Lọc Truyện

Nhìn thấy bóng dáng từ trên trời giáng xuống, Lâm Thần hơi hoảng hốt.

Dao động linh lực trên người đối phương cũng giống như. bình thường, điểm bất đồng duy nhất chính là trên người cô cũng có nội lực.

Hơn nữa, tần suất dao động của nội lực và linh lực mỗi bên chiếm một nửa! Nói cách khác, trên người đối phương vừa có cơ sở của võ tu, lại có luôn thể chất tu tiên!

Nhưng thực lực thì hän nhìn một cái là ra ngay, là Nguyên Anh Cảnh hậu kỳ đỉnh phong.

Lâm Thần có cảm giác, cho dù đối phương là Nguyên Anh Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, nếu như đụng độ với hắn thì nhiều läm chỉ có thể kiên trì thời gian một nén nhang, là tính đến trường hợp hắn chỉ vận dụng một phần thực lực mà thôi.

Nếu hắn lấy ra ba phần, đối phương không tiếp nổi một năm đấm thì đã bị hắn hạ gục!

Trước đó dù là giết ai, nhiều nhất hắn chỉ vận dụng một phần ngàn sức mạnh thôi, còn chưa điều động một chút linh khí nào cải

"Hùng binh chiến thần Trữ Quốc Xương, ra mắt trấn quốc tiên tử!"

"Hùng binh chiến thần Chu Chí Vũ, ra mắt trấn quốc tiên tửt

"Hùng binh chiến thần Lý Quốc Phi, ra mắt trấn quốc tiên tử!"

Ba hùng binh chiến thần nhìn rõ gương mặt Đoạn Nhã Thanh thì trong lòng đều cả kinh, vội tiến lên chào hỏi.

"Trấn quốc tiên tử, không biết ai là tiểu sư đệ của ngài? Sơn trang Đế Hoàng này có nhiều người như vậy, mau bảo tiểu sư đệ của ngài đi ra đi, lỡ tổn thương cậu ta thì chúng tôi không gánh nổi trách nhiệm này." Trữ Quốc Xương đứng giữa hai người cẩn thận châm chước hỏi.

Họ hoàn toàn không dự đoán được hôm nay trấn quốc tiên tử Đoạn Nhã Thanh sẽ đến, hơn nữa cô vừa nói sư đệ của mình có trong những người này, nếu làm bị thương thì họ không gánh nổi trách nhiệm, đến lúc đó còn phải chịu khổ.

Chi bằng trực tiếp để Đoạn Nhã Thanh dẫn người đi là được, chỉ cần tiểu sư đệ của cô không phải Lâm Thần thì cái gì cũng dễ nói!

"Tiểu sư đệ của tôi là cậu ta." Đoạn Nhã Thanh hơi xoay người, chỉ vào Lâm Thần đã giết mấy trăm người mà vẫn không dính một hạt bụi.

"Tiểu sư đệ, ngoan, gọi Cửu sư tỷ đi." Đoạn Nhã Thanh vẫy tay với Lâm Thần, trên mặt đầy ý cười cưng chiều.

"Tôi không quen cô." Lâm Thần lạnh nhạt nhìn Đoạn Nhã Thanh và nói.

Hắn thật sự không quen Đoạn Nhã Thanh, hơn nữa đây là lần đầu tiên gặp mặt, cô bảo hẳn gọi Cửu sư tỷ thì hắn phải gọi à? Nghe ý của cô thì hẳn còn có tám sư huynh sư tỷ? Không tào lao sao?

Hơn nữa cô ấy tới đây thật sự là vì an nguy của hắn? Cô cũng là người tu tiên, phải biết thực lực của hẳn mạnh bao. nhiêu mới đúng?

Cho nên mục đích cô tới đây trừ vì an nguy của hẳn ra thì còn vì không để tình thế phát triển thêm! Mặc kệ nói thế nào, trên đời này không có ai cản được hẳn báo thù! Cho dù là sư tỷ cũng không được!

"ỒI 1! Trấn quốc tiên tử Đoạn Nhã Thanh! Trời ơi, khó trách cô ấy biết bay, còn trẻ như vậy, tuyệt sắc cấp trấn quốc như vậy, lại là sư tỷ của Lâm Thần? !"

"Trấn quốc tiên tử cười rộ lên quá đẹp! Nếu tôi có sư tỷ như vậy thì cmn cả đời này sẽ đi kè kè người sư tỷ này, không đi đâu nữa!"

"Mẹ nó! Các người tỉnh được chưa? Trấn quốc tiên tử Đoạn Nhã Thanh vừa tự xưng là Cửu sư tỷ của Lâm Thần, tức là Lâm Thần còn có tám sư huynh sư tỷ? !"

"Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là Cửu sư tỷ của Lâm Thần là trấn quốc tiên tử, vậy tám sư huynh sư tỷ còn lại của hắn sẽ mạnh đến mức nào? !"

Những người ở đây, bất kể là ai thì lúc này cũng hóa đá.

