Lọc Truyện

Hệ Thống Cứu Vớt Nhân Vật Ngốc Nghếch

Lúc cậu tỉnh dậy thì thấy nơi mình đang ngủ rất xa lạ. Ánh mắt cậu mờ mịt nhìn xung quanh, viền mắt có chút đỏ do vừa thức dậy. Cậu có chút hoảng sợ, đôi vai gầy không tự chủ mà run rẩy. Đôi mắt cậu dần đỏ lên, mắt hạnh rưng rưng, sự hoảng sợ thể hiện rõ ràng qua đôi mắt. Cậu nghi hoặc khẽ hỏi:

" Đây là nơi nào? Có ai không, đừng làm Manh Manh sợ mà "

[ Xin chào kí chủ, em là hệ thống cứu vớt nhân vật ngốc nghếch, hân hạnh làm quen với kí chủ ] _ Giọng nói mềm mại non nớt có chút ngọt ngào vang lên làm sự sợ hãi của Hoa Manh cũng vơi được vài phần. Cậu lại nghi hoặc hỏi lại:

" Cứu vớt nhân vật ngốc nghếch là như thế nào, còn nữa Manh Manh đang ở đâu thế, ba mẹ của Manh Manh đâu rồi " _ Giọng nói của cậu có chút run rẩy đến chính cậu cũng không nhận ra, sự hoảng loạn bối rối hiện rõ qua đôi mắt rưng rưng, gương mặt trắng bệch. Giọng nói run rẩy nhỏ nhẹ làm cho lòng người khác phải mềm nhũn.

[ Cứu vớt nhân vật ngốc nghếch là kí chủ phải xuyên qua mỗi thế giới, sống thay cho nhân vật bị ngốc bẩm sinh, do bị tai nạn hay bị người khác hãm hại đến ngốc. Kí chủ phải giúp cho cuộc sống của nhân vật bị ngốc đó phải vui vẻ và hạnh phúc a~ ] _ Hệ thống vừa giải thích vừa thầm cảm thán sự đáng yêu cùng với nhan sắc xinh đẹp của kí chủ nhà mình.

[ Kí chủ đã không còn ở bên ba mẹ nữa, kí chủ đã chết rồi, nếu như muốn trở về với gia đình thì phải làm nhiệm vụ thu thập sự vui vẻ và hạnh phúc của nhân vật kí chủ sống thay ] _ Hệ thống bổ sung thêm để trả lời cho sự nghi hoặc, mơ hồ của cậu. Biết cậu rất dễ lừa nên không kiêng nể gì mà thêm chút mắm dặm chút muối vào.

[ Kí chủ có thể mua vật phẩm trong tiệm bằng tích phân, tiến độ thu thập sự vui vẻ và hạnh phúc được thể hiện qua hủ đựng niềm vui, khi nào hủ đựng đầy niềm vui thì kí chủ sẽ được trở về với gia đình. Tùy thế giới mà đánh giá niềm vui khác nhau ] _ Hệ thống sợ kí chủ ngốc nhà mình không hiểu lại ôn tồn giảng giải thật rõ ràng và rành mạch. Tự cảm thán bản thân thật có thiên phú trở thành một hệ thống giáo viên để dạy ra hệ thống tương lai. Hệ thống kiêu ngạo thầm cười lớn trong lòng.

Sau khi nghe hệ thống giải thích thì cho dù cậu có ngốc cỡ nào cũng hiểu được đại khái vấn đề rồi. Đôi mắt to tròn liếc nhìn đến hệ thống - một cô bé nhỏ nhắn tròn trịa, làn da trắng, mái tóc đen như gỗ mun được tết bím hai bên, mặc chiếc váy màu hồng phấn trên đầu còn có một cái nơ nhỏ xíu cùng màu. Cậu nhìn hệ thống đang cười nhìn về phía mình mà thầm khen hệ thống của mình thật dễ thương.

" Hệ thống à từ bây giờ Manh Manh có thể kêu hệ thống là Mèo Con được không " _ Cậu lo lắng nhìn về hướng bé hệ thống toàn thân màu hồng phấn đầy sự dễ thương. Cậu lo là bé hệ thống không đồng ý với yêu cầu của mình. Đôi mắt long lanh ánh lên sự mong chờ.

[ Được nha kí chủ, kí chủ muốn gọi như nào cũng được hết ] _ Mèo Con gục ngã trước sự đáng yêu của kí chủ nhà mình. Đôi môi nhỏ cười thật tươi tiện tay lấy cây kẹo từ không gian hệ thống nhẹ nhàng lột vỏ rồi đưa cho Hoa Manh.

" Vậy khi nào thì Manh Manh mới đi làm nhiệm vụ thế Mèo Con " _ Cậu nhận lấy cây kẹo từ bé Mèo Con, nhìn cây kẹo vài vòng rồi đưa vào miệng ngậm, vị ngọt ngào lan trong miệng khiến cậu cũng cảm thấy vui vẻ.

[ Bất cứ lúc nào cũng được nha kí chủ, sau khi rời khỏi thế giới thì kí chủ sẽ có 1 tuần để nghỉ ngơi nên không cần lo lắng quá, bây giờ kí chủ cứ nghỉ ngơi trước đi rồi ngày mai chúng ta bắt đầu làm nhiệm vụ ] _ Mèo Con cười ngọt ngào nhìn kí chủ nhà mình.

" Vậy thôi Manh Manh ăn hết cây kẹo rồi ngủ thêm một chút " _ Cậu căn cắn cây kẹo khiến nó vỡ ra. Hương vị ngọt ngào lan trong miệng làm cho cậu rất hài lòng. Sau khi ăn xong cây kẹo cậu nhẹ nhàng nằm xuống, khẽ nhắm đôi mắt lại, cậu lim dim chìm vào mộng đẹp. Ngày mai sẽ là một ngày đầy thử thách với bản thân Manh Manh a~

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!