Lọc Truyện

Cô Vợ Bé Nhỏ Của Tổng Tài - Lương Tiểu Nhiễm (FULL)

Chương 18: Mời về làm việc

Giang Thành vừa đi vừa nhìn, vô tình đi tới khoa kinh tế và quản lý.

“Khoa kinh tế và quàn lý luôn là chuyên ngành nổi bật của trường đại học T chúng tôi, những năm gần đây trường đã đào tạo ra rất nhiều nhân tài!” Hiệu trưởng Đỗ mỉm cười nói.

Giang Thành không nói gì, chỉ đứng yên cạnh bức ảnh treo trên tường của khoa kinh tế và quàn lý.

Hình ảnh những sinh viên tốt nghiệp xuất sẳc trong nhiều năm được treo trên tường, trong đó có Lương Tiếu Nhiễm.

Khi còn là sinh viên, Lương Tiểu Nhiễm tràn đầy khí chất trẻ trung, cô buộc tóc đuôi ngựa cao, mặc áo sơ mi trắng đơn giàn và quần jean, toàn bộ khuôn mặt thanh thoát và không trang điểm nhưng nụ cười của cô có sức quyến rũ vô cùng.

“Cô ấy cũng là sinh viên khoa kinh tể và quản lý à?” Giang Thành đưa tay chì.

Hiệu trưởng Đỗ nhìn kỹ hơn, trong đầu ông lập tức hiện lên một người: “Ý cậu nói là Tiếu Nhiêm à? Nữ sinh này tuyệt vời đấy. Khi đó em ấy đại diện cho trường chúng tôi thi các cuộc thi, và giúp chúng tôi có được thế diện rất nhiều. Đáng tiếc là, sau khi tốt nghiệp em ấy đã kết hôn và tôi không biết em ấy đã làm việc ở đâu trong ngần ấy năm.”

Giang Thành khựng lại, Lương Tiếu Nhiễm còn có khà năng này nữa sao?

Tuy nhiên, từ tận đáy lòng anh không tin đó là sự thật, có lẽ Lương Tiểu Nhiêm có thể thắng cuộc thi chỉ là nhờ may mắn, một người phụ nữ chỉ biết dùng thủ đoạn như cô sao có thể có tài năng thực sự được?

“Vừa hay văn phòng của giáo SƯ Hồ cũng ở đây, nếu cậu có thời gian, tôi có thể đưa cậu đến gặp ông ấy. Giáo sư Hồ là giáo sư là nhất ở chỗ chúng tôi, nhưng sinh viên mà ông ấy dạy ai cũng đều rất đình đấy.” Hiệu trưởng Đỗ thấy anh có hứng thú với khoa kinh tế và quản lý nên ông ấy đã chủ động đề xuất

Giang Thành cúi đầu nhìn thời gian, từ chối nói: “Lát nữa còn có buổi diễn thuyết, đế hôm khác đi, hôm khác tôi sẽ đặc biệt đến thăm giáo sư Hồ, tôi cũng đã nghe danh ông ấy từ lâu rồi.”

“Không sao.” Hiệu trưởng Đỗ cũng không ép buộc anh, khép nép đưa anh vào buổi diễn thuyết.

Lúc này, ở trên lầu, Lương Tiểu Nhiễm tình cờ đi ra khỏi nhà vệ sinh, cô thuận mắt nhìn thoáng qua, hình như nhìn thấy một người nào đó, cấn thận nhìn lại, nhưng lại không phát hiện được gì.

Lẽ nào cô bị hoa mắt sao?

Lương Tiếu Nhiễm lắc đầu, mấy ngày nay chắc chắn cô đã không được nghỉ ngơi tốt, nên nhìn thấy Giang Thành liền choáng váng.

Làm sao một người như Giang Thành, người có nhiều việc phái làm, sao lại có thời gian đi đến một nơi như thế này để thư giãn chứ?

“Tiếu Nhiễm.”

Cố Từ Thư gọi cô, kéo suy nghĩ của cô ra khỏi trạng thái mơ hồ.

“Đi thôi. Giáo sư Hồ và những giáo sư khác đã vào buổi diên thuyết trước rồi kìa, chúng ta chuẩn bị đến đó đi. Nghe nói buổi diễn thuyết này đã mời rất nhiều người tài đến, còn có cả một cựu sinh viên của trường chúng ta nữa đấy!”

Hai mắt Lương Tiếu Nhiễm sáng lên: “Thẩm học trưởng cũng tới ạ?”

“Đương nhiên, nhưng Thẩm học trưởng hiện tại đă là giáo sư Thẩm rồi, tuổi còn trẻ như vậy đã trở thành chiêu bài của đại học T, thật là ghen tị!” Cố Từ Thư hết lời khen ngợi.

