Lọc Truyện

Ngày hôm sau.

Không hiểu sao Doãn Hân ngủ rất yên ổn, ngay cả tiếng chuông báo thức vang lên cô cũng không biết.

Sau ba tiếng chuông báo thức reo vang thì cô mới tỉnh lại, sau khi tỉnh lại cô lập tức nhớ ra việc phải đưa Quả Quả đến trường tiểu học, có điều lại phát hiện Quả Quả đã không còn ở trong phòng nữa.

"Là Tân Phong?"

Doãn Hân nghĩ đến Tân Phong rồi đi ra ngoài, phát hiện trên bàn ăn có một phần bữa sáng, còn có một tờ giấy: "Anh đưa Quả Quả đi học."

“Coi như là xứng đáng với chức vụ."

Doãn Hân suy tư một hồi liền thu dọn một chút rồi đi làm.

Tối hôm qua, cô cũng phải suy nghĩ suốt, rốt cuộc để Tân Phong ở lại là tốt hay xấu, nhưng từ hành động này xem ra giữ lại Tân Phong vẫn có lợi.

Tập đoàn Tam Nguyên.

Doãn Hân đi vào phòng họp tầng cao nhất, phòng họp này chính là hội đồng quản trị, hội đồng quản trị là trung tâm

quyền lực của tập đoàn Tam Nguyên, các quyết định quan trọng về tập đoàn đều được đưa ra ở từ bên trong.

Doãn Hân một lần nữa bước vào nơi này, xúc động rất nhiều.

"Yo, em họ, cô mau tới đây." Bên trong phòng họp, ngồi ở vị trí chính là Doãn lão gia khuôn mặt tái nhợt, tóc mai trắng nấp, chống một cây gậy đang nhằm mắt dưỡng thần.

Mà bên cạnh là Doãn Bách, vẻ mặt thổn thức nhìn cô.

"Ừm" Doãn Hân đáp một tiếng.

"Em họ, đừng lãnh đạm như vậy, tốt xấu gì cũng là người một nhà. Tôi nghe nói, tối hôm qua cô đã để cho tên ăn xin Tân Phong kia vào nhà? Dơ bẩn quá, tên kia vứt bỏ cô và con gái nhiều năm thế mà cô lại còn để cho anh ta vào nhà, từ khi nào cô đã bảt đầu bụng đói ăn quàng như vậy.”

Doãn Bách nhíu mày, ra vẻ vì tốt cho Doãn Hân nhưng trong câu nói đều chèn ép cô khắp nơi.

Hắn đi điều tra Tân Phong một phen thì phát hiện anh ta chỉ là một người lính bình thường, theo đó Trương Lệ mới nói một thông tin với hẳn, chính là có một phú hào còn nợ Tân Phong một ân tình, trả rồi liền không còn nữa.

Lúc này hẳn mới thở phào nhẹ nhõm.

Còn tưởng rằng có khí thế gì, không ngờ cũng chỉ là một tên lính.

"Thật đúng là vào nhà à? Tôi, tên ăn xin kia, năm đó lần đầu tiên tôi nhìn thấy hẳn ta ở trên đường cái, quần áo đều không hoàn chỉnh, còn có mấy cái lỗ."

“Tên đó, lúc trước sau khi lăn ga trải giường với Doãn Hân, ngày hôm sau nhận giấy chứng nhận kết hôn thì trộm một khoản tiền của cô ấy rồi bỏ chạy, cho đến hôm qua mới trở về, còn cách ăn mặc cả người như chó."

"Ăn xin thì vẫn là ăn xin, người giống chó tóm lại đều là chó thôi. Chẳng qua, tôi không nghĩ tới, Doãn Hân, trước kia tốt xấu gì cô cũng là chủ tịch tập đoàn Tam Nguyên, hiện tại bụng đói ăn quàng như vậy, ăn mày cũng có thể xuống tay."

Ở trong phòng hội nghị, không ít người khắp nơi đều chế giễu, đều đang nhìn Doãn Hân cười nhạo.

