Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz (truyenazz.com.vn) sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn

Phượng Khê chậm rãi kéo chiếc mũ lông xù trên đầu xuống, vờ phủi tro bụi.

Sau đó, nàng hỏi Lang Vương: “Có biết chiếc mũ này làm từ lông gì không?”

Dẫu trước đó Phượng Khê đã dùng thuật thanh tẩy, nhưng do đứng gần, nên Lang Vương vẫn ngửi thấy hơi thở của Gấu Tuyết trên mũ.

Chân nó lập tức mềm nhũn.

Phượng Khê cong môi: “Ngươi đoán xem, ta lấy lông này từ đâu?”

Tính sói vốn đa nghi.

Nó lập tức “bổ não” ra một cảnh tượng m.á.u me.

Chắc chắn Gấu Tuyết đã bị tiểu nha đầu Nhân tộc này làm thịt rồi!

Chắc chắn nàng giấu diếm thực lực.

Chắc chắn như kim cương vậy!

Nghĩ tới đây, nó hú lên một tiếng, kẹp chặt đuôi rồi bỏ chạy.

Phượng Khê xách kiếm gỗ đuổi theo.

“Đứng lại, ngươi đứng lại cho ta!”

Lang Vương chạy càng nhanh hơn.

Có ngu mới đứng lại.

Ngay cả Gấu Tuyết cũng bị làm thịt, nếu nó mà ở lại thì chỉ có một con đường c.h.ế.t thôi!

Nó không chỉ chạy một mình, mà còn gọi đám thuộc hạ chạy theo.

Tuy đám thuộc hạ có hơi ngốc, nhưng thấy vương nhà mình đã bỏ chạy, thế là chúng cũng nhấc chân chạy!

Chỉ dựa vào thực lực của bản thân, một mình Phượng Khê “cân” cả bầy sói.

Kế hoạch vốn tốt đẹp, bị hành động “giả ngầu” của nàng làm rối tung rối mù.

Nhìn bầy sói chạy càng lúc càng xa, vẻ mặt của mấy người Tần Thời Phong ngẩn ra. Chúng nó gặp quỷ à?

Sao đang yên đang lành lại bỏ chạy?

Chỉ mỗi Quân Văn chứng kiến toàn bộ quá trình, hắn kể lại một cách sinh động cho mọi người cùng nghe.

Mọi người: “…”

Bầy sói khiến họ hoảng hốt, sợ hãi, ăn ngủ không yên, thậm chí có vài người còn suýt mất mạng.

Thế mà giờ đây lại bị một câu nói của Phượng Khê dọa chạy ư?

Rốt cuộc là do họ quá nát? Hay do Phượng Khê quá biến thái?

Phượng Khê ngửa cổ bốn mươi lăm độ, nhìn trời mà thở dài: “Ta cũng không muốn thế đâu. Nhưng sự ưu tú trở thành gánh nặng của ta, thực lực trở thành vốn liếng của ta! Ta khổ quá mà!”

Mọi người: “…”

Rất muốn đánh nàng một trận!

Đúng lúc này, Tần Thời Phong phát hiện bầy sói đã dừng lại, dường như chúng đang do dự.

Đôi mắt Phượng Khê lập tức sáng lên!

“Chúng ta chạy mau! Làm vậy Lang Vương sẽ cảm thấy ban nãy chúng ta chỉ làm màu, dưới cơn thẹn quá hóa giận, nó nhất định sẽ đuổi theo!”

Dứt lời, nàng lập tức nhấc chân chạy.

Mọi người theo sát theo sau.

Họ nằm mơ cũng không ngờ rằng, bầy sói hai hôm trước họ tránh còn không kịp, giờ lại trở thành bánh trái thơm ngon mà họ nhắm tới.

Quả nhiên, mấy người Phượng Khê vừa chạy, Lang Vương lập tức dẫn theo bầy sói đuổi theo.

Họ chạy trốn càng nhanh, Lang Vương đuổi càng sát nút.

Cuối cùng cũng đuổi kịp.

Hai bên lại lao vào tẩn nhau thêm lần nữa.

Lang Vương vẫn nhìn chằm chằm Phượng Khê.

Phượng Khê: “…” Nàng không dám rút kiếm.

Sợ lại dọa Lang Vương chạy mất.

Nàng thả Gấu Tuyết ra ngoài.

Gấu Tuyết hóa sự tủi nhục phải chịu từ Phượng Khê thành cơn giận trút lên bầy sói, nó g.i.ế.t điên cuồng, tóm cổ Lang Vương quăng qua quật lại.

Nếu không phải tại Phượng Khê lệnh cho nó bắt sống, thì đoán chừng Lang Vương đã bị nó xé nát rồi.

Sau khi Lang Vương bị bắt, những con sói còn lại cũng mất ý chí phản kháng, bị mấy người Tần Thời Phong trói chặt bằng dây trói thú, rồi cất vào túi đựng linh thú.

