Lọc Truyện

Yêu Nghiệt Của Nữ Thần - Hứa Thanh Tân (FULL)

Hai tiếng sau, tại nơi cao nhất trên sân thượng khách sạn Hoàng Triều, Hứa Thanh Tân chậm rãi phun ra một ngụm trọc khí. 

“Cửu Dương Đế Tôn! Huyết mạch Diệu Dương!”, Hứa Thanh Tân lẩm bẩm nói. 

Thực sự không ngờ rằng bản thân còn có vị tổ tiên lợi hại đến mức này. 

Hơn nữa trong cơ thể anh còn chảy huyết mạch bá đạo như vậy. 

Thời thượng cổ, Diệu Dương tổ thần sánh ngang với trời đất, bễ nghễ thiên hạ. 

Sau đó sinh ra Diệu Dương thần tộc, còn lưu truyền lại một bộ công pháp gọi là “ Diệu Dương thần công”. 

Vật đổi sao dời, thời gian trôi qua hàng tỷ năm. 

Thời gian là sự tồn tại khắc nghiệt nhất, dù cho tộc người mạnh mẽ như Diệu Dương thì cũng dần dần tiêu tan trong dòng lịch sử hồng hoang. 

Thẳng đến ba mươi nghìn năm trước, Cửu Dương Đế Tôn phi thăng lên trời, thống trị tiên giới mới khiến huyết mạch Diệu Dương một lần nữa chấn động trời xanh. 

Chỉ là không biết tiên giới ở trong miệng của Cửu Dương Đế Tôn rốt cuộc ở nơi nào! 

Nhưng ở trong mơ, lão tổ tông đã nói rồi, chỉ cần bản thân siêng năng tu luyện “Cửu Dương Vô Cực Công”, bản thân có thể có cơ hội hóa thành tiên thể, phi thăng tiên giới. 

“Cửu Dương Vô Cực Công” là do Cửu Dương Đế Tôn dựa vào nội dung phần còn lại của “Diệu Dương thần công” để phát triển và biến hóa sáng tạo ra một bộ công pháp tu hành mới. 

Tuy rằng Cửu Dương Đế Tôn nói rằng “Cửu Dương Vô Cực Công” kém hơn mấy trăm tỷ lần so với “Diệu Dương thần công”, nhưng với sự hiểu biết của Hứa Thanh Tân, đây đã là sự tồn tại biến thái vô cùng. 

Sự biến thái của “Cửu Dương Vô Cực Công” nằm ở chỗ, sau khi tu luyện bộ công pháp này, chỉ cần mượn lực lượng các ngôi sao của hằng tinh ở trong vũ trụ là có thể tinh luyện bản thân vì mục tiêu thăng cấp tu vi. 

Hơn nữa sau khi tu luyện “Cửu Dương Vô Cực Công” còn có thể tự thân chuyển hóa lực lượng của các vì sao thành linh khí được vận dụng để nuôi dưỡng các công pháp tiên kỹ khác. 

Nói tới “Cửu Dương Vô Cực Công”, chỉ cần chạm đến ánh sáng ở bất kể nới nào là có thể tu luyện những năng lượng cần thiết. 

So với các bộ công pháp tu tiên ỷ lại quá mức vào linh khí khác thì “Cửu Dương Vô Cực Công” thuận tiện hơn, giống như được hack vậy. 

Cũng chính vì lẽ đó, Hứa Thanh Tân mới có thể đạt đến Luyện Khí sơ kỳ chỉ trong hai tiếng đồng hồ tại môi trường thiếu hụt linh khí, thành công bước vào con đường tu tiên. 

Dĩ nhiên đây cũng là nhờ hồn niệm của Cửu Dương Đế Tôn dung nhập vào cơ thể của Hứa Thanh Tân, kích hoạt huyết mạch Diệu Dương ở trong cơ thể của Hứa Thanh Tân giúp anh tăng cường tinh lọc nguyên do cơ thể. 

Cũng là vì lí do đó, sức và năng lượng trong cơ thể Hứa Thanh Tân mới thăng cấp thần tốc như vậy, nhẹ nhàng đấm thủng bức tường. 

Nếu không, trên con đường tu hành, muốn vào Luyện Khí thì phải rèn thể trước đã. 

Mặc dù rèn thể là bước đơn giản nhất trên con đường tu hành nhưng nhưng đối với người bình thường mà nói thì đó cũng không phải việc có thể làm được trong thời gian ngắn. 

Tu luyện hai tiếng đồng hồ không chỉ khiến cho Hứa Thanh Tân thuận lợi bước vào con đường tu luyện mà còn giúp anh hiểu rõ đại khái truyền thừa của Cửu Dương đế tôn. 

Dựa theo lời giới thiệu của tổ tiên Cửu Dương Đế Tôn, con đường tu luyện khi chưa thành tiên được chia thành chín cảnh giới, phân ra là: rèn thể, Luyện Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Tiểu Thừa, Nguyên Anh, Luyện Thần, Đại Thừa, Độ Kiếp. 

Trong đó mỗi cảnh giới phân thành ba giai đoạn sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, trên nữa là cảnh giới đại viên mãn. 

Đại viên mãn mặc dù không được gọi là một giai đoạn tu hành nhưng có thể cô đọng một cảnh giới tới mức tận cùng. 