Tuy rằng trước đó họ có suy đoán, nhưng phần lớn đều cho rằng trấn quốc tiên tử biết bay này căn bản không có quan hệ gì với Lâm Thần.

Nhưng bây giờ suy đoán được xác nhận, còn là trấn quốc tiên tử chính mồm nói ra, bọn họ chỉ cảm thấy da đầu tê dại cả người run rẩy.

Là quan trọng nhất là Lâm Thần rất lạnh nhạt với Đoạn Nhã Thanh, điều này làm vô số người hận đến ngứa răng!

Bao nhiêu người muốn được trấn quốc tiên tử ưu ái, thậm chí cho dù là liếc nhìn họ một giây đồng hồ cũng cảm thấy quá vinh hạnh. Nhưng bây giờ, Lâm Thần không chỉ không có giác ngộ này, thậm chí còn hơi ghét bỏ!

Lý Lăng Phong nằm trên đất không khác gì chó chết, lúc đại quân hùng binh tiến đến, ông ta cảm thấy lần này Lâm Thần chắc chn phải chết, cho nên trong mắt hiện lên tia sáng.

Mà khi trấn quốc tiên tử từ trên trời giáng xuống, hơn nữa nói ra sư đệ của cô là Lâm Thần thì tia sáng cuối cùng trong mắt ông ta cũng mất, hoàn toàn tắt ngúm.

"Trấn quốc tiên tử... Không phải ngài đang nói đùa đó chứ? Lâm Thần này là sư đệ của ngài? !"

Trữ Quốc Xương nghe Đoạn Nhã Thanh nói xong thì hô hấp bị kiềm hãm, cả người ngơ ra, sau khi tình táo lại, anh ta quyết định xác nhận lại lần nữa!

Nếu Lâm Thần thật là sư đệ của Đoạn Nhã Thanh, vậy sự kiện này rất khó giải quyết! Lệnh của hộ quốc sứ là phải đánh giết Lâm Thần ngay đương trường, chấm dứt hậu hoạn!

Nhưng trấn quốc tiên tử Đoạn Nhã Thanh cũng không phải dễ trêu, cô là võ tu cấp trấn quốc!

Chức vị của hộ quốc sứ là cấp trấn quốc, nhưng thực lực của Thạch Hổ không đến đó, nếu xảy ra xung đột với võ tu Đoạn Nhã Thanh cấp trấn quốc thì không biết nên giải quyết thế nào.

"Tôi lặp lại lần nữa, Lâm Thần là tiểu sư đệ của tôi. Dù ai dám động vào cậu ta, tôi cũng làm hản chết!" Đoạn Nhã Thanh xoay người lạnh lùng nhìn Trữ Quốc Xương và nói.

Thái độ vừa rồi của tiểu sư đệ đối làm cô hơi xấu hổ, không ngờ tiểu sư đệ chẳng nể mặt gì cả, cho nên cô trực tiếp trút giận lên người Trữ Quốc Xương.

"Trấn quốc tiên tử, chuyện này hơi khó. Đánh giết Lâm Thần là hộ quốc sứ đích thân ra lệnh, chúng tôi thân là cấp dưới, nhất định phải nghe theo mệnh lệnh!" Trữ Quốc Xương hít sâu một hơi, chậm rãi mở miệng nói.

"Mặc dù chúng tôi là hùng binh chiến thần, nhưng vẫn là quân nhân. Thiên chức của quân nhân chính là phục tùng mệnh lệnh, xin trấn quốc tiên tử lý giải." Chu Chí Vũ đứng bên tay trái lạnh lùng nói.

"Trấn quốc tiên tử, Lâm Thần đã được xác định là tà tu, căn cứ vào tình báo chúng tôi lấy được, hắn đã giết mấy trăm người, hơn nữa mấy trăm người này đều bị hän dùng một quyền hoặc một chưởng võ thành sương máu!"

"Huống chỉ hắn còn giết Tam quản gia Cao Thông của hộ quốc sứ, chuyện này đã không có khả năng giải hòa."

"Nếu trấn quốc tiên tử nhất định phải che chở tà tu Lâm Thần, vậy chúng tôi sẽ báo cáo chuyện này lên trên" Lý Quốc Phi đứng bên tay phải cũng lạnh nhạt nói.

Hơn nữa những lời này của anh ta đã huỷ hết đường lui.

Tuy rằng thực lực cấp trấn quốc rất mạnh, nhưng không có nghĩa là có thể làm càn, càng không thể đi che chở một tà tul

Trong mệnh lệnh trước đó của hộ quốc sứ đã xác định Lâm Thần là tà tu, vậy đừng nói là cấp trấn quốc, cho dù là võ tu Long cấp mạnh hơn cấp trấn quốc cũng không thể che chở tà tu!

"Tà tu? ! Tên khốn kiếp Thạch Hổ này dám coi tiểu sư đệ là tà tu, tôi lột da hẳn!" Đoạn Nhã Thanh dựng mày liễu lên, tiếp tục lạnh lẽo nói.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!