Lọc Truyện

Bà Mối, Làm Thê Tử Của Ta Nhé

Phạm Tường vội vàng ngăn hắn lại, “Đại đương gia, nếu như ngươi xuống núi, Từ công tử sẽ hoài nghi ngươi là sơn phỉ... Ngươi nghĩ xem, đêm đó hai hắc y còn có thể bắt ngươi làm con tin, như thế nào cả trại sơn phỉ đông người như vậy, ngươi lại có thể trốn thoát a”

Hắn kéo Lưu Phong ngồi xuống ghế.

"Đại đương gia, ngươi bình tĩnh, Từ công tử thông minh như vậy sẽ tìm hiểu sự tình trước khi lên núi, chắc chắn y sẽ biết trên núi Vọng Nha còn có Phi Ưng trại."

Lưu Phong vẫn là không yên tâm nói:

“Nhưng hai tên tử đệ của ngươi đâu có nói ra bọn chúng là người của sơn trại nào chứ.” Đúng là ngu xuẩn mà.

Lưu Phong nóng lòng nói với Phạm Tường, "Ngươi cho người xuống núi thám thính xem sao, nếu thấy họ đi về hướng này thì cứ để họ lên núi, còn nếu đi về hướng Phi Ưng trại thì mau dẫn người ngăn lại."

Phạm Tường gật đầu rồi lại nhìn bộ dáng Lưu Phong lo lắng mà tủm tỉm cười, có khi nào xong vụ này sẽ có người muốn thành thân luôn không.

Phạm Tường thấy tâm tình rất phấn chấn chờ mong, lần này nhất định phải giúp đại đương gia thành đôi mới được, huống hồ đại đương gia anh tuấn tiêu sái như vậy, phi thường đáng giá lập tức kết hôn, thật sự không còn lo lắng cả đời sẽ phải độc thân.

Nhị đương gia sai hai thủ hạ xuống núi dò la tin tức của Từ Tiểu Minh cùng Đoàn Phi, nhưng họ không còn ở trong tửu lâu nữa mà đã lén lúc lên núi sớm hơn dự tính.

'Từ Liên vai đeo cung tên, chuỷ thuỷ nhỏ nhét bên hông, cùng Đoàn Phi lên núi.

Theo hướng tây núi Vọng Nha mà đi, nhìn tới nhìn lui, sơn đạo bên này lối mòn vẫn là có nhiều dấu chân người, nên mới quyết định đi đường này. Vì Hoả Lôi trại rất ít khi xuống núi, đường đi tất nhiên cũng không dễ nhìn thấy.

Từ Liên cùng Đoàn Phi đi rất nhanh đã lên đến Phi Ưng trại, trên trời tuyết nhỏ bay bay, bốn phía yên tĩnh không hề có một tiếng động, hai người ngồi nép vào một đám cây bụi rậm rạp nhìn về phía cổng trại, có hai hán tử cao to mặt mày hung tợn đang đi qua đi lại canh gác.

Tuyết rơi càng lúc càng lớn, dạ hành trên người Từ Liên thoáng nhìn có chút mỏng manh, Đoàn Phi ngồi bên cạnh nhịn không được nhỏ giọng hỏi.

*A Từ, ngươi có lạnh không?”

Từ Liên lắc đầu, “Không sao, ta không lạnh.”

Hắn đột nhiên nhớ ra điều gì, lại nói:

*A Từ, ngươi có tin vào duyên phận không?"

Từ Liên quay đầu nhìn hắn nhếch mép cười, ngươi là nữ nhân hay sao lại đi nói đến mấy chuyện này, Từ Liên ta không tin vào duyên phận, chỉ tin vào bản thân mình thay đổi số phận mà thôi. Nhưng lời này bất quá nàng không muốn nói ra làm hắn mất hứng, nên chỉ cười rồi im lặng quay nhìn phía cổng trại. Đoàn Phi tuy không nghe được câu trả lời nhưng cũng không thấy buồn, vì đã nhận được một nụ cười ôn nhu của mỹ nhân. Truyện được cập nhật nhanh nhất tại truyenazz nhé cả nhà. Các bạn vào google gõ tìm kiếm : truyenazz là sẽ thấy nhé.Bên mình đang ra chương liên tục lắm nhé!

Hắn thấy vậy lại nói tiếp:

“Ta trước kia một mình lên núi đánh sơn phi, rất thuận lợi bắt được đầu lĩnh thổ phỉ trở về, cứ tưởng mình tài giỏi, nhưng không ngờ, trước đó đã có người lẻn vào sơn trại, vừa cứu được các cô nương bị bắt, vừa

phóng hoả đốt cháy sơn trại, cho nên ta mới thuận lợi như vậy... "

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!