“Lợi hại như vậy sao?” Lương Tiểu Nhiễm có chút khó tin.

Thẩm Nam An là thiên tài hiếm gặp của đại học T, và một số nhận xét của anh ấy đã gây náo động giới kinh tế.

Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của cô, Cố Từ Thư không khỏi mỉm cười: “Đương nhiên rồi, Thẩm học trưởng không phải là nhân vật đơn giản đâu!”

Lương Tiểu Nhiễm rất kinh ngạc.

Thẩm Nam An chỉ hơn cô ba tuổi, thực sự là quá trẻ và có triến vọng.

Có khá nhiều người đến nghe diễn thuyết, phần lớn là sinh viên khoa kinh tế và quản lý, có những người còn đang đi học, có những người thì đã tốt nghiệp.

Lương Tiểu Nhiễm và Cố Từ Thư chọn một góc yên tĩnh và ngồi xuống.

Đầu tiên là bài phát biếu của hiệu trưởng, sau đó là bài phát biểu của một số trưởng khoa kinh tế và quàn lý, sau đó mới là phần chính.

Buổi diễn thuyết này, nhà trường đã mời nhiều doanh nghiệp lớn mạnh, hầu hết trong số họ là các công ty thuộc top 500 doanh nghiệp lớn trên thế giới, CỐ Từ Thư đến đây là để tìm kiếm một số nhà tài trợ cho công ty mới của mình.

Đột nhiên người dẫn chương trình trên sân khấu hào hứng cầm micro lên và giới thiệu.

Tim Lương Tiểu Nhiễm đập thình thịch, Giang Thành sao? Thành phố A có mấy gia tộc Giang, thì có bấy nhiêu Giang Thành sao?

CỐ Từ Thư vô thức quay đầu nhìn cô, đưa tay nhéo nhéo cổ tay cô, anh có thể cảm nhận được toàn thân cô đang run rẩy: “Nếu cảm thấy không thoải mái thì chúng ta rời đi trước nhé.”

“Chờ một chút…” Lương Tiếu Nhiễm cắn môi dưới,

miễn cưỡng bình tĩnh lại: “Thẩm học trưởng còn chưa ra mà.”

Giang Thành đã trở thành quá khứ của cô từ lâu rồi, sớm muộn gì cô cũng phải đối mặt thôi, nên không thế tiếp tục trốn tránh.

“Em vẫn ổn chứ?” Cố Từ Thư nhìn cô cắn môi dưới, khẽ cau mày, cảm thấy có chút lo lắng.

Lương Tiếu Nhiễm ngẩng đầu, trên mặt nở một nụ cười, giả vờ thoải mái: “Không sao đâu, anh yên tâm, em đã không để ý đến từ lâu rồi ạ.”

Đúng vậy, cô đã không còn để ý đến từ lâu rồi, dù có cố gắng thế nào đi nữa, thì anh cũng sẽ không đau lòng

Cố Từ Thư rất đồng tinh: “Em đó, đáng lẽ phái nên như vậy từ lầu rồi đấy.”

Lương Tiếu Nhiễm cười với anh, ánh mắt nhìn về phía Giang Thành trên sân khấu, chi cần anh đứng đó không nói một lời, thì cũng có thể trở thành trung tâm của sự chú ý.

Giang Thành là người xuất sắc, một người sinh ra đã ngậm thìa vàng, khí chất quyền lực bấm sinh hằn vào xương tủy.

Lương Tiếu Nhiễm cô có tài năng gì mà đòi trèo lên người anh chứ?

Khi Lương Tiểu Nhiễm nghĩ tới đây, trong mắt hiện lên một cảm giác hiu quạnh, cô không nghe rõ Giang Thành nói gì, chì cảm thấy giọng nói của anh nghe rất hay, giống như lần đầu họ gặp nhau vậy.

Anh nói – “Cô gái, em đã cứu mạng anh. Anh không có gì để báo đáp, chi bằng lấy thân báo đáp có được không?”

Khi đó, Lương Tiếu Nhiễm là một cô gái chưa có kinh nghiệm về sự đời, nhìn thấy Giang Thành đột nhiên đến cầu hôn, nói thật trong lòng cô rất cảm động, cô gần như không chút do dự mà nhận lời kết hôn, cô chưa bao giờ chuyện này, chuyện này sẽ là một cái bẫy.

Trong lòng Lương Tiểu Nhiễm dần dần trở nên lạnh nhạt.

Giang Thành nhìn quanh, đột nhiên nhìn thấy Lương Tiếu Nhiễm đang ngồi ở trên khán đài, anh dừng lại, nhìn thấy Cô’ Từ Thư đưa cho cô một chai nước.

Anh không biết hai người nói gì, chi nhìn thấy nụ cười rạng rỡ trên mặt Lương Tiểu Nhiêm.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!