Lọc Truyện

Bà Mối, Làm Thê Tử Của Ta Nhé

Đoàn Phi chăm chú nhìn nàng, "Từ khi biết chuyện đó, trong lòng ta có chút bâng khuâng, mỗi khi đánh nhau cũng có chút lo sợ không tự tin vào bản thân mình."

Từ Liên nghỉ hoặc nhìn hắn, không phải chứ, là bị ám ảnh sự việc có tính chất xâm lấn? Cái này thật sự là không mong muốn a, chẳng lẽ sự hiện diện của ta giúp ngươi lúc đó đã gây ra những căng thẳng lo lắng không đáng có trong lòng ngươi sao? Vì điều này mà làm suy nghĩ của ngươi bị ám ảnh về năng lực của bản thân?

Đâu có nghiêm trọng đến thế, bất quá chỉ giúp đõ thôi mà Đoàn công tử, ngươi nên suy nghĩ thoáng một chút a.

Từ Liên không nhìn hắn, không tự nhiên nói: " Ngươi đừng suy nghĩ nhiều, như thế sẽ không tốt."

Đoàn Phi gật đầu, “Nhưng ta không thể không nghĩ, †a thật sự không còn tự tin vào bản thân... A Từ, ngươi có bùa hộ mệnh không?"

"Ta..." Nghĩ cũng đúng, nếu không tự tin vào bản thân cũng có thể đặt niềm tin vào vật gì đó xem như bùa hộ mệnh, khi có vật mình tin tưởng trong người sẽ đem lại may mắn thì cũng an tâm hơn.

Từ Liên nâng tay sờ lên cổ mình móc ra miếng ngọc nhỏ màu xanh lục hình chiếc lá.

Nàng tháo xuống đưa cho Đoàn Phi.

“Cái này ta cũng không biết là đã đeo nó từ khi nào,

nhưng khi vừa tỉnh lại đã thấy ở trên cổ rồi, luôn cảm thấy mình rất may mắn, nên có thể nó là bùa hộ mệnh của mẫu thân ta để lại."

Đoàn Phi hai mắt sáng lấp lánh cầm lấy ngọc bội, “ Ngươi tặng ta sao?" Còn là di vật của mẫu thân nữa a.

"Cho ngươi mượn, khi cứu được Lưu đại ca trở về có thể trả lại ta." Từ Liên rất thản nhiên nói.

Đoàn Phi có chút mất mát nhưng tâm tình lại vui vẻ mà đeo ngọc bội lên cổ, lại cẩn thận bỏ nó vào bên trong áo, khóe miệng nhếch lên, tâm trạng nhìn qua phi ội trời chân

thường tốt. Tuy nói một nam nhân đầu đạp đất trên cổ lại đeo ngọc bội hình lá, nhìn thế nào cũng thấy yếu đuối khác người, thật sự là có chút không thích hợp, bất quá nếu là do tự tay người yêu tặng, đừng nói là ngọc bội kỳ lạ gì, ngay cả khi cho hắn đeo nguyên con heo vàng đại các trên ngực, chỉ sợ cũng sẽ cam tâm tình nguyện cười ha ha mà đeo a.

Căn bản là hắn nói dong dài làm bộ làm tịch để được nương tử quan tâm, cố ý từ trên người nàng lấy được vật định tình, cái này thành công mỹ mãn ngoài mong đợi, còn là vật gia truyền nữa nha, còn lâu mới trả.

Vật vào tay ta là của ta, nàng cũng là của ta. Truyện được cập nhật nhanh nhất tại truyenazz nhé cả nhà. Các bạn vào google gõ tìm kiếm : truyenazz là sẽ thấy nhé.Bên mình đang ra chương liên tục lắm nhé!

Ngồi quan sát một lúc, hai người đi vòng ra phía sau núi, không ngờ lại đụng phải một đám thổ phỉ đang

ngồi uống rượu, bên cạnh là hai người bị trói nằm ngã dài một bên, chắc là người đi qua núi bị bọn cướp bắt giữ. Cả hai đều là bộ dáng thư sinh yếu đuối, cũng có thể là kẻ hầu người hạ hay người đi làm ăn xa trên về quê thăm nhà.

Thư sinh đang ngồi một bên ngọ nguậy dây trói, khổ sở mới chống người ngồi dậy được, ánh mắt nhìn bao quát xung quanh bất chợt nhìn thấy Từ Liên cùng Đoàn Phi đang nấp bên ngoài hàng rào cây, hắn vui mừng buột miệng định kêu cứu, nhưng thấy Từ Liên đưa ngón tay lên môi ra hiệu im lặng rồi cúi thấp đầu, hắn kịp thời nuốt lại lời nói, giữ bình tĩnh quay mặt qua quan sát đám sơn phỉ đang uống rượu.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!