Lọc Truyện

Bảo Bối Hay Khóc Của Mã Tổng - Kỳ Hâm

Chương 31 :

Đinh Trình Hâm tỉnh lại ở trên giường của Mã Gia Kỳ. Cậu không thấy hắn ở đâu hết.

Đinh Trình Hâm dụi dụi mắt đi tới cửa sổ phòng mà vạch rèm ra.

Bên ngoài hôm nay có gió, phiến là cành cây bên ngoài đều rung lên trong gió. Còn có vẻ rất lạnh nữa kìa.

Đinh Trình Hâm đang mải nhìn bên ngoài thì cánh tay cậu đột nhiên đau nhói lên khiến cho cậu giật mình mà nhìn xuống:

_ Xót thật đấy!

Lúc này cửa phòng bật mở, Huyên Yến đi vào trong:

_ Thiếu gia buổi sáng tốt lành.

Đinh Trình Hâm cười tươi nhìn cô đáp lại:

_ Chị Yến buổi sáng tốt lành.

Huyên Yến đứng ở đó nói:

_ Thiếu gia, chúng ta xuống dưới ăn sáng thôi.

Đinh Trình Hâm khoác áo lại " vâng " một tiếng. Hai người cùng nhau xuống bên dưới.

Lúc cậu đang ăn sáng thì Lý Thiên Trạch đột nhiên đến Hắc Tư.

Hạ nhân đứng ở vội vàng cúi người cung kính:

_ Lý thiếu buổi sáng tốt lành.

Lý Thiên Trạch phất tay:

_ Không cần lễ nghĩa rườm rà mọi người làm việc đi.

_ Vâng!

Lý Thiên Trạch đi xuống bàn ăn dưới bếp, y biết hiện tại là giờ ăn sáng của cậu. Chuyện y đến đây cũng là xin phép hắn rồi mới tới đấy chứ. Người ở đó thì cũng coi như phát đủ rồi không thiếu một ai hết.

Huyên Yến nhìn thấy Lý Thiên Trạch gập người cung kính:

_ Lý thiếu buổi sáng tốt lành.

Lý Thiên Trạch cười đáp lễ với Huyên Yến:

_ Huyên quản gia không cần quá theo quy tắc như vậy.

Đinh Trình Hâm nhìn Lý Thiên Trạch mắt lại sáng lên giống như trong đó chứa biển sao vậy. Người này thật đẹp a! Cậu có từng gặp người này chưa nhỉ? Hình như là chưa mà!

Lý Thiên Trạch nhìn đôi mắt lấp lánh của cậu thì suýt nữa nghẹn chết:

_" Ặc! Phải rồi, mình quen em ấy chứ em ấy không quen mình. "

Lý Thiên Trạch giật giật khóe miệng sau đó ngồi xuống bên cạnh cậu tươi cười dịu dàng nói:

_ Đinh Nhi chào em, anh tên Lý Thiên Trạch. Trước đây chúng ta có gặp nhau mấy lần rồi. Chỉ là lúc ấy em toàn hôn mê bất tỉnh nên chúng ta không có cơ hội gặp thôi.

Đinh Trình Hâm dán mắt về khuôn mặt tinh xảo của Lý Thiên Trạch mà gật đầu như gà mổ thóc. Trong mắt còn chứa toàn sao nữa chứ!

Lý Thiên Trạch cười khổ nhìn cậu hỏi:

_ Trên mặt anh có dính gì khiến em thích thú hả?

Đinh Trình Hâm gật gật rồi lại lắc lắc mà nói:

_ Anh thật đẹp!

Lý Thiên Trạch cười bất đắc dĩ:

_ Đâu có đẹp bằng Đinh Nhi được phải không?

Đinh Trình Hâm lắc đầu nguầy nguậy vẫn tiếp tục nhìn Lý Thiên Trạch. Gặp ai đẹp cậu chả nhìn thế này chớ! Lúc gặp Hạ Tuấn Lâm cậu còn nhận nhầm y thành con gái kia kìa.

Lý Thiên Trạch cười mấy cái rồi hỏi:

_ Hình như em chưa từng khen Mã Gia Kỳ đẹp phải không? Em ấy rất đẹp mà, không có ai là không thích nhìn em ấy đâu. Bao nhiêu người trên đời này đều mơ tưởng đến em ấy đấy!

Đinh Trình Hâm như nghĩ nghĩ gì đó sau đó nói:

_ Mã Gia Kỳ đẹp trai nhưng mà... hơi dữ. Em không dám khen, sợ bị mắng...

Lý Thiên Trạch nhếch miệng thầm cười nhạo hắn:

_" Ha! Quả nhiên là Mã mặt quan tài, đến cả người nhà cậu mà cũng bảo cậu hung dữ kìa, đem nói cho Hiên Hiên nghe chắc em ấy cười chảy nước mắt đấy! "

Lý Thiên Trạch thầm cười nhạo hắn một phen xong thì lấy trong người ra một cái thiệp mời:

_ Đinh Nhi, đầu xuân năm sau là hôn lễ giữa anh và Ngao Tử Dật. Em đến chơi cho vui nhé!