Người tu hành bình thường cùng cảnh giới, cho dù là ba tới năm người cùng lúc ra tay thì cũng chưa chắc là đối thủ của người tu hành cùng cảnh giới đại viên mãn. 

Sau khi Độ Kiếp thì lập tức có thể đúc Tiên Thể, đến lúc đó sẽ phi thăng tiên giới. 

Chỉ là những điều này đối với Hứa Thanh Tân mà nói quá xa xôi, Hứa Thanh Tân không am hiểu quá nhiều. 

Việc cấp bách trước mắt là cố gắng tu luyện sớm ngày thăng cấp Trúc Cơ mới được. 

Dựa theo cách nói của Cửu Dương Đế Tôn, sau Trức Cơ liền có thể luyện chế một loại đan dược gọi là “thiên niên bảo tâm đan” 

Có được loại đan dược này, bệnh tim bẩm sinh chưa có cách chữa của Tần Hiểu Nhiên sẽ được chữa khỏi hoàn toàn. 

Nghĩ đến Tần Hiểu Nhiên, trong lòng Hứa Thanh Tân ấm áp hẳn. 

Hứa Thanh Tân vĩnh viễn không thể nào quên được, vào hai mươi năm trước, vì mẹ là công nhân rửa bát đĩa nên bản thân bị bắt nạt ở nhà trẻ. 

Cho đến khi Tần Hiểu Nhiên xuất hiện, cô giống như thiên sứ đứng trước mặt bảo vệ anh, cơ thể gầy yếu của cô đã tạo thành khoảng trời bao la cho cậu bé tự ti, đã có chút tự kỷ nhẹ. 

Mặc dù Tần Hiểu Nhiên đã sớm quên việc cỏn con năm đó, nhưng đối với Hứa Thanh Tân, ân nghĩa này, cả đời anh khó quên! 

Nghĩ đến đây, Hứa Thanh Tân ngẩng đầu lên nhìn mặt trời, hai mắt đăm đăm nhưng không hề cảm thấy khó chịu. 

Vợ yêu, từ giờ trở đi ,anh sẽ không làm cho em thất vọng nữa! 

Lúc Hứa Thanh Tân đang bày tỏ cảm xúc của mình thì tiếng chuông di động vang lên. 

Nhìn thấy là vợ Tần Hiểu Nhiên gọi, Hứa Thanh Tân nhanh chóng nghe máy. 

“Alo, vợ ơi!”, Hứa Thanh Tân vội vàng hỏi thăm. 

Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói, nhưng không phải của Tần Hiểu Nhiên, mà là giọng nói của một người phụ nữ trung niên. 

“Thằng khốn Hứa Thanh Tân kia, tao cho mày mười lăm phút, mau lăn đến bệnh viện An Thọ, nếu Hiểu Nhiên xảy ra chuyện gì tao sẽ không tha thứ cho mày”. 

Hứa Thanh Tân sững sờ, sốt ruột hỏi: “Mẹ, Hiểu Nhiên cô ấy bị sao…”. 

Không đợi Hứa Thanh Tân nói xong, đường dây bên kia truyền đến tiếng “ tút tút” đối phương đã tắt máy. 

Bệnh viện An Thọ! Mười lăm phút! 

Việc này căn bản không thể nào thực hiện được. 

Bệnh viện An Thọ và khách sạn Hoàng Triều nằm ở hai đầu nam - bắc của Đông Giang, cho dù không tắc đường cũng phải một tiếng đi xe, huống chi bây giờ là buổi trưa, là thời điểm tắc đường nhất trong ngày. 

Trừ phi bản thân biết bay! 

Bay! 

Đúng thế! Hứa Thanh Tân trong lòng chợt lóe lên một ý tưởng. 

Mình xưa đâu bằng nay, mặc dù tu vi bị hạn chế, vẫn chưa thể bay vút lên trời cao, nhưng vẫn có thể nhảy các bước khoảng cách trăm mét. 

Hứa Thanh Tân chạy nhanh đến tòa cao ốc bên cạnh, nhìn vào khoảng không hướng bệnh viện An Thọ, nhún người nhảy một cái, lúc tiếp đất đã là đỉnh của tòa cao ốc khác cách đó 100m. 

Vài phút sau, khi Hứa Thanh Tân xuất hiện ở bệnh viện An Thọ, bên ngoài phòng cấp cứu, một người phụ nữ trung niên đang liên mồm chỉ trích người đàn ông trung niên ở bên cạnh. 

Người phụ nữ trung niên là Triệu Lệ Hà - mẹ của Tần Hiểu Nhiên, người đàn ông trung niên là Tần Chí Dũng - bố của Tần Hiểu Nhiên. 

“Bà đây gả cho ông đúng là xui xẻo tám kiếp, mất công lúc trước tôi còn tưởng rằng bản thân là gà biến thành phượng hoàng rồi cơ đấy? Ai mà ngờ được bản thân sống không bằng một con gà mái”. 

“Nói gì mà viện trưởng của bệnh viện An Thọ thân thiết với anh cả của ông, bây giờ thì sao, ngay cả một phòng VIP cũng không xếp được, ông còn có tác dụng gì?” 

Tần Chí Dũng đỡ mắt kính, yếu ớt phản bác: “Đấy là do viện trưởng Tôn không nghe điện thoại của tôi đấy chứ, chắc chắn là có việc gì đó nên nhỡ cuộc gọi, tí nữa xếp phòng bệnh khác thì có làm sao?” 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!