Lọc Truyện

Yên Hoa Tam Nguyệt

5.

Những chuyện trước 6 tuổi hầu như ta đều không nhớ.

Lý Bá nói ông ra ngoài có việc thì trông thấy ta ở bên vệ đường. Nom ta đói lả cả người nên ông mới thương tình đưa về. Sau này thấy ta nhanh nhẹn nên ông bèn sắp xếp cho ta ở lại phủ làm nô tỳ. Đọc full tại Vietwriter

Hàng tháng phủ phát cho hạ nhân rất hậu, bao nhiêu người trong mơ cũng muốn vào đây, mà ta lại chẳng có chỗ nào để đi nên quyết ở lại.

Hầu hạ Kỳ vương thực ra khá thoải mái, thỉnh thoảng giở trò giận dỗi cũng không sao. Ngài ấy hiền lắm, chẳng bao giờ nổi nóng. Nhưng ta cũng biết thân biết phận, không được đà lấn tới.

Trưởng công chúa nói ta cứu mạng ngài, ta không dám kể công.

Khi ngài trọng thương ta không bỏ ngài lại bởi vì khi bị ám sát, ngài cũng không bỏ rơi ta để chạy thoát thân.

Ấy vậy, càng về sau, ngài càng đổi khác, có lẽ vì đã trải qua quá nhiều cảnh huynh đệ tương tàn.

Cũng là thể là vì có quyền nên ngài khinh thường hạng nô tỳ, không muốn thân thiết với ta nữa.

Ta chứng kiến toàn bộ sự thay đổi của ngài, từ ấm áp đến lạnh lùng, từ hay giúp đỡ mọi người đến giết người không chớp mắt.

Có lẽ là vì sợ hãi, hoặc cũng có lẽ là vì ta không đồng tình, thậm chí là bất mãn với thủ đoạn tàn nhẫn của ngài, nên trên con đường ngài đoạt được ngôi vị, lòng ta dần sinh ra khoảng cách, càng ngày càng lớn.

Duy chỉ có một thứ không đổi.

Ngày trước ngài là hoàng tử, ta là nô tỳ.

Bây giờ ngài là hoàng thượng, ta vẫn là nô tỳ.

Hoàng hậu sắp sửa chuẩn bị yến tiệc cuối năm. Người đến hỏi ý hoàng thượng, hoàng thượng sai ta qua giúp hoàng hậu một tay. Đọc full tại Vietwriter

Dù gì những chuyện lặt vặt trong cung ta cũng là người nắm rõ nhất.

Tiểu hoàng tử còn nhỏ, hoàng hậu vừa phải tĩnh dưỡng sau sinh, vừa phải chăm sóc con nhỏ, nên không đủ sức quản lý sự vụ.. Hoàng thượng giao cho Hiền phi quản lý hậu cung.

Nhưng yến tiệc cuối năm là một dịp đặc biệt, theo tình theo lý đều nên để chủ hậu cung đứng ra tổ chức. Hiền phi không nên đi quá giới hạn.

"Tham kiến hoàng hậu nương nương."

"Thư Nhiên cô nương đến rồi sao, không cần đa lễ, mau vào ngồi đi."

Hoàng hậu vẫn luôn hiền từ như vậy.

"Nha đầu bên cạnh bổn cung lo liệu không được chu toàn, nên bổn cung đành gọi ngươi đến giúp."

Ta nhìn chồng sổ sách ngổn ngang trên bàn, thêm cả xấp giấy kín mặt bàn. Nghe nói cung nữ quản lý sự vụ đắc lực của hoàng hậu xuất giá rồi, bảo sao mọi thứ thành ra thế này.

Nếu như mai sau ta cũng xuất cung, không biết với cái tính khó chiều của hoàng thượng liệu ngài có thấy khó chịu không.

Ta đang tính toán chi phí dự trù cho yến tiệc, bỗng nhiên nghe thấy tiếng trẻ con khóc. Sau đó có một bà vú bế tiểu hoàng tử vào.

Ta đã hiểu tại sao một người giỏi giang, chu đáo như hoàng hậu lại không đủ sức lo liệu yến tiệc.

Hoàng hậu ôm con vào lòng, khẽ trêu đứa bé. Bé con cười hớn hở.

Hoàng hậu nương nương là người có phúc, là mẫu nghi thiên hạ do hoàng thượng khổ tâm chọn lựa.

Lý Bá từng nói, gia tộc bên hoàng hậu đều là những trung thần. Đọc full tại Vietwriter

Ta thầm nghĩ những vị ấy có tiếng trong bách quan, nhưng thực chất lại không có binh quyền. Có lẽ vậy nên hoàng hậu chính là người mà hoàng thượng an tâm nhất.

Hậu cung biết bao phi tần, mà hoàng hậu lại suôn sẻ hạ sinh đích trưởng tử. Ắt hẳn đây cũng là ý của hoàng thượng.

Hoàng thượng sủng ái Lệ phi, trọng dụng Hiền phi, chiều chuộng Uyển quý nhân, nhưng vẫn luôn giữ thể diện và sự tôn quý cần thiết cho hoàng hậu.

Hoàng hậu là người thông minh. Người không tranh sủng, không tranh quyền, không đòi hỏi.

Phi tần nào không an phận, người chỉ đánh tiếng cảnh cáo, chứ chưa từng cậy quyền chèn ép.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!