Lọc Truyện

Bảo Bối Hay Khóc Của Mã Tổng - Kỳ Hâm

Đinh Trình Hâm vốn dĩ không thể nào nhúc nhích được lại bị tiếng quát của Du Vân Phi làm cho run sợ lập tức cố gắng lết từ dưới đất dậy dựa vào tường đứng trước mặt của Du Vân Phi. Ánh mắt của cậu không nhìn ả ta, chứa đầy vẻ sợ hãi cùng mệt mỏi. Bụng cậu vẫn réo vang, cậu thật sự đói lắm!

Thấy cậu đứng dậy còn mơ hồ dựa người vào tường thì Du Vân Phi tức tối quát:

_ Thằng tiện nô này! Còn không mau cút đi cho tao!! Bẩn mắt!!!

Đinh Trình Hâm bị quát cho giật thót mình, run tới khóc lên, nước mắt chảy dài con ngươi run tẩy đầy sợ hãi mà bám vào tường rồi lại bám vào lan can mà lết đi từng bước. Đầu cậu hiện tại ong ong cả rồi. Cậu đói, cậu muốn có đồ ăn, hiện tại cậu chỉ có một ý niệm là cứ đi về phía trước, cậu hiện không cách nào xác định được mình đang đi đến dãy nhà nào. Cậu chỉ có ý niệm cứ đi thì sẽ gặp người, gặp người thì sẽ cho cậu đồ ăn.

Du Vân Phi vốn dĩ sẽ đi qua cậu nhưng đột nhiên quay ngoắt người lại giọng ra lệnh:

_ Tiện nô, đứng lại!!

Đinh Trình Hâm tay bám vào lan can bị làm cho chấn động suýt chút nữa cậu không bám được mà ngã xuống. Cậu từ từ quay người lại, con ngươi đầy sự đáng thương và sợ hãi nhìn Du Vân Phi.

Du Vân Phi nhìn thấy chính diện của cậu khồn khỏi cảm thấy kinh diễm. Đinh Trình Hâm thật sự quá đẹp! Trong chốc lát lòng đố kị của Du Vân Phi đi lên tới đỉnh điểm. Ả ta đã một bụng tức không có chỗ xả lại nhìn thấy cậu xinh đẹp thế này sao ả ta có thể thoải mái!

Du Vân Phi đi tới trước mặt cậu thẳng tay tát một cái thật mạnh xuống mặt của cậu khiến cho cậu ngã xuống đất ngay cạnh lan can mà quát lên giận dữ:

_ Tiện nô!! Hồ ly tinh chết tiệt! Mày chỉ là một thằng tiện nô mà ra vẻ kiều diễm cái mẹ gì chứ!? Rõ ràng là lũ hồ ly chuyên đi quyến rũ người khác!!!

Đinh Trình Hâm ngã xuống, nước mắt không ngừng tuôn, cậu hiện tại không có chút năng lực phản kháng nào cả. Nếu có thì cậu cũng không dám, nữ nhân này làm cậu nhớ tới Đinh Linh và Phú Kim Loan, sao cậu lại có năng lực phản kháng được chứ!?

Du Vân Phi thấy cậu khóc như thế thì dường như ả ta càng điên tiết hơn mà nắm lấy tóc cậu kéo lên:

_ Mày khóc cái gì hả!? Tao làm gì mày mà mày khóc hả? Còn không mau câm miệng!!!

Vốn dĩ theo lẽ thường một nữ nhân làm sao có thể kéo một nam nhân dễ dàng từ dưới đất đứng dậy được chứ? Nhưng cơ thể của Đinh Trình Hâm vốn không có lạng thịt nào, lại hôn mê lâu như vậy càng gầy yếu hơn. Giờ Du Vân Phi dễ dàng kéo cậu lên là do cậu quá gầy!!

Du Vân Phi nhìn cậu cay độc nói:

_ Đám người hầu trong nơi không biết đã chạy đi đâu hết rồi! Tao đang thiếu hầu cận này, ha, nào tới đây! Bưng trà rót nước lau dày cho tao đi!!!

Du Vân Phi nói xong thì kéo tóc cậu đi dọc hành lang xuống bên dưới phòng khách rồi sau đó ném cậu xuống đất. Đinh Trình Hâm nằm dưới đất mà đau đớn không thôi. Cậu cảm thấy mình sắp lần nữa ngủ lại rồi. Cậu đột nhiên cảm thấy hối hận, nếu cậu không ra khỏi phòng mà ngoan ngoãn ngồi trên giường đợi hắn thì có phải hiện tại cậu sẽ không chịu khổ thế này không!?

Du Vân Phi ngồi trên sofa cao quý, gác chân lên dáng vẻ tao nhã khinh bỉ nhìn cậu ra lệnh:

_Rót trà cho tao mau lên tiện nô!

Đinh Trình Hâm run run lau nước mắt đứng dậy rót trà cho Du Vân Phi. Cuối cùng do tay run rẩy nên cậu rót không cẩn thận để nước trà nóng rớt xuống tay của cô ả.

Du Vân Phi rụt tay lại sau đó tát mạnh vào mặt cậu khiến cậu ngã xuống đất đến choáng váng cả đầu óc, cô ả hung hăng đổ cả bình trà xuống đầu cậu quát lên:

_ Có rót trà cũng làm không xong! Vô dụng!!!

