vẻ mặt không hề dao động.

“Tiểu sư đệt” “Gọi chị là Cửu sư tỷ là được!”

“Chị nói cho em nghe, ngoài Cửu sư tỷ, em còn có tám vị sư tỷ khác.”

“Em đừng lo, cho dù em có muốn phá trời thì chín sư tỷ cũng có thể vá giúp eml”

Đoàn Nhã Thanh nói với vẻ vui mừng.

Vốn dĩ cô còn muốn giải thích với Lâm Thần vì sao mình là sư tỷ của hắn nhưng hiện tại xem ra không cần thiết.

Tiếng gọi “Thanh sư tỷ” của Lâm Thần đã chạm thẳng vào tim cô!

Thực ra cô không biết rắng Lâm Thần đã cảm nhận được sự chuyển động độc đáo trong công pháp của núi cửu Tiên trên người cô.

Bởi vì hắn cũng luyện tập công pháp y như vậy.

“Thật là nhàm chán.”

Trong mắt Liêu Thâm hiện vẻ lạnh lùng, ông ta buông tay phải xuống!

Tuy nhiên Lâm Thần chỉ khẽ nắm tay lại, Liêu Thâm đã bị một lực lượng vô hình cách xa hàng chục mét hút vào tay.

Lâm Thần!

“Ông chỉ cần nhớ một câu thôi, núi cao còn có núi cao hơn”

“Trên đầu tôi còn có trời nhưng trời có thiên đạo, thiên đạo chính là đại đạo chứ không phải là Thạch Hổ, không phải là một vạn tinh binh hay bất cứ võ tu nào khác”

Lâm Thần bóp cổ Liêu Thâm, giọng nói vô cảm.

Sắc mặt của Liêu Thâm đỏ lên, tròng mät gần như lồi ra khỏi hốc mắt!

Trong lòng ông ta tràn ngập nỗi sợ hãi vô tận!

Ông ta là một võ tu ở Võ Hồn Cảnh, thực lực của ông ta không quá tệ.

Thế nhưng bây giờ ông ta lại bị bóp cổ như một con gà nhỏ, không huy động được một chút nội lực nào, sắp bị bóp chết!

Với thực lực như vậy, chẳng trách hản không để Hộ quốc sứ vào mắt!

Chẳng trách hản lại nói núi cao còn có núi cao hơn! “Lâm Thần! Mau thả Liêu quản gia ral” “Nếu không cậu sẽ phải chịu hậu quả khôn lường!”

Khi nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của Trữ Quốc Xương thay đổi rõ rệt.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!