Lọc Truyện

Cô vợ lừa đảo: thiếu gia tôi sai rồi

 

Cót két, cánh cửa được mở ra, người đàn ông bước ra với chiếc bụng to tướng, cái đầu nhờn bóng đến mức có thể phản chiếu được bóng người.
Khương Tiểu Mễ không ngừng lúng túng: “Xin lỗi, tôi sẽ quay lại sau.”
“Không sao đâu, vào phòng đi.”
Thấy cô có chút do dự, ông Trương kéo lấy cánh tay cỏ đưa cô vào trong phòng, rồi dùng sức đóng cửa lại.
Khương Tiều Mễ sợ hãi kêu lớn: “Trương tiên sinh…. tôi chỉ đến để lấy thiệp mời thôi, tôi….”
“Thiệp mời tôi chắc chắn sẽ đưa cho cô mà, đừng quá lo lắng.”
Nói xong liền đi qua ôm lấy eo cô, Khương Tiểu Mễ lùi về phía sau một bước, sống lưng dán chặt
Tên khốn kiếp, thì ra là ông ta muốn làm bậy với cô.
“Xin lỗi đã làm phiền, tôi không cần thiệp mời gì nữa.”
Thấy Khương Tiểu Mễ xoay người muốn đi, ông Trương đã tiến lên trước một bước nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của cô.
“Đừng có mà giả bộ thanh cao với tôi, cô cho rằng còn có cơ hội thứ hai sao?”
Hắn đã gặp qua rất nhiều cô gái rồi, lúc đầu họ đều e ngại xấu hổ, sau khi nếm được vị ngọt ngào
không ai không muốn thì liền vội vàng lao thân vào.
Cô rất muốn một đạp bay con lợn này, lý trí nói với cô, làm như vậy hậu quả có thể sẽ hơi nghiêm trọng.
Khương Tiểu Mễ hít sâu một hơi, khoảnh khắc xoay người, biểu cảm cô nhanh chóng thay đổi.
“Trương tiên sinh à—
Gã đàn ông lập tức mặt mày hớn hở, xem kìa, không phải đã mắc câu rồi sao?
“Aiya, vừa rồi làm người ta sự quá hà? Còn không mau đi tắm rửa đi.”
Giọng nói nhu mì mềm mại đến xương tủy cũng mềm nhũn cả ra, có lí do gì mà không đồng ý cơ chứ?
“Tắm chung với tôi đi.” Nói xong, hắn vội vàng kéo cô về phía phòng tắm.
“Không cần đâu—người ta ngại
lắm.” Cô gạt bàn tay mập mạp đang chìa tới của đối phương ra.
Trương tiên sinh căn bản không
nghĩ đến việc Khương Tiểu Mễ sẽ thừa dịp lúc hắn đang tắm mà chạy trốn: “Ok, vậy tôi đi tắm nha—
Thấy người đàn ông đi vào phòng tắm, Khương Tiểu Mễ lập tức bộc lộ ra cảm xúc thực sự.
Tên khốn nạn, dám động vào tôi đây mà xem, hôm nay không cho ông một bài học, thì tên của tôi sẽ viết ngược.
Cô lấy điện thoại của mà ông ta đang để trên bàn và mở danh bạ ra.
Tìm thấy rồi.
Điện thoại đã được kết nối. “Alo?”
“Có phải là Trương thái thái không ạ?”
“Cô là ai? Sao cô lại gọi cho tôi bằng điện thoại của chồng tôi? Chồng tôi đâu?”
“Trương thái thái, chồng của bà đã ở với tôi hơn hai năm rồi, tháng sau tôi đến ngày sinh rồi, bà nhanh chóng ly hôn với ông ấy đi, nếu không chuyện mà lớn
ra thì lại không hay.”
Nói xong thì lập tức ngắt điện thoại, tắt máy.
Đi chết đi, tên mập đáng chết.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!