Lọc Truyện

Xuyên Sách: Chim Sẻ Nhà Nhị Gia Thành Tinh Rồi



Chưa kể tới nhân viên phục vụ đứng bên cạnh, ngay cả người từng trải qua nhiều sóng to gió lớn như Cao Thăng cũng không kịp phản ứng.


Anh ta như bị nghẹn bởi lời nói của Lê Phi Phàm, nhất thời không biết mình nên hùa theo hay nên chỉ trích đối phương mới đúng.Sau đó, dường như Thư Dịch Khinh đã đoán ra thân phận của anh.Cậu ta thay đổi sắc mặt ngay lập tức.Có lẽ tác giả muốn xây dựng hình tượng như ánh mặt trời cho nhân vật này.

Ánh hào quang đó không chỉ chiếu sáng góc u tối trong lòng nam chính Hoắc Uẩn Khải mà còn chiếu vào trái tim các nhân vật phụ như nam hai nam ba nam bốn.

Tóm lại Thư Dịch Khinh được tả giống như một bông hoa trắng thuần khiết rọi sáng cả trái đất.


Tích cách của nhân vật thụ này được xây dựng rất đơn giản, trước mắt cậu ta còn chưa tốt nghiệp đại học, lại là đứa con được yêu thương chiều chuộng nhất trong nhà, xưa nay chưa từng tiếp xúc với mặt tối của xã hội.Bởi vậy nên cậu ta chưa biết cách kiểm soát cảm xúc của mình.Lê Phi Phàm lập tức nhận ra vẻ thù địch chợt lóe lên trong mắt đối phương, anh nghĩ thầm: Xem ra cũng không ngây thơ quá mức, ít ra trực giác rất chính xác.Quả nhiên Thư Dịch Khinh lập tức lạnh mặt, cậu ta chỉ gật nhẹ đầu rồi nói: “Xin chào.”Đến chào cũng có vẻ miễn cưỡng chứ đừng nói đưa tay ra bắt với anh.Lê Phi Phàm nhún vai, thản nhiên thu tay lại như không có chuyện gì.Anh xoay người, thuận tay lấy một ly rượu vang đỏ trên khay của nhân viên vừa đi ngang qua, sau đó chợt nghe Thư Dịch Khinh nhẹ giọng hỏi Cao Thăng: “Anh hai thì sao? Bây giờ anh ấy đang ở đâu?”‘Anh hai’ ở đây là Hoắc Uẩn Khải.

Hắn được sinh ra lúc gia chủ đời trước là Hoắc Khôi đã già, ở trên còn có một người anh trai khác mẹ.

Sau khi Hoắc Khôi qua đời, nhánh chính của nhà họ Hoắc chỉ còn lại hai anh em.


Nhưng theo cuộc chiến giữa các phe phái trong gia tộc ngày càng mạnh, cái gọi là ‘anh em’ cũng chỉ tồn tại trên danh nghĩa mà thôi.Người dưới gọi hắn là Nhị gia bởi uy vọng mấy năm gần đây của hắn ở nhà họ Hoắc rất cao, dần có xu thế lấn át người anh trai Hoắc Kính.Nhưng Hoắc Uẩn Khải năm nay mới 27 tuổi.Bối phận như vậy đã định trước Hoắc Uẩn Khải phải vác trên vai rất nhiều gánh nặng.Trong mắt Hoắc Uẩn Khải, chỉ có Thư Dịch Khinh vẫn luôn gọi hắn là anh hai như lúc nhỏ là khác hẳn với những kẻ khác.Lê Phi Phàm không muốn phỉ nhổ cái loại kịch bản “Người là ánh sáng duy nhất trong cuộc đời tăm tối của tôi” này.Lúc đọc tiểu thuyết anh đã nghĩ: Con cừu nhỏ Thư Dịch Khinh mà được sinh ra trong một gia đình như nhà họ Hoắc ngoài đời thực thì chưa tới một giây là cậu ta đã bị ăn tươi nuốt sống.Nhưng hết cách rồi, tất cả chỉ để phục vụ cho tuyến tình cảm đầy máu chó, những thứ khác chỉ là gió thoảng mây bay.Bất kể lúc này trong lòng Lê Phi Phàm đang nghĩ gì, Cao Thăng bên cạnh rốt cuộc đã hoàn hồn.Đúng là trợ lý Cao có khác, chỉ cần một giây đã có thể nở nụ cười chuyên nghiệp.“Bây giờ Nhị gia còn đang tiếp khách.”Thư Dịch Khinh: “Vậy khi nào anh ấy xong việc thì báo cho tôi, tôi có việc muốn hỏi anh ấy.”Lúc này, không chỉ có Lê Phi Phàm mà ngay cả Cao Thăng cũng biết Thư Dịch Khinh trở về để đích thân đối chứng với Hoắc Uẩn Khải.Điều cậu ta muốn hỏi chính là sự tồn tại của Lê Phi Phàm.Cao Thăng chợt cảm thấy rất khó xử.Thời gian trở về của Thư Dịch Khinh quá đúng lúc.“Đã thông báo cho Nhị gia rồi.” Vẻ mặt Cao Thăng vẫn như thường, anh ta tiếp tục nói: “Tôi đã kêu người dọn phòng sạch sẽ, cậu đi đường dài chắc cũng rất mệt, chờ lát nữa tôi bảo phòng bếp làm mấy món cậu thích đưa sang.”Hiển nhiên anh ta đã tiếp xúc nhiều lần với Thư Dịch Khinh nên mới biết tất cả sở thích của cậu ta cũng như cách đối đáp sao cho phù hợp nhất.Ngôn ngữ cử chỉ cực kỳ thỏa đáng.Trong một giây Lê Phi Phàm đã nhìn thấu ý đồ của Cao Thăng, thật ra anh ta đang muốn trấn an Thư Dịch Khinh, hoặc ít nhất là đưa cậu ta rời khỏi nơi công cộng này trước.Nhưng Lê Phi Phàm biết hôm nay anh ta đã tính sai.

Dựa theo cốt truyện, phần trước đang nói tới chuyện Hoắc Uẩn Khải vừa đưa Thư Dịch Khinh ra nước ngoài xong đã bao dưỡng chim hoàng yến, chính điều này đã gây ra hiểu lầm lớn giữa hai vai chính.Mà bữa tiệc ngày hôm nay chắc chắn sẽ không tránh khỏi một phen náo loạn.Nếu Cao Thăng chỉ dùng hai ba câu đã lừa cậu ta đi dễ như trở bàn tay thì tình tiết tiếp theo phát triển kiểu gì được?Đúng lúc này, một giọng nói truyền đến từ nơi cách đó không xa.“Dịch Khinh?”Tổng cộng có bốn người bước tới, ba nam một nữ.Nhìn bọn họ có vẻ rất quen thuộc với Thư Dịch Khinh, vừa tới đã thân thiện hỏi: “Không phải cậu ở nước ngoài à? Sao lại ở đây.”Thoạt nhìn Thư Dịch Khinh vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, cậu ta nhanh chóng tới bắt chuyện..


Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!