Tức thì có người trong sân hoảng sợ kêu lên.
Lời vừa thốt ra, mọi người đều chấn động không thôi.
Tất cả đều cảm thấy tim như bị xé toạc, da gà nổi khắp người, cả người run
rẩy.
Ngay cả những tồn tại siêu ph như tiểu sư thúc, Lạc Thiên, cường giả Hải tộc, thiên kiêu Ám Duệ Thần tộc cũng phải co rút đồng tử.
Tứ Tế Kỳ là bảo vật lừng danh của Băng Tuyết Nhất tộc, năm xưa Băng Hoàng của Băng Tuyết Nhất tộc từng dùng nó chém giết đại năng Độ Kiếp Kỳ đỉnh phong.
Tương truyền, Tứ Tế Kỳ này từng xuất hiện ngắn ngủi trên Tiên Lộ, được linh khí tiên đạo nuôi dưỡng, trải qua quá trình tinh luyện từ chí bảo tiên đạo ...
Đây là một kiện đại sát khí.
Nhìn khắp cõi thiên địa, danh tiếng cũng lẫy lừng.
“Linh bảo cực phẩm sao?"
Lâm Phong nhìn bốn lá cờ đang lơ lửng phía trên, sắc mặt hơi trầm xuống.
Trong đời anh, số linh bảo cực phẩm mà anh từng thấy chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Lần gần nhất là khi anh lỡ tay giết Lục sư huynh Phùng Mục Trần, sau đó Ngũ sư huynh mang đến linh bảo cực phẩm Chiêu Hồn Phiên, cố gắng gom tụ hồn phách, phục sinh Lục sư huynh ...
Linh bảo cực phẩm, đã là những bảo vật mạnh nhất trong thế gian này.
Tháp Thiên Ma trong tay anh tuy được gọi là bán tiên khí, nhưng thực chất cũng chỉ nắm trong phạm vi linh bảo cực phẩm.
"Lần này có chút khó giải quyết rồi."
Lâm Phong nhíu chặt mày, anh rất rõ sức mạnh của linh bảo cực phẩm. Nếu chúng được toàn lực kích phát, e rằng bản thân anh lúc này cũng chưa chắc đỡ nổi.
Đúng lúc này, Tứ Tế Kỳ trên không trung bất ngờ tỏa ra ánh sáng chói lòa, khí tức hủy diệt ầm ầm bùng phát, lao về phía Lâm Phong.
"Nhất Kiếm Phá Thương Khung."
"Cực Kiếm Sát Trận.”
"Âm Dương Cực Kiếm!”
Lâm Phong không dám khinh suất, trực tiếp hợp nhất ba chiêu kiếm, thi triển kiếm thuật mạnh nhất của mình.
Bùm!
Chỉ trong nháy mắt, kiếm khí sắc bén đã va chạm dữ dội với luồng năng lượng từ Tế Kỳ bùng phát ra.
Âm!
Khoảnh khắc ấy, ánh sáng rực rỡ chói lòa, hư không sụp đổ toàn bộ, hình thành một vùng hắc động, vạn vật hữu hình trong phạm vi vạn dặm đều biến mất hơn nửa.
Quá khủng khiếp.
Như vụ nổ lớn trong vũ trụ, lại giống như ngày tận thế giáng xuống.
Đòn đối kháng này vượt xa mọi nhận thức của người có mặt tại đây, như cuộc chiến giữa các cường giả Độ Kiếp đỉnh phong, là trận chiến mạnh nhất từ xưa đến nay. Chỉ riêng dư chấn đã không phải người thường có thể chịu nổi.
Âm ầm ầm ầm ...
Vụ nổ kéo dài khoảng ba, bốn giây rồi mới dần lắng xuống.
Lâm Phong nắm chặt kiếm bản mệnh trong tay, hơi thở có phần dồn dập, nhưng ánh mắt thì vẫn kiên định, nhìn chằm chằm vào bốn lá cờ trên cao ..
Không hổ là linh bảo cực phẩm.
Ngay cả ba chiêu kiếm hợp nhất của mình cũng không làm gì được.
Vù! Vù! Vù!
Lúc này, Tứ Đại Tế Ti thong thả bước tới, đôi mắt trống rỗng nhưng phát ra ánh sáng vàng kim lạnh lẽo, nhìn chằm chẳm vào Lâm Phong. Tứ Tế Kỳ lơ lửng trên đỉnh đầu họ, từng sợi đạo văn thần thánh từ trên cao rơi xuống, bao phủ lấy bốn người giống như thần ma giáng thế ..
"Thực lực của ngươi ... không tệ."
Bỗng nhiên, một giọng nói hư ảo, mờ mịt truyền tới tai tất cả mọi người trong sân
Mọi người đều kinh hãi, trừng mắt nhìn chẳm chẳm vào một vị Đại Tế Ti trong số đó, thậm chí có người sợ đến suýt tiểu ra quần.
Biết nói chuyện sao?
Một tấm da người ... lại biết nói?
"Đm."
Ngay cả Lâm Phong cũng bị dọa cho giật mình. Anh vốn tưởng đối thủ chỉ là bốn tấm da người không có ý thức, chỉ hành động theo bản năng do chấp niệm khi còn sống điều khiển ...
"Xét thấy ngươi có thiên phú không tồi, ta có thể tạm tha cho ngươi một mạng."
Giọng nói hư vô đó lại một lần nữa vang bên tai Lâm Phong.
"Tha cho tôi một mạng? Trước nay chưa ai dám nói câu đó trước mặt tôi. Các người that su nghĩ rang mình đa thang chac rồi sao?"
Lâm Phong cười khẩy.
Cùng lắm thì triệu hồi người tí hon vàng kim, mọi người cùng cá chết lưới rách thôi.
Các Đại Tế Ti lạnh lùng nhìn Lâm Phong, không nói gì. Những xác sống bị vật chất tà dị điều khiển cũng ngừng tấn công theo sự im lặng của các vị Tế Ti.
Cả hiện trường trong nháy mắt trở nên tĩnh lặng đến rợn người, im ắng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
"Trước đại nghiệp của Băng Tuyết Nhất tộc ta, thực lực cá nhân chẳng là gì cả. Nếu không có người cầu xin cho ngươi, ngươi nghĩ ngươi còn có thể đứng đây nói chuyện với ta sao?"
Tấm da người đứng đầu bỗng nhiên lên tiếng.
“Ý gì?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!