Đinh Trình Hâm không biết nói gì chỉ ôm lấy thân mình mà ở im đó, cuối thu đầu đông trời đã trở lạnh rồi. Khóc sẽ bị đánh, rót trà không xong cũng bị đánh, nhìn chính diện ả ta cũng sẽ bị đánh. Cậu không dám làm gì, sợ hãi lại càng lan sâu trong đáy lòng cậu.

Đinh Trình Hâm cố nén khóc mà nghĩ:

_" Lão phu nhân... con không muốn ở đây đâu, ở đây đáng sợ lắm, con nhớ ngài, chị Yến ơi, Dật Ca, Hạ Nhi, mọi người đâu rồi... "

Du Vân Phi thấy cậu không đứng lên thì vung tay chuẩn bị tát xuống một cái nữa thì một tiếng gọi thất thanh vang lên:

_ Thiếu gia!!

Sau đó có hai nữ hầu đặt lập tức chạy đến kéo cậu đứng dậy đẩy ra sau mình mà nói:

_ Du tiểu thư, chuyện này không được! Tiểu thư không thể đánh thiếu gia!

Du Vân Phi đưa tay lên muốn đánh xuống nữ hầu vừa mới nói thì nữ hầu còn lại liền chặn tay của ả lại mà nói:

_ Du tiểu thư, nơi này không phải Du Gia cũng không phải Nghiêm Gia, cô không được phép đánh người!!

Du Vân Phi hất tay mình ra khỏi tay của nữ hầu này mà gân cổ lên quát:

_ Tao là tiểu thư Du Gia, lũ bọn mày chỉ là lũ hạ nhân ti tiện! Thế mà cũng dám mở mồm cảnh cáo tao!? Thằng đĩ này bất quá chỉ có chút nhan sắc! Tốt nhất chúng mày cút ra nếu không đừng trách tao!!

_______________

Mã Gia Kỳ bên tổ chức nhận được giọng của cậu qua mặt dây chuyền thì đáy mắt chậm rãi có độ ấm mà lập tức đứng dậy khoác áo ngoài vào dặn dò:

_ Trương Cực, công việc còn lại giao cho cậu cùng Nguyên Ca giải quyết.

Trương Cực khẽ gật đầu đáp ứng:

_ Vâng, lão đại.

Sau đó Mã Gia Kỳ an tâm rời đi, đành phải để Trương Chân Nguyên giúp hắn giải quyết công việc còn lại vậy.

Mã Gia Kỳ hắn gửi giọng nói khàn khàn của cậu sang cho những người cần biết sau đó lên xe nhanh chóng đi về Hắc Tư. Hắn cho họ biết bởi vì họ cũng lo lắng cho cậu như hắn.

Khi Mã Gia Kỳ về tới Hắc Tư thì đụng mặt Nghiêm Hạo Tường ở cổng:

_ Hạo Tường!?

Nghiêm Hạo Tường nhìn thấy Mã Gia Kỳ thì lập tức đi tới, khuôn mặt thần sắc lãnh đạm có thêm chút sùng bái:

_ Mã Ca, em mang báo cáo thuốc mới đến cho anh, còn muốn cùng anh nói chút về lô thuốc mới giao dịch của bang FX gửi cho chúng ta.

Mã Gia Kỳ nghe xong thì lạnh nhạt nói:

_ Vào rồi nói.

Nghiêm Hạo Tường và Mã Gia Kỳ vừa mới mở cửa bước vào đã gặp phải khung cảnh...

Du Vân Phi thấy hắn và anh đi vào thì lập tức thu liễm dáng vẻ chua ngoa của mình thay vào đó lập tức làm bộ ủy khuất đi đến trước mặt của hắn và anh:

_ Mã Ca, Tường Ca, lũ người hầu ở nơi này thật không biết tốt xấu, chúng còn dám đánh em...

Nữ hầu bảo vệ cậu trong lòng mà nhìn chằm chằm cô ả đang nhiệt tình diễn bằng đôi mắt căm phẫn quát lên:

_ Đại thiếu! Nghiêm thiếu! Cô ta nói láo!!

Du Vân Phi trừng mắt nhìn nữ hầu kia lại bị nữ hầu bên cạnh cũng đang vây cậu vào trong lòng tặng cho một cái nhìn lạnh lẽo của người sắp chết.

Du Vân Phi sau đó ủy khuất tiếp tục nói:

_ Thấy chưa, bọn nó.. Á!

Chưa để cho Du Vân Phi nói xong thì lập tức cô ả đã bị một cái tát giáng thẳng xuống mặt, Hạ Tuấn Lâm con ngươi lạnh lẽo nhìn Du Vân Phi đang ngồi dưới đất ôm mặt:

_ Cô nghĩ mình có bao nhiêu cái mạng mà dám động đến Đinh Nhi hả Du tiểu thư!?

Du Vân Phi vừa nhìn Hạ Tuấn Lâm căm phẫn chưa kịp nói gì thì lại bị Tống Á Hiên chòi lên từ đằng sau tát thêm một phát thật vang ngay chỗ Hạ Tuấn Lâm vừa mới tát:

_ Cô mơ tưởng Nghiêm Hạo Tường thì thôi không ai nói gì! Thế mà không biết tốt xấu động đến Đinh Trình Hâm!? Trên đời này ai cũng không ngu bằng cô đâu Du tiểu thư ạ. Nói cho con gì thì cũng là sỉ nhục con đó đấy!

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!