Lọc Truyện

Xuyên Không Thành Nữ Phụ Ta Muốn Ly Hôn - Phương Uyên

Vòng eo của cô không được nhỏ, mảnh khảnh thậm chí anh còn ẩn ẩn cảm nhận được ngấn mỡ sau lớp quần áo. Nhưng anh lại cảm thấy rất thích.

" Này anh là tên biến thái à mau bỏ tay ra "

Cô giật mình, hiển nhiên không ngờ tới anh sẽ làm như vậy. Bây giờ cô muốn dừng xe chạy lấy người cũng khó tại chân cô không với tới đất mà eo thì đang bị anh giữ, cô chỉ còn cách là đi thẳng, đàng hoàng thôi.

" Không bỏ "

" Bỏ ra đi"

" Bao giờ đến vườn tôi bỏ "

Thoả hiệp không thành hết cách cô chỉ đành đi thật nhanh, hết tốc lực đến vườn đào.

Chạy hơn bốn phút đồng hồ nữa thì cô đã đến nơi, cô cho xe đi chậm lại.

" Anh bỏ tay ra đi để tôi còn đỗ xuống "

Nghe thấy cô nói vậy anh thấy hơi luyến tiếc mà bỏ tay ra. Thôi để dành cơ hội lần sau vậy.

" Oa "

Nhìn vườn đào rộng, nhiều quả trước mắt cô không khỏi cảm thán, một vườn thôi mà đã rộng vậy rồi.

Bên trong cô nhìn thấy ba bốn công nhân đang hái quả, chủ yếu là cây thấp nhưng cũng có một hai cây cổ thụ rất lớn.

" Bây giờ làm gì "

Cô nhìn anh

" Cô muốn làm gì thì làm giờ tôi sẽ đi hỏi người làm số liệu một chút chốc nữa sẽ kèm cô mang đi "

" Oke, à...ừm "

" Chuyện gì "

" Tôi có thể ăn mấy trái được không, "

" Tùy cô "

Nói rồi anh đi ra chỗ một người làm, còn cô đi lại loanh quanh, nhìn quả đào nào cũng căng tròn mọng nước khiến cô nhất thời không biết chọn quả nào.

Đi một đoạn cô nghe thấy có tiếng mọi người đang vàn tán xôn xao.

Hiếu kì cô đi đến nơi phát ra âm thanh thì ra là mọi người đang có ý đinh trèo cây hái quả ở đây. Có năm đến sáu người phụ nữ đang tụ ở dưới gốc phân công để hái.

" Tại sao mọi người không dùng gậy để hái ạ "

Nghe thấy tiếng người nói mọi người đồng loạt nhìn về phía phát ra âm thanh.

Thấy người nói là cô mọi người đồng loạt lộ ra biểu cảm khiếp sợ cùng kinh ngạc, có cả thù oán, khinh bỉ nữa.

Phương Uyên: " ..." nhìn cô đáng sợ thế sao.

Chẳng qua là cô thấy cây cũng khá cao, mọi người ở đây đều trông cũng đã già tay chân không quá linh hoạt nếu hái quả ở dưới còn được chứ trèo lên sợ là sẽ ngã.

" Cơn gió nào đưa tiểu thư đến nơi này vậy, không phải trước kia tiểu thư nói ở cùng một chỗ với bọn tôi khiến cô cảm thấy kinh tởm sao "

Một người phụ nữ trung niênnói, trong mắt hiện lên sự khinh bỉ, bĩu môi . Khi cô ta nói mấy người làm bên cạnh kéo kéo tay cô ta lại bảo cô ta đừng nói nữa sẽ bị đánh đấy.

Trước kia cô đến đây cũng thường hay ra nơi này ra oai, khoác lác, không vừa mắt là đánh người chửi rủa..nên ai cũng rất ghét.

Phương Uyên như đã hiểu ra, công việc chính của nữ phụ là đi gây thù chuốc oán còn gì nữa, xem ra bọn họ ghét nữ phụ không ít đâu.

Hẳn nào vừa nãy trên đường cô đến đây gặp không ít người nhưng chẳng ai dám ngẩng đầu lên cả thì ra là sợ cô.

" Tôi từng nói vậy sao, vậy tôi thật lòng xin lỗi vì những lời nói của mình mà khiến mọi người tổn thương "

Mọi người nhìn thấy cô như vậy thì tất cả mọi người đều sững sờ, ngay cả người phụ nữ nói đó cũng vậy bà ta đã chuẩn bị tinh thần ăn vả hay nghỉ việc nhưng điều này khiến bà ta có chút khó tin.

Nửa phút sau bà ấy mới phản ứng lại.

" Tôi không dám, lời này của cô tôi nhận không nổi "

Nghe lời này cô chỉ có thể thở dài, xem ra hiềm khích này quá lớn cô không thể xoá bỏ được bằng lời xin lỗi.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!