Lọc Truyện

Bà Mối, Làm Thê Tử Của Ta Nhé

"Đoàn thiếu gia, ta nghĩ ngươi nên trở về đi."

Đoàn Phi đứng lên bước ra cửa nhìn nhìn.

"Nàng xem, trời đã tối lắm rồi, cũng vì trời tối quá nên ta cũng không nhớ rõ đường về, không thể tự mình trở về.”

Không nhớ đường, có quỷ mới tin ngươi a.

“Vậy chẳng lẽ lại muốn ta đưa ngươi về sao?" Từ Liên nói.

"Ấy, cái đó thì không cần... A Liên, cho ta ở lại một đêm, ngủ ngoài cửa phòng cũng tốt, sáng ra ta liền trở về Đoàn phủ."

"Khuê phòng của nữ tử không thể để nam nhân nằm ngủ bên ngoài, huống chỉ cũng muộn lắm rồi, cô nam quả nữ, dù không có tiếp xúc nhưng để truyền ra ngoài sẽ không hay."

Vừa nãy bao nhiêu bực bội trong lòng Từ Liên khi nhìn thấy mặt Đoàn Phi tự lúc nào đã được xua tan hết, cũng không biết là vì sao, nhìn hắn lâu một chút cũng không quá chán ghét. Lúc này Từ Liên chỉ cố ý muốn đuổi hẳn về, tuy lời nói nghiêm túc nhưng ý cười trong mắt lại không giấu được, từ trước đến nay Từ Liên cũng không phải là người để ý tới mấy cái tiểu tiết lễ nghĩa đó, nếu không vừa nãy đã chẳng để cho Đoàn Phi vào nhà.

Đoàn thiếu gia mặt dày mày dạn lại mỉm cười.

“Trước sau gì chúng ta cũng sẽ thành thân, ta là tướng công của nàng không phải nam nhân bình thường, tướng công thì có thể vào được khuê phòng của thê tử a, chứ không phải chỉ ngủ ngoài cửa. Với cả ở đây cũng nào có ai, ta thật sự là buồn ngủ, nương tử tốt cho ta ngủ lại nha."

Nương tử, ai là nương tử của người chứ? Lại bắt đầu giở trò, còn làm vẻ mặt đáng thương, mặc dù Từ Liên biết là hắn giả bộ nhưng cũng không thể làm gì, sợ

rằng quá cự tuyệt, trong lòng hắn có khi nào lại sinh ra nghỉ ngờ, nên nàng để Đoàn Phi ngủ lại.

Nhưng nhà chỉ có hai phòng, Từ Liên ngủ cùng tiểu

muội còn Từ Bá ngủ cùng Tiểu Minh, hiện tại lại chen hắn vào cùng. Một giường hai người ngủ đã thấy chật chội, lúc này lại là ba nam nhân, tất nhiên không thể để nhạc phụ đại nhân cùng tiểu đệ nhỏ ngủ dưới đất được. Lần đầu tiên nằm dưới sàn nhà vừa cứng vừa lạnh thật khó chịu, Đoàn Phi lăn qua lộn lại thật sự là không thể ngủ được

Hắn mở cửa phòng lặng lẽ bước ra ngoài, trăng đêm nay khá sáng, hắn đi một vòng ngôi nhà nhỏ, sau đó nghe thấy tiếng động rất nhỏ từ phía sau mảnh vườn truyền tới. Đoàn Phi nhẹ bước từ từ đi qua, một cảnh phong hoa nguyệt đại dần dần hiện ra rõ ràng trước mắt. Đoàn Phi nép sau cánh cửa nhà bếp nhìn ra ngoài sân sau. Dưới ánh trăng mỹ nhân như họa đang múa một vũ khúc kỳ lạ, vừa giống đánh quyền cước lại giống như đang múa vũ khúc. Nó bao gồm các động tác di chuyển chính xác, uyển chuyển và linh hoạt cùng nhiều chuyển động khó nhất như nhào lộn, nhảy, lướt qua và nhảy bước dài, những động tác này giống như dùng để miều tả các kỹ thuật võ thuật trong các trận chiến đánh nhau, nhưng lại vô cùng yểu điệu. Được biểu diễn một cách ngẫu hứng nhưng phong cách tương đối ổn định lực đạo dùng cũng rất vừa đủ, càng nhìn càng mê đắm theo từng bước chân và đôi bàn tay uyển chuyển của mỹ nhân đang múa.

Đoàn Phi không ngờ đến, một nữ nhân gia cảnh nghèo khó bần hàn, nhưng vừa xinh đẹp lại biết múa ra những vũ khúc mê người đến như vậy. Đây là nương tử

tương lai của hắn, thiên hạ vô song của hắn a.

Suy nghĩ này làm Đoàn thiếu gia vô cùng phấn khích, không tự chủ bước chân ra khỏi nơi ẩn nấp, Từ Liên nghe thấy có tiếng động, nàng liền dừng lại quay đầu nhìn về phía phát ra âm thanh. Đoàn Phi biết không thể trốn nữa nên chân chính đi ra, hai bàn tay nâng lên vỗ vỗ mấy cái.

"Đó là loại võ công gì? Thật sự rất huyền diệu, không ngờ nàng lại lợi hại như vậy."

Từ Liên lắc đầu, "Đó không phải là võ công, cái đó gọi là múa đương đại, mà ta có nói ngươi cũng chẳng biết được đâu.”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!