Lọc Truyện

Cô Vợ Bé Nhỏ Của Tổng Tài - Lương Tiểu Nhiễm (FULL)

Chương 17: Tôi không còn quan tâm nữa

Lương Tiếu Nhiễm không nói gì nữa, lặng lẽ ghi nhớ địa chỉ ở trong lòng.

Cô đã không còn bị lay động với những lời nói châm chọc của Giang Thành từ lâu rồi, bây giờ những lời này không thể chọc tức cô được nữa, tất cả những gì cô có thế nghĩ đến là hai đứa con của mình.

Về đến nhà thì trời đã tối.

Lương Tiểu Nhiễm liếc nhìn căn nhà trống trài, trong lòng có chút khó chịu.

Trước kia, khi mẹ cô ở nhà, dù tan làm muộn thế nào đi nữa thì cũng chuẩn bị sẵn một bát mì hấp cho cô, nhưng bây giờ, bà đã không còn cơ hội đó nữa.

Lương Tiếu Nhiễm thu dọn nhà cửa một cách nhanh gọn, sau đó tự nấu một bát mì.

Thật ra cô không đói, chỉ là nhớ mùi vị của mì thôi, cô cầm điện thoại lên, muốn xem tin tức một lát, liền phát hiện trong điện thoại di động có rất nhiều cuộc gọi nhỡ và tin nhắn.

Đó là Cố Từ Thư gọi đến.

Lúc này Lương Tiểu Nhiễm mới nhớ ra, sau khi ăn trưa xong cô đã đuối theo Trương Huy, hoàn toàn quên mất anh ấy, nghĩ đến đây cô vội vàng gọi điện cho anh ấy.

“Tiểu Nhiễm, em đi đâu thế?” Giọng Cố Từ Thư có chút lo lắng nhưng vẫn dịu dàng.

“Xin lồi Cố học trưởng ạ. Em nhận được điện thoại của một người bạn, liền vội đi gặp cô ấy nên quên báo cho anh, khiến anh lo lắng rồi ạ.” Lương Tiểu Nhiễm vội vàng giải thích.

CỐ Từ Thư thở phào nhẹ nhõm: ”Em không sao là ổn rồi, à đúng rồi Tiểu Nhiễm, ngày mai sẽ có buổi diễn thuyết tại khoa Kinh tế và Quán lý của đại học T, giáo sư đã giữ chỗ cho chúng ta rồi, em muốn đi không?”

“Ngày mai sao?” Lương Tiểu Nhiễm suy nghĩ một chút, rồi gật đầu nói: “Dạ được ạ.”

Lâu rồi không quay lại trường cũ, cô cũng có chút nhớ giáo sư Hồ.

“Vậy cho anh địa chỉ, ngày mai anh đón em.”

Hai người thống nhất thời gian, địa điếm rồi cúp điện thoại.

Ngày hôm sau, Cố Từ Thư đã đợi ở tầng dưới nhà Lương Tiểu Nhiễm từ sớm.

Lương Tiểu Nhiễm ăn mặc rất tinh tế, từ khi sinh con đến nay, cô chưa bao giờ chăm sóc cho bản thân một cách tử tế.

Thực ra cô trông khá xinh đẹp, tuy không thế so được với Lâm Mặc khiến người khác nhìn một cái là mê ngay, nhưng cô thuộc kiểu đại mĩ nhân phải nhìn lầu mới thấy được vẻ đẹp này, đặc biệt khi trang điếm nhẹ và mặc một chiếc váy xòe nhẹ nhàng, trông cô lại càng

duyên dáng hơn.

“Cố học trưởng, em đã để anh đợi lâu rồi ạ.”

Cố Từ Thư nhìn thấy cô, trong mắt hiện lên một ánh nhìn ngạc nhiên, mím cười: “Không đâu, tôi cũng vừa mới đến. Bây giờ vẫn còn sớm, anh đưa em đi ăn sáng nhé.”

Lương Tiểu Nhiễm lên xe, hai người không hề để ý có một đôi mắt từ phía sau đang nhìn bọn họ.

Giang Thành đang ở gần đó bàn chuyện hợp tác, tình cờ lái xe đến gần nhà Lương Tiếu Nhiễm, nhìn thấy cô lên xe của Cố Từ Thư, sâc mặt sầm lại đến mức có thế rơi cả nước mắt.

Trong thời gian Lương Tiếu Nhiễm kết hôn với anh, cô chưa bao giờ ăn mặc lòe loẹt như vậy, như vậy có thể thấy cô coi trọng Cố Từ Thư đến mức nào?

Anh nhớ lại lời hôm qua Lương Tiếu Nhiễm đã nói với anh – “Trong mắt cậu Giang không có chỗ cho sự lãng mạn sao? Tại sao anh luôn nói ra lời thật lòng một cách phức tạp như thế? Chẳng lẽ tôi không có tư cách theo đuổi tình yêu sao?”