Phượng Khê thì đang chuẩn bị ký khế ước với Lang Vương.

Dẫu sao cũng ký với một con gấu rồi, ký thêm với một con sói cũng có sao đâu.

Quá trình này thuận lợi hơn khi ký khế ước với Gấu Tuyết nhiều.

Bởi Lang Vương nghĩ thông suốt rồi.

Đến cả Phượng Hoàng và Gấu Tuyết còn bị ký khế ước, nó bị ký khế ước cũng không quá mất mặt.

Nó đã phấn đấu nửa đời người rồi, giờ không muốn phấn đấu nữa.

Dứt khoát làm cá mặn ăn no chờ c.h.ế.t đi thôi.

Khi cả đoàn người về tới ổ gấu, Phượng Khê bảo Tần Thời Phong mở túi đựng linh thú, thả bầy sói ra.

Giờ đây Lang Vương đã bị nàng khống chế, những con sói này không còn là mối uy h.i.ế.p nữa.

Phượng Khê phân bầy sói thành mấy tiểu đội, thay phiên tuần tra xung quanh ổ gấu.

Sau đó, nàng chỉ huy mấy người Lăng Thiên Đình chế tạo… xe trượt tuyết.

Nhìn thấy bản vẽ xe trượt tuyết, vẻ mặt Lăng Thiên Đình dại ra.

Liệu thứ đồ chơi này có tác dụng thật không thế?

Tuy lòng tràn ngập sự lo lắng, nhưng hắn ta vẫn dẫn mọi người bắt tay chế tạo.

Phượng Khê nhìn Lang Vương, rồi hất cằm về phía xe trượt tuyết.

Lang Vương: “…”

Nó chấp nhận số phận, chọn ra vài con sói kéo xe.

Phượng Khê trải một lớp da thú lên xe rồi mới nhảy lên ngồi, sau đó nàng vung chiếc roi nhỏ tự chế lên: “Xuất phát!”

Xe trượt tuyết lao đi như bay!

Phượng Khê ngã xuống xe, lăn lông lốc như quả cầu.

Phượng Khê: “…”

Nàng xuất khẩu thành thơ, chửi như tát nước vào mặt đám sói, rồi bảo Lăng Thiên Đình cải tạo xe trượt tuyết, trang bị thêm rào chắn hai bên.

Phượng Khê lại lần nữa lên xe. Lần này có rào chắn rồi, nàng sẽ không lo bị ngã lăn xuống nữa.

Nhìn Phượng Khê ung dung ngồi xe đi vòng vòng, tâm trạng mọi người tràn ngập sự phấn khích.

Có chiếc xe này, khi họ ra ngoài sẽ tiết kiệm được rất nhiều sức lực.

Phượng Khê quả là ghê gớm.

Phượng Khê còn cố ý nhờ người dùng đá ghi ảnh, quay lại cảnh tượng ngồi xe trượt tuyết đầy phong cách của nàng.

Quân Văn và Hình Vu da mặt dày cũng đòi ngồi, Phượng Khê dứt khoát để tất cả mọi người cùng lên xe, rồi quay chụp lại “kỷ niệm oai phong” này.

Mọi người vốn tưởng tiếp đó Phượng Khê sẽ nghỉ ngơi dưỡng sức, kết quả, nàng dẫn họ ngồi xe trượt tuyết đi săn thú.

Họ cũng không dám đi quá xa, chỉ hoạt động trong phạm vi hai trăm dặm quanh ổ gấu.

Bởi khu vực này là địa bàn của Gấu Tuyết, các yêu thú hệ băng cấp cao khác sẽ không tới đây.

Phượng Khê bật tính năng cướp đoạt điên cuồng, từ yêu thú cấp thấp tới linh thực hệ băng, nàng đều không buông tha!

Ngay cả rêu trên mặt băng cũng bị con hàng này cào sạch!

Thậm chí nàng còn đang cân nhắc xem, có nên cạy vài tảng băng màng về không…

Gấu Tuyết: Sợ rằng sau khi nha đầu thối rời đi, nó chỉ có thể l.i.ế.m tay gấu cho đỡ đói thôi.

Phượng Khê cảm thấy cướp đoạt nhiêu đó vẫn quá ít, vẫn chưa “đã”, nên xúi Gấu Tuyết mở rộng địa bàn.

Gấu Tuyết vốn không muốn đồng ý.

Bởi con Cọp Tuyết hàng xóm không phải thứ dễ chọc.

Nhưng nó nào phải đối thủ của cái lưỡi không xương của Phượng Khê.

Nàng chỉ nói vài câu đã thành công tẩy não nó, khiến nó m.á.u nóng sôi trào.

Nếu không phải Phượng Khê ngăn cản, nó đã lập tức xông ra ngoài đánh lộn rồi.

Không thể đánh trực diện, như thế mất nhiều hơn được.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!