Lọc Truyện

Có rể là chiến vương

Lê Văn Vân nhìn về phía giọng nói phát ra, phát hiện chính là Vưu Chí, không biết tên này quay lại từ lúc nào. 

Rất nhiều người cũng nhìn sang, trên mặt bọn họ là vẻ cười như không cười. 

“Không đi làm.” Lê Văn Vân bình tĩnh nói. 

“Dân thất nghiệp à!” Vưu Chí giễu cợt một tiếng: “Hay là để Ngưu Càn giới thiệu cho cậu, đến Mỹ Đoàn ship đồ ăn thì bỏ đi, tốt xấu gì thì trường cấp ba của chúng ta cũng coi như là một trường tốt, người ship đồ ăn trong lớp cũng chỉ có nhà Ngưu Càn thôi.” 

Những người khác nghe được lời này trên mặt đều lộ ra ý cười như có như không. 

Gương mặt Ngưu Càn hơi đỏ, lộ ra vẻ xấu hổ. 

Lông mày Lê Văn Vân hơi nhướng lên, thản nhiên nói: “Ship đồ ăn thì làm sao, tối thiểu thì vẫn nuôi sống chính mình.” 

“Cũng đúng.” Vưu Chí nói, rồi lại nhìn Khương Vĩ hỏi: “Khương Vĩ, nghe Tôn Húc nói hôm qua cậu tới phỏng vấn ở tập đoàn Hãn Vũ?” 

Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía Khương Vĩ, Khương Vĩ gật đầu nói: “Đúng vậy, thì sao?” 

“Cậu khoác lác à, tôi nhớ là câu chuyên sinh, tập đoàn Hãn Vũ chỉ thu nhận sinh viên các trường 985, hơn nữa muốn vào được đó còn khá là khó khăn.” Vưu Chí nói: “Vậy cậu thông qua phỏng vấn chưa?” 

Trên mặt Khương Vĩ lộ ra tia đắc ý: “Thông qua rồi, thứ hai sẽ đi làm!” 

Lúc này Tôn Húc và Tô Văn tiến vào cửa, anh ta nhìn Khương Vĩnói :”Khương Vĩ, khoác lác như vậy chẳng có ý nghĩa gì cả, chúng ta đều là bạn học cũ, công việc của cậu kém một chút thì cũng không có ai kỳ thị cậu, ở tập đoàn Hãn Vũ tôi cũng được xem như là một quản lý nhỏ, khá quen thuộc với bên nhân sự, ngày hôm qua tôi đã hỏi rồi, bên nhân sự căn bản không có người nào đến phỏng vấn tên Khương Vĩ!” 

“Ha ha ha…” 

Vưu Chí cười ra tiếng, người bên cạnh cũng cười theo. 

Khương Vĩ tức giận đến đỏ mặt, anh ta cắn răng nói: “Là tổng giám đốc Lôi Bân tự mình phỏng vấn tôi.” 

“Nói về khoác lác thì đúng là phục cậu!” Lưu Chí nói: “Hồi cấp ba ngày nào cậu cũng chém gió, hiện tại vẫn còn có thể khoe khoang như vậy, tổng giám đốc Lôi là người như thế nào, ông ấy sẽ đến phỏng vấn một người chuyên sinh như cậu sao?” 

“Tôi…” Mặt Khương Vĩ càng đỏ hơn! 

Xác thực theo thứ tự mà nói thì việc này quả thật không thể xảy ra. 

Ngay cả anh ta cũng cảm thấy kỳ diệu, nếu như không phải tự mình trải qua thì bất cứ người nào nói với anh ta như vậy, anh ta đều sẽ thấy đó là khoác lác! 

Lê Văn Vân khẽ mỉm cười nói: “Bỏ đi, đừng tính toán cùng bọn họ nữa, một đám ếch ngồi đáy giếng mà thôi, nghĩ tới thân phận hiện tại của cậu, tính toán với bọn họ cái gì đây? 

Khương Vĩ gật đầu, anh ta nhìn Tôn Húc thật sâu, mong chờ đến thứ hai khi 

mình xuất hiện ở công ty, vẻ mặt của Tôn Húc sẽ đặc sắc thế nào! 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!