Vốn dĩ là định đưa cho Mã Gia Kỳ nhưng mà hắn có quá nhiều việc cần phải giải quyết nên y quyết định không đi làm phiền hắn mà tới thẳng Hắc Tư đưa thiệp mời cho cậu. Vốn là không muốn đưa sớm thế này đâu nhưng cũng đều tại tên Ngao Tử Dật chết tiệt kia! Háo hức muốn công bố cho toàn dân thiên hạ biết. Ở tổ chức cũng bị mọi người cười cho một phen. Chuyện này chắc không lâu nữa sẽ lên trang nhất nhanh thôi.

Đinh Trình Hâm nhận lấy thiệp mời được thiết kế tỉ mỉ đẹp mắt nạm vàng nạm ngọc lên:

_ Anh với Dật Ca kết hôn sao?

Lý Thiên Trạch gật đầu, Đinh Trình Hâm cười đến dương quang rực rỡ:

_ Chúc hai anh hạnh phúc ạ!!

Lý Thiên Trạch nhìn thấy Đinh Trình Hâm cười lên thì nuốt nước bọt cảm thán. Không hổ danh là mắt nhìn của Mã Gia Kỳ, không hổ danh là định mệnh duy nhất có thể chạm vào hắn. Cười lên đẹp tới tắc thở! Đẹp đến người có chủ như y còn xao xuyến không thôi đây.

Lý Thiên Trạch cười:

_ Cảm ơn em, lúc ấy nhớ cùng với lão đại đến chung vui nhé!

Cậu gật đầu cái rụp, Lý Thiên Trạch sau đó nói với cậu vài câu sau đó rời đi. Tổ chức y còn có việc chưa làm xong nữa mà.

Đinh Trình Hâm ngắm nghía thiếp mời một hồi thì Huyên Yến nhắc:

_ Thiếu gia, người ăn nốt bữa sáng đi. Hôm nay Đại thiếu dặn dò ngài không ra ngoài trời mà chỉ được ở trong nhà thôi. Bên ngoài trời trở gió rồi sắp tới sẽ rất lạnh.

Đinh Trình Hâm 100% nghe lời Huyên Yến mà ngoan ngoãn ăn hết đồ ăn trong bát một cách nhanh chóng. Đĩa sứ đắt tiền không còn dính một hạt cơm nào.

Huyên Yến thấy cậu ăn như thế rồi lại nhìn thân thể cậu mà hỏi:

_ Thiếu gia, đã 1 tháng rồi, ngài ăn cũng không phải là ít tại sao nhìn như vẫn không lên một lạng thịt nào vậy?

Đinh Trình Hâm lắc đầu:

_ Em không biết.

Huyên Yến nhìn từ trên xuống dưới người cậu rồi tự hỏi:

_" Thể chất ăn mãi không béo sao? "

Đinh Trình Hâm sau đó ra sảnh chính ngồi trên sofa bật TV lên, trên tay là túi khoai tây chiên lắc phô mai.

Cậu vừa bật TV lên thì tin tức này ngay lập tức đập vào mặt cậu:

_ Ngày hôm qua cổ phiếu của Chương Thị và Hà Thị đột nhiên tụt dốc không phanh mà không rõ lý do. Không biết từ đâu có rất nhiều đơn khiếu nại hai công ty này làm ăn phi pháp, hối lộ quá nhiều. Cả hai gia tộc Chương Gia thì chết do một tai nạn máy bay tư nhân thảm khốc ở biển. Hà Gia thì toàn bộ người đều mất trong một vụ tai nạn giao thông ở một vùng ngoại ô. Được cho là cả hai gia tộc đều dẫn gia đình đi du lịch và gặp nạn...

Đinh Trình Hâm không quan tâm lắm mà chỉ cảm thán một câu:

_ Thật tội nghiệp!

Huyên Yến lúc này đi ra đặt một đĩa kiwi lên bàn của cậu nhìn thấy bản tin kia thì cười lạnh:

_ Đài truyền hình quốc gia cũng chỉ có như thế, soạn đi soạn lại tai nạn giao thông mà thôi.

Đinh Trình Hâm ngây thơ nhìn cô hỏi:

_ Vậy là không phải ạ?

Huyên Yến cười né đi câu hỏi của cậu:

_ Ngài ăn đi, xem gì thì xem nhé!

_______________

Phong Gia, Phong Thiên ngồi trên ghế nhìn bản tin hôm nay mà cười lạnh:

_ Quả không hổ danh là Mã lão đại, hành động nhanh thật đấy!

Phong Thiên cầm trên tay thiệp mời dự vũ hội, ánh mắt của gã ánh lên tia thích thú không hề che dấu:

_ Nào nào Mã Gia Kỳ, càng là người của anh tôi lại càng muốn cướp. Thứ gì anh yêu thích tôi đây sẽ cướp hết nhé! Người đâu!

Thụôc hạ đi vào cúi đầu trước gã, Phong Thiên ra lệnh:

_ Đem phát thiệp mời vũ hội cho các thế gia đi.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!