Theo đuổi tình yêu?

Cô ấy và Cố Từ Thư là yêu sao?

Giang Thành nắm chặt lấy vô lăng, sự tức giận trong lòng liền sôi trào.

Không khí ở đại học T rất trong lành, một nhóm các bạn sinh viên nữ bao quanh Từ Thư, một hơi thờ của thanh xuân phá vào mặt.

Cố Từ Thư mua một ít đồ sáng, đưa cho Lương Tiếu Nhiểm.

“Đây là món ăn sáng mà chúng ta thích ăn nhất khi còn đi học, em thử xem, mùi vị có thay đối không. ■’

Lương Tiếu Nhiễm cầm sữa đậu nành và bánh bao trong tay, liền có một hơi ấm lấp đầy lồng ngực.

“Giống hệt như những gì em tưởng tượng.”

“Bây giờ buổi diễn thuyết còn chưa bắt đầu, chúng ta đi dạo trước đi.” Cố Từ Thư cùng đi dạo trong khuôn viên trường cùng cô.

Vào mùa đông, hầu hết cây cối trong khuôn viên trường đều khô héo, những thân cây lẻ loi lấm tấm những bông tuyết, tăng thêm một diện mạo màu sắc khác lạ.

Lương Tiểu Nhiễm rất thích khung cánh này, khi còn học đại học, cô rất thích cùng bạn bè đi trên con đường hẹp này.

“Phần lớn trường học vẫn như cũ, không có thay đổi gì cà, chỉ có một ít ký túc xá và giảng đường được cải tạo lại.” CỐ Từ Thư đi vòng quanh, có chút hồi tưởng lại.

“Đúng vậy, cảm giác bây giờ của em cũng giống y như lúc đi học, nhưng thành thật mà nói thì, khoảng thời gian đi học đó em thực sự rất vui!” Trong mắt

Lương Tiểu Nhiễm có chút khao khát.

Cô’ Từ Thư nhìn thấy tia sáng trong mắt cô, đó là tia sáng của sự thanh xuân .

“Hôm nay, giáo sư Hồ cũng tới đây, chúng ta đi gặp thầy ấy đi.”

Lương Tiểu Nhiễm gật đầu.

Khoa kinh tê’ và quàn lý vẫn như trước, chỉ có một điều khác lạ là cây lá quạt ở trước cửa đã cao lên rất nhiều, ngày xưa là cây non còn nhỏ nhưng bây giờ đã to cao hơn nhiều.

Văn phòng của giáo sư Hồ nằm ở phía tây, hai người đi tới trò chuyện cười đùa, mở cửa ra thì nhìn thấy một ông già tóc bạc đang ngồi trước máy tính.

“Giáo sư Hồ.” Cố Từ Thư sái bước đi tới, chào hỏi ông ấy một cách tự nhiên.

Giáo sư Hồ đeo kính một nửa trên sống mũi, ông nheo mắt một lúc mới nhận ra, lập tức vui vẻ đứng dậy: “Từ Thư đấy à!”

“Giáo sư Hồ, em đưa v’ê cho thầy một vị khách quý hiếm có, thầy xem là ai này?” Cô’ Từ Thư mỉm cười chỉ vào người đứng sau lưng mình.

Lương Tiểu Nhiễm tiến lên một bước, trìu mến chào: “Giáo sư Hồ.”

“Đây là… Tiếu Nhiễm sao?” Giáo sư Hồ không thế tin được, ông đẩy kính lên, nhìn kỹ hơn: “Đúng là Tiếu Nhiễm! Ồ! Cuối cùng em cũng chịu đến gặp thầy rồi à!”

“Giáo sư HỒ, em cũng muốn đến gặp thầy từ lâu rồi, chi là em không có mặt mũi nào nên mới không dám đến ạ.” Lương Tiểu Nhiễm cảm thấy có chút áy náy.

Lúc đầu, giáo sư Hồ đã giúp cô có được một tiền đồ tốt và giới thiệu cho cô một công việc lý tưởng, nhưng vì muốn kết hôn với Giang Thành nên cô từ chối, lúc đó điều này khiến cả hai đều cảm thấy không thoải mái.

“Em đang nói nhảm cái gì vậy? Chuyện đã qua lâu rồi mà.” Giáo sư Hồ nhìn cô một cách rất dịu dàng, cảm thấy có chút đau lòng: “Em gầy hơn trước rất nhiều đấy.”

“Một năm nay, sư muội đã phái chăm sóc mẹ già bệnh nặng và một em gái còn đang đi học. Cuộc sống tuy có chút vất và nhưng không sao cả, sau này chúng ta sẽ giúp đỡ lẫn nhau, báo đảm năm tới sẽ mang lại cho em một vẻ đẹp một diện mạo đầy đặn hơn..” Cô’ Từ Thư ở một bên làm dịu lại bầu không khí.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!