Lọc Truyện

Yêu Không Thể Yêu - Lâm Tĩnh Văn

Chương 262

Lúc đầu không biết hai đứa trẻ là con của anh ấy, anh ấy hoàn toàn hận tôi.

Bây giờ anh ấy thay đổi rồi, sự thay đổi này rõ ràng là vì bọn trẻ, có vẻ như tôi sinh ra hai đứa trẻ này, anh ấy nghĩ mọi thứ có thể bỏ qua, sau đó chúng tôi có thể tiếp tục sống cùng nhau.

“Tôn trọng cô là phải li hôn sao? Cô có yêu tôi hay không, là chuyện có thể dùng miệng nói được sao? Nếu cô thật lòng yêu Damon, vậy thì trong năm năm qua, hai người đã sớm kết hôn rồi, cô vốn dĩ chưa quên được tôi! Cô không lừa được tôi đâu!” Dạ Dương đến gần tôi, tôi bị anh ấy đẩy xuống ghế.

Tôi chỉ cân ngẩng đầu là sẽ chạm vào anh ấy, càng không thể đứng dậy. Ở góc này, anh ấy có thể nhìn thấy hết nội y của tôi, tôi vội vàng che ngực lại, “Anh ra kia cho tôi, anh như thế này là đang giở trò lưu manh đấy!”

“Nhìn vợ tôi thì phạm pháp sao? Giở trò lưu manh với vợ của mình sao?” Dạ Dương hoàn toàn nhìn một cách hiên ngang, tai tôi đỏ ửng, người đàn ông này thật quá quắt. “Tiếp tục như vậy, tôi sẽ báo cảnh sát! Dù tôi là vợ anh, tôi cũng có quyền tự do riêng. Sự chiếm hữu này, là xâm phạm lãnh thổ một cách phi pháp!" Tôi nghĩ một hồi mới tìm ra được một từ ngữ thích hợp.

Dạ Dương bật cười, giọng nói trâm ấm cuốn hút kia chẳng khác nào đang xâm nhập vào lỗ tai của tôi, nếu âm thanh có thể làm người ta mang thai, tôi đoán là mình đã mang thai rồi.

“Cô báo cảnh sát đi, để cảnh sát nhìn thấy cuộc vui của vợ chồng chúng †a sao? Tôi không quan tâm đâu, cô gọi họ đến đi!” Nếu Dạ Dương giở trò vô lại, nhất định sẽ khiến cho người khác can tâm mà cúi đầu.

Chúng tôi bế tắc trong khoảng mười phút, tôi thực sự không chịu nổi nữa, “Dạ Dương, anh trưởng thành một chút có được không? Cứ dây dưa như vậy có ý nghĩa gì không? Chúng ta rõ ràng đang nói về chuyện li hôn, lẽ nào anh cũng muốn làm những hành động này trước tòa sao?”

“Nếu tòa án cho phép, tôi nhất định sẽ làm! Chúng ta đang nói về chuyện li hôn, cô cho rằng cần li hôn, tôi lại thấy không cân!” Dạ Dương nói như vậy nhưng dù sao cũng buông tôi ra.

Tôi lo lắng toát mồ hôi toàn thân, hít một hơi thật sâu, sửa soạn lại bản thân.

“Lâm..” Damon đẩy cửa bước vào, tôi thấy Dạ Dương lập tức sầm mặt lại.

Bình thường chúng tôi đều như vậy, anh ấy không gõ cửa tôi cũng không thấy sao cả.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!