Lọc Truyện

 Xuất viện thực ra chỉ là suy nghĩ chợt nảy ra trong đầu anh.  

 

Còn về nguyên nhân, một là như những gì anh đã nói, cơ thể anh cũng hồi phục được kha khá rồi, tới đây cho dù có phải nằm nhà tĩnh dưỡng thì cơ thể vẫn có thể từ từ hồi phục, vậy nên không cần tiếp tục nằm viện nữa.  

 

Còn một nguyên nhân khác, đó là...  

 

Có lẽ chỉ là cảm giác thôi, nhưng chuyện Đường Tịnh Nghi đột nhiên đến tìm anh, đưa anh đến phòng bệnh của Tịch Ngự Hà khiến anh rất tức giận, nhưng sau khi bình tĩnh lại, Lâm Tuấn cũng cảm giác được chuyện này có vấn đề.  

 

Lâm Tuấn không dám nói mình hiểu toàn bộ về Đường Tịnh Nghi, nhưng cũng được coi là hiểu.  

 

Ít nhất Lâm Tuấn biết mọi chuyện Đường Tịnh Nghi làm từ trước đến này đều có nguyên nhân cả, cô không bao giờ làm gì vô lý cả.  

 

Vậy nên Đường Tịnh Nghi tự nhiên xuất hiện ở bệnh viện, đưa anh đến phòng bệnh của Tịch Ngự Hà, Lâm Tuấn nghĩ có rất nhiều khả năng, ví dụ như...  

 

Nhà họ Tịch mượn chuyện của Tịch Ngự Hà để gây thêm áp lực cho nhà họ Đường.  

 

Còn về nhà họ Tịch rốt cuộc đã dùng thủ đoạn thế nào, dùng cách nào để gây thêm áp lực , Lâm Tuấn cũng không biết rõ, nhưng Lâm Tuấn biết chuyện này là vì anh cả, nhà họ Đường dù sao cũng bị anh làm cho liên lụy, còn Đường Tịnh Nghi vì chuyện của anh mà phải chịu những áp lực không đáng có.  

 

Hai từ vợ chồng giữa anh và cô chỉ là trên danh nghĩa, nhưng dù chỉ là trên danh nghĩa, Đường Tịnh Nghi vẫn là vợ của anh, chuyện mình làm sao có thể để vợ mình chịu đựng những áp lực và hậu quả do mình gây ra được, đây rõ ràng không phải tính cách của Lâm Tuấn.  

 

Tịch Ngự Hà cũng được, Tịch Ngự Sơn cũng được, hay là một người khác của nhà họ Đường, có chuyện gì cứ đến tìm anh, Lâm Tuấn làm người dám làm dám chịu, mượn chuyện này làm khó nhà họ Đường, chèn ép nhà họ Đường để làm gì chứ?  

 

Là đàn ông, sao có thể vợ mình chịu tủi nhục mà không làm gì được.  

 

Vậy nên cuối cùng Lâm Tuấn vẫn quyết định xuất viện.  

 

Nằm trong căn phòng bệnh bé nhỏ này, Lâm Tuấn không biết rốt cuộc nhà họ Đường đã xảy ra chuyện gì, càng không biết rốt cuộc nhà họ Tịch đã làm gì với nhà họ Đường, dù sao Đường Tịnh Nghi bị ép đến mức phải đích thân đến viện tìm anh, đưa anh đến phòng bệnh của Tịch Ngự Hà.  

 

Sau khi về nhà họ Đường, anh phải hỏi kỹ bố Đường mới được, như vậy anh mới có thể giải quyết được tất cả chuyện này.  

 

Các bác sĩ trong bệnh viện dường như biết Lâm Tuấn có quan hệ với viện trưởng nên thủ tục xuất viện cũng được làm khá thuận lợi, chỉ trong chưa đầy một tiếng, tất cả thủ tục đã được làm xong.  

 

Anh chào tạm biệt với mấy bác sĩ anh quen và y tá Dương Nhược Vũ rồi đổi quần áo của mình, rơi khỏi phòng bệnh anh đã nằm một tuần trời.  

 

Khi đi qua phòng bệnh của Tịch Ngự Hà, anh hơi do dự một chút, anh dừng chân nhìn về phía phòng bệnh của anh ta, sau đó cười khẩy đi xuống tầng, rời khỏi bệnh viện.  

 

Còn về chuyện xuất viện, đây chỉ là suy nghĩ chợt nảy ra trong đầu anh.  

 

Ngoại trừ Dương Nhược Vũ và viện trưởng và mấy bác sĩ ra, những người khác như bố con Đường Tịnh Nghi hay chủ tịch Dương đều tạm thời chưa biết chuyện này.  

 

Vậy nên khi nhìn thấy bóng dáng anh xuất hiện tại nhà họ Đường, bố Đường đang trầm ngâm ngồi trên sô pha uống trà khá kinh ngạc.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!