Lọc Truyện

Yêu Không Thể Yêu - Lâm Tĩnh Văn

Chương 240

Hỉ Lạc leo xuống, vội vàng chạy đến, “Mami, mamil”

Tôi ôm con giun mũm mĩm này vào lòng, liếm một miếng kem ly mà con bé chia sẻ với tôi, nhìn mồ hôi lấm tấm trên trán Damon, xem ra cô công chúa nhỏ này chân chưa hề chạm đất nên mới khiến anh ấy mệt như thế.

Người đàn ông này cưng chiều bọn trẻ không có giới hạn, nhất là khi gặp phải một bảo bối thích nũng nịu như Hỉ Lạc. Nhưng lúc này, tôi lại phát hiện Dạ Dương đang cười với tôi cách đó không xa, tôi sợ hãi đến mức không bế nổi con bé, vội vàng cùng Damon đưa bọn trẻ về nhà.

Mẹ tôi và bảo mẫu tắm cho bọn trẻ, tôi ở phòng khách tay vẫn còn run lẩy bẩy, “Damon, anh ấy đã phát hiện ra bọn trẻ, còn uy hiếp em chuyện chưa li hôn, anh ấy là bố của Trường An, lời nói này anh ấy nói trước mặt thằng bé, em phải làm sao đây? Damon, anh nói đi, em phải làm sao đây?”

Nếu Dạ Dương nhất định muốn mang một đứa bé đi, tôi sống sao được? Trong trường hợp của chúng tôi, khi li hôn mỗi đứa con sẽ phải đi theo một người. Trừ khi có kết quả DNA, chứng minh bọn trẻ không phải con của anh ấy. Nhưng vấn đề là bọn trẻ vốn là con của anh ấy, cho nên tôi phải làm thế nào?

Hai đứa con, dù là đứa nào tôi cũng không thể từ bỏ, thiếu đi đứa nào cũng giống như giết tôi vậy.

Tôi đột nhiên hối hận vì đã mang bọn trẻ về nước, bây giờ tôi đi có kịp không? Tôi túm lấy tay áo của Damon, “Hay là anh đưa bọn trẻ về Canada trước đi!”

“Chạy trốn không phải là giải pháp, Lâm, em luôn có một con quỷ trong lòng, Dạ Dương chính là con quỷ ấy.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!