Sắc mặt Doãn Hân khó coi, nhưng không phản bác, bởi vì bảy năm, tròn bảy năm những lời này chưa bao giờ ngừng lại, cho dù cô có phản bác cũng vô dụng, về sau vẫn có thể xuất hiện.

Chỉ có thể âm thầm chịu đựng.

"Đúng rồi, hiện tại Doãn Hân một lần nữa là thành viên hội đồng quản trị."

Đột nhiên, Doãn Bách nói như vậy sau đó đi tới bên cạnh Doãn Hân, cười một tiếng: "Em họ à, thật ngại quá, đột nhiên có thêm một giám đốc như em mà ghế không nhiều như vậy, em có thể phải đứng m

Doãn Bách ra hiệu một cái, để Doãn Hân đứng ở cuối cùng, vị trí cuối cùng, mà hản lập tức quay trở lại bên cạnh Doãn lão gia, xem như là một nửa chủ nhân.

"Được."

Trong lòng Doãn Hân gợn sóng, cuối cùng vẫn nhịn xuống.

Hình thức không bằng con người, không cách nào khác.

Bất quá trong lòng vẫn cảm thấy vô cùng đau đớn, tập đoàn Tam Nguyên này là do một tay cô sáng lập, đều là do cô dốc sức từng chút từng chút một mà ra, chưa từng mượn lực lượng gia tộc dù chỉ một xíu, nhưng ngược lại hiện tại, thật vất vả mới được quay lại hội đồng quản trị, không chỉ có vị trí cuối cùng mà trong tình huống tất cả mọi người đều ngồi chỉ một mình cô phải đứng.

Có vẻ có vài phần cô đơn.

Mà lúc này, Doãn lão gia tử chậm rãi mở mắt ra, chống gậy nhìn lướt qua hội đồng quản trị, đương nhiên cũng lướt qua Doãn Hân, sau đó mới mở miệng nói: "Ba ngày sau Tập. đoàn Phong Hạnh chính thức định cư ở Giang Thành, đây chính là một tập đoàn lớn đến từ kinh đô, sau khi bọn họ đến, trên tay đã có một mảnh đất sớm mua xong và có hơn một ngàn mẫu, nhưng bởi vì vừa mới định cư nên nhân lực không đủ, hạng mục này cần phải hợp tác với một tập đoàn ở địa phương”

“Hạng mục này đối với chúng ta rất quan trọng, một khi tập đoàn Tam Nguyên chúng ta có thể nắm được, vậy một lần nữa tiến vào tập đoàn hạng nhất không còn là vấn đề nữa. Hơn thế nếu như có thể trở thành đối tác lâu dài, tập đoàn 'Tam Nguyên chúng ta có thể vượt qua các tập đoàn hạng nhất khác chân chính đứng vững ở Giang Thành."

Đôi mắt đục ngầu của Doãn lão gia, giờ khắc này lộ vẻ có chút sức sống: "Đây là cơ hội hiếm có của tập đoàn Tam Nguyên chúng ta, cho nên tôi tuyên bố, một khi có người có thể đoạt được sự hợp tác của tập đoàn Phong Hạnh, như vậy tôi sẽ nhường chỗ cho hản, hản liền có thể làm chủ tịch tập đoàn Tam Nguyên này."

“Chủ tịch!”

Mọi người cả kinh, chủ tịch tập đoàn Tam Nguyên, đây là một tập đoàn trọng yếu nhất của Doãn gia bọn họ, bây giờ xem ra một khi nằm giữ được tập đoàn Tam Nguyên là triệt để năm giữ Doãn gia, trở thành gia chủ Doãn gia.

"Chủ tịch, bảy năm nay, vị trí chủ tịch này vẫn luôn là lão gia năm giữ, lần này lão gia lại có thể nhường ra."

"Nhìn ra được lần hợp tác này với tập đoàn Phong Hạnh thật sự rất là quan trọng, bằng không, lão gia cũng sẽ không đưa ra lựa chọn thế này."

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!