Lọc Truyện

Bảo Bối Hay Khóc Của Mã Tổng - Kỳ Hâm

Chương 30 :

Chương Nhược Ly nhìn thấy khuôn mặt lạnh lẽo mà đẹp cực phẩm của Mã Gia Kỳ ngơ cả người ra không biết nói gì.

Hạ Tuấn Lâm nhìn thấy cô ả như thế thì cười lạnh, ừ thì sắp chết rồi cứ mơ mộng đi.

Hạ Tuấn Lâm thì có thể bình tĩnh như thế chứ Tống Á Hiên thì không!

* Chát * Tống Á Hiên xuống xe xông tới tát thẳng vào mặt Chương Nhược Ly một cái thật vang khiến ả ta lung lay ngã vào vòng tay của Hà Viễn Chinh đang run như cầy sấy ở bên cạnh.

Tống Á Hiên đôi mắt bừng bừng lửa chiến nói với hắn:

_ Anh đi cứu người đi, con ả này em với Tuấn Lâm lo.

Mã Gia Kỳ gật đầu rồi nhanh chân đi về phía chiếc xe bán tải đằng sau. Chu Chí Hâm không cho đám người này một cái liếc mắt liền đi phía sau Mã Gia Kỳ.

Bên trong chiếc xe bán tải phía sau, tài xế đã sợ tới ngất đi rồi. Hai người lúc nãy do phanh gấp nên có va đập một chút.

Tô Tân Hạo liên tục an ủi Đinh Trình Hâm thì đột nhiên cánh cửa được mở ra. Gió lạnh lùa vào trong xe khiến cho y và cậu dường như tỉnh hẳn.

Mã Gia Kỳ nhảy vào bên trong tháo dây trói một cách nhanh nhất cho Đinh Trình Hâm rồi ôn nhu nói:

_ Đinh Nhi, tôi tới rồi.

Đinh Trình Hâm ngơ ngác nhìn khuôn mặt tràn ngập lo lắng, ôn nhu và ấm áp của Mã Gia Kỳ một hồi thì lập tức nhào vào ôm lấy người mà khóc lên:

_ Huhu... Đinh Nhi sợ... hức huhu...

Hắn ôm cậu mà nghe tiếng khóc nấc nghẹn của cậu làm lòng hắn cũng nghẹn lại. Ánh mắt của Mã Gia Kỳ tối xuống mặc cho cậu khóc ướt cả áo mình.

Bên cạnh Chu Chí Hâm cũng đã cởi trói cho Tô Tân Hạo liền mắng người một trận:

_ Anh đó! Nếu anh bị làm sao thì em biết làm thế nào hả!? Cứ ngoan ngoãn để người ta bắt à? Anh phải chạy chứ!

Tô Tân Hạo không nói gì mặt hơi cúi xuống tỏ vẻ hối lỗi. Chu Chí Hâm thấy y như thế sự tức giận liền cùng với tiền đồ của anh bay sạch mà ôm người lên nhảy xuống dưới:

_ Em lo cho anh lắm đấy bảo bối.

Hơn 2 phút sau Mã Gia Kỳ cũng ôm Đinh Trình Hâm nhảy xuống. Hắn đã cho cậu uống một viên thuốc, nhìn đẹp đẽ mà lại mỏng manh yếu ớt khiến người ta không thể nào không bảo vệ.

Ánh mắt của Mã Gia Kỳ lạnh lẽo đi tới xe, ở cạnh đó là Chương Nhược Ly đang bị trói chân trói tay dán miệng, ánh mắt hoảng loạn sợ hãi không ngừng run rẩy. Không biết vừa rồi Tống Á Hiên và Hạ Tuấn Lâm rốt cuộc đã làm cái gì đây, thật sự khiến người ta tò mò.

Mã Gia Kỳ ôm cậu trên tay ánh mắt lạnh thấu xương đâm xuống Chương Nhược Ly:

_ Các người.... chờ diệt tộc đi!

Nói xong Mã Gia Kỳ đem cậu lên xe, Chu Chí Hâm cũng cùng Tô Tân Hạo lên xe và rời đi trước.

Tống Á Hiên thấy xe đã rời đi thì nhìn sang Hạ Tuấn Lâm:

_ Ây dà tội nghiệp quá ta!

Hạ Tuấn Lâm gật gật nhìn xuống Chương Nhược Ly với đôi mắt tràn ngập sự khinh bỉ:

_ Bà chị lần này coi như xong rồi đấy.

Tống Á Hiên phất tay ra lệnh:

_ Trương Cực! Đem người về tổ chức!!

_ Vâng!

______________

Hắc Tư, Mã Gia Kỳ đem Đinh Trình Hâm đã an giấc vào trong phòng mình mà đặt người xuống giường. Hắn nhìn giọt nước mắt còn đọng lại trên mi của cậu mà đau lòng gạt nó đi.

Mã Gia Kỳ kiểm tra một lượt thân thể của cậu rồi mắt phượng chua xót dừng lại trên cánh tay của cậu. Ở chỗ này có một vết sát không quá lớn nhưng cũng không nhỏ. Có lẽ là do va đập khi phanh gấp.

