Lọc Truyện

Xuyên Không Thành Phế Vật, Ta Lắc Lư Khắp Tu Chân Giới

Nam chính hỏi xong, lẳng lặng chờ câu trả lời của sư đệ.

Quý Minh có chút thụ sủng nhược kinh bởi được nam chính liếc mắt tới, gã ta ngay lập tức sung sướng trả lời: "Hồi Hàn sư huynh, là ở phía tây cách đây có hơn ngàn dặm, la bàn không hiện rõ cụ thể nào một điểm nhưng theo đệ điều tra, là một ngọn núi nhỏ lệ thuộc tại Dương gia. Đệ sợ có kết giới nên không dám kinh động bọn họ."

Fans của nam chính trải rộng khắp Lạc Thiên Tông, mới 18 tuổi đã có tu vi Trung Cảnh, nguyên căn càng là cực phẩm, vũ lực giá trị cường đại, hơn nữa, nam chính dung mạo gác ở kia, mấy cái nam nhân có thể đấu lại? Ai không ngưỡng mộ?

Phía tây ngàn dặm ở mặt sau Dương gia, trùng hợp là ngọn núi mà Dương Trường Miên đang cư trú.

Nam chính gật đầu không nói, nếu là ở Dương gia thì hắn sẽ lại tìm cớ hôn ước này nọ đến xem một chuyến nữa. Dương gia này cũng thật ngu, Địa Âm Hỏa ở trong lòng bàn tay mà lại không phát hiện, tiện nghi hắn.

Cái này cũng không trách Dương gia ngu, gia chủ lúc trước của Dương gia mua ngọn núi này cũng đã một phen huy động lực lượng lên xem xem có tài bảo gì quan trọng không. Kết quả đúng là có một cây linh chi hơn 300 năm, linh khí sung túc dồi dào, luyện thành đan dược có thể hỗ trợ tu luyện.



Linh chi lập tức dời đi sự chú ý của Dương gia, còn linh hỏa thì giấu thật sâu dưới hơn 50 thước đất, không có máy đào đất đúng là không phát hiện được.

Nam chính rũ mi mắt, đứng lên khỏi ghế, nhàn nhạt nói: "Nếu là Dương gia, ta có thể tới đó một lần để điều tra. Đêm đã khuya, các đệ về minh tưởng đi."

Nam chính tự có suy tính riêng của hắn, nói xong phất tay bỏ đi, chỉ để lại một bóng dáng màu trắng cao khiết tuyệt mỹ.

Đào Kiều Kiều mê muội nhìn theo, trong mắt có tia kiên quyết, cô ta nhất định phải chiếm được nam chính làm của riêng, người nam nhân như vậy, chỉ cô ta mới xứng sóng vai.

Nhắc tới Dương gia, là nhắc tới hôn ước của nam chính với người của Dương gia làm cô ta ghen ghét.

Dương gia chỉ là một đám tu sĩ nghèo hèn, dân đen, vậy mà cũng xứng có hôn ước với Hàn sư huynh thiên tư trác tuyệt của cô ta? Đúng là gà què muốn bay lên cây làm phượng hoàng mà!

Cô ta nghiến răng ken két, dùng sức nắm chặt nắm tay. Vì cô ta biết, nam chính chính là người nghe lời gia tộc, một khi hắn đồng ý hôn ước, cơ hội của cô ta cũng không còn. Giải quyết không được hôn ước, cô ta còn không giải quyết được một cái Dương gia sao? Mắt Đào Kiều Kiều lập lòe toan tính.

__



Đầu này, Dương Trường Miên rùng mình một cái, vội nhảy lại gần đóng lửa ngồi, xoa xoa hai tay vào nhau, mộng bức: "Cứ có cảm giác tam tai ập tới. Mi có ý kiến gì không Bánh Ngọt, hay là dứt khoát đổi một cái nhiệm vụ khác đi?"

Hệ thống âm điện tử như rè rè, nó đang tra lại hướng dẫn sử dụng rồi nói với cậu: [Cái này sao...đổi nhiệm vụ không được nhưng nhận thêm nhiệm vụ mới thì được á cục cưng.]

Không coi lại hướng dẫn sử dụng không biết, nó còn có nhiều chức năng chưa biết như vậy cơ đấy, phải cảm ơn cục cưng làm nó coi lại mới được.

Tao thật là lạy mày, hệ thống gì mà còn không biết chức năng của mình có cái gì. Mày dứt khoát đừng làm hệ thống nữa, để tao làm luôn cho rồi.

Dương Trường Miên ngán ngẩm hối thúc hệ thống nhận thêm nhiệm vụ thu thập nguyên liệu cho cậu. Chỉ cần hoàn thành một nhiệm vụ nữa thì vòng quay may mắn đã ở trong tầm tay.

Hệ thống chỉ nói cần hoàn thành một nhiệm vụ nữa nhưng cũng đâu bắt buộc cố định làm cái nhiệm vụ thu thập sừng của Thố Giác thú đâu. Lách luật, cậu là chuyên gia.

Hệ thống nhanh chóng rà quét hoàn cảnh xung quanh, nhập thêm mười điều nhiệm vụ mới cho Dương Trường Miên.

Cậu nhanh nhảu mở ra màn hình nhiệm vụ nhìn xem.

Màn hình hệ thính giống như màn hình ti vi trong suốt chỉ có chữ, cậu chỉ có thể xem nội dung chứ không thao tác được gì. Trong giao diện còn có một icon kệ hàng bé bé, đó chính là những nguyên liệu mà cậu cần phải sưu tầm để hoàn thành nhiệm vụ.

Nó không giống như túi đồ vì cậu không thể tùy tiện cái gì đều bỏ vào được, nó là hàng mẫu, giống như mấy người nghiên cứu người ta thu thập hàng mẫu để nguyên cứu rồi bỏ vào bình cất trữ vậy đó.

Số lượng hàng mẫu có 9, còn kém 1 cái 10. Từ hàng mẫu này, cậu có thể trích ra hàng thật để dùng, muốn dùng bao nhiêu thì dùng.

 Ví dụ như nhiệm vụ thứ 6 của cậu là thu thập một bông tùng nhung, cậu đã hoàn thành rồi, thì từ hàng mẫu bông tùng nhung đặt trong hệ thống, cậu có thể thoải mái lấy ra dùng, dùng làm quần áo, dùng làm mền, đều lấy từ mẫu vật trong này.

Đúng là hệ thống IQ không cao nhưng chức năng này thì cậu đánh giá cao à nha.

Thu thập sao, lúc dùng tới rất là khoái hoạt luôn nha!
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!