Mã Gia Kỳ đem hộp thuốc đến sát trùng vết thương cho cậu. Do có vẻ hơi sót nên cậu nhíu mày lại, nhưng cậu cũng không tỉnh lại.

Hắn sát trùng vết thương cho cậu xong thì đắp chăn lên cao cho cậu. Trời lạnh rồi không nên phong phanh.

Mã Gia Kỳ đi sang thư phòng, ánh mắt của hắn vô cùng lạnh lẽo ngồi xuống ghế làm việc. Hắn hướng mắt ra ánh trăng ngoài cửa sổ. Trăng đêm nay rất sáng, soi rõ được nửa khuôn mặt lạnh lẽo ẩn chứa sự tàn nhẫn khủng khiếp nơi đáy mắt của hắn.

Trương Chân Nguyên đi vào bên trong báo cáo:

_ Thiếu gia, cô gái hôm nay bắt phu nhân và người của tiểu thiếu gia đi là Nhị tiểu thư của Chương Gia Chương Nhược Ly. Người đàn ông đi cùng cô ta là Hà Viễn Chinh thiếu gia Hà Gia.

Mã Gia Kỳ lạnh lẽo:

_ Ừ, tôi biết rồi.

Trương Chân Nguyên trưng cầu ý kiến:

_ Chuyện này cậu muốn xử lý thế nào?

Mã Gia Kỳ đứng dậy khỏi ghế ánh mắt của hắn giốnh như đỏ lên trong đêm hướng về Trương Chân Nguyên tàn nhẫn:

_ Chương Gia, Hà Gia, thật thảm hại vào cho tôi. Toàn bộ diệt tộc!!!

Trương Chân Nguyên ánh mắt lạnh xuống nhếch miệng hơi cúi người:

_ Đã rõ thưa thiếu gia.

Sau khi Trương Chân Nguyên rời đi thì Mã Gia Kỳ quay trở lại phòng của mình lên giường nằm bên cạnh cậu nhẹ nhàng ôm cậu vào lòng vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp mỏng manh của cậu.

Hắn nhẹ nhàng hôn xuống đôi môi hồng hào của cậu rồi vừa xót xa vừa đanh thép nói:

_ Em là người của tôi, sao có kẻ dám làm hại đến em cơ chứ!? Lũ người đó đáng chết ngàn lần vạn lần!!

.....

Biệt thự của Chu Chí Hâm, anh đang đè lên trên người của Tô Tân Hạo, thân thể hai người trần như nhộng. Tô Tân Hạo thở dốc rên lên tới giống như sắp tắt thở vậy.

Chu Chí Hâm nhìn Tô Tân Hạo mặt đỏ như gấc liên tục thở dốc thì không hề nương tay hay thương tình mà thúc thật mạnh vào bên trong.

Tô Tân Hạo đồng tử chấn động nước mắt sinh lý cũng đua nhau chảy ra van xin:

_ Chí Hâm... Chí Hâm... xin.. xin em... đừng... đừng làm nữa... đừng...

Chu Chí Hâm cười lạnh thúc mạnh hơn vào hậu huyệt của Tô Tân Hạo:

_ Anh còn dấu em tới tận bây giờ đấy! Nếu không phải hôm nay súyt chết thì anh còn không chịu nói cho em biết phải không? Hả!!!??

Cơ thể của Tô Tân Hạo co giật, y bị thao không phải lần đầu nhưng vẫn không thể nào theo kịp cái nhịp độ quái vật của Chu Chí Hâm nên chỉ biết vừa khóc vừa xin:

_ Xin... xin lỗi.. anh... không... không cố ý đâu.. ưm!

Chu Chí Hâm cười khẩy đem đầu Tô Tân Hạo quay lại mà môi lưỡi triền miên một hồi:

_ Tô Tân Hạo, bảo bối của em, em rất thương anh. Nhưng lần này, em rất tức giận đấy! Anh đã hư như thế, dám dấu em, phải phạt thật nặng! Hôm nay anh có van xin em thì cũng không có tác dụng gì đâu.

_ Như cũ, bảo bối à, mẹ em muốn bế cháu, anh nên nhanh lên thôi. Em cũng thật muốn làm ba rồi, bảo bối của em đẹp thế này sinh con sớm em liền có thể ăn anh thường xuyên rồi.

Tô Tân Hạo biết, y biết tổ tông này tức giận, nhưng mà... y rất đau a! Làm rất sướng, thế nhưng, nhịp độ này... y theo không được!!

Chu Chí Hâm nhìn Tô Tân Hạo nước mắt dàn dụa thì còn hưng phấn hơn:

_ Không thể nói em cầm thú được, có trách, thì nên trách tính cách của anh quá dễ thương, cơ thể của anh quá đẹp thôi haha....

Đêm nay, Tô Tân Hạo coi như khổ rồi. Trách ai được đây, cũng không ai ép y phải che dấu Chu Chí Hâm anh làm gì ha~!!

....

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!