Thực lực của một cường giả Độ Kiếp sơ kỳ lại đáng sợ đến mức này sao?
Chẳng lẽ lần trước Tuyết Hồng Dao đã nương tay với anh?
“VÚT~"
Lâm Phong khẽ động, hóa thành một luồng sáng bay thẳng về phía xa.
“Muốn chạy à?"
Khóe miệng lão già áo choàng đen nở một nụ cười đầy chế nhạo, lập tức bám sát theo sau.
Với tốc độ của cả hai, trong nháy mắt đã đi được mấy dặm.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, họ đã di chuyển từ vùng cực bắc đến một vùng biển rộng lớn.
Nơi này nm ở sâu trong đại dương.
Gió mạnh gào thét, cuộn tung những con sóng đen ngòm, phát ra những tiếng gầm rú giận dữ, không gian tràn ngập một cảm giác lạnh lẽo, cô tịch, không hề có chút dấu hiệu của sự sống!
“VÚT!"
Lão già áo choàng đen lao đến trước mặt Lâm Phong, chặn đường của anh, cười lạnh nói:
“Trước mặt lão phu, cậu nghĩ cậu có thể chạy thoát được sao? Người mà lão phu muốn giết, dù có là ai đến cũng không cứu nổi cậu!"
“Dù là ai đến cũng không cứu nổi? Ông nghĩ mình mạnh lắm à?"
Lâm Phong bật cười.
"Vậy tại sao cậu lại phải chạy?"
Lão già áo choàng đen lạnh lùng đáp.
"Ai nói tôi chạy? Tôi chỉ đang tìm cho ông một nơi chôn thân tử tế, để khỏi làm bẩn vùng đất băng giá kia, quấy rầy sự yên tĩnh của bạn tôi thôi!"
Lâm Phong đáp trả.
“Bạn của cậu? Vậy thì cậu cứ yên tâm, đợi ta giết cậu xong, ta sẽ đào tung ngôi mộ đó lên, để bạn của cậu được tận hưởng cái lạnh thấu xương của gió bắc cho thỏa thích ... "
Lão già nói.
Nghe vậy, trong mắt Lâm Phong lóe lên một tia sát khí. Anh khẽ động tâm niệm, hàng tỷ bóng kiếm gào thét bay ra, lơ lửng xung quanh cơ thể!
"Không ngờ cậu lại là một kiếm tu ... "
Lão già áo choàng đen khinh miệt hừ lạnh, trực tiếp vươn cây gậy trong tay phải ra, khẽ điểm một cái về phía Lâm Phong!
“ONG!”
Một điểm này, tựa như một trận đại tai hoạ!
Hư không bị đâm thủng, vạn khối nước biển bị lực lượng cường đại đè xuống sâu mấy chục mét, cuối cùng lại cuộn trào dữ dội, tạo thành một cơn sóng thần cao đến trăm mét, hung hãn ập về phía Lâm Phong!
"Kiếm khởi!"
Lâm Phong lạnh lùng quát lớn một tiếng.
Hàng tỷ bóng kiếm hóa thành một bức tường kiếm đạo, mặc cho sóng thần xuyên qua cũng không thể làm tổn thương đến chân thân của Lâm Phong!
“Cũng có chút bản lĩnh đấy, tiếc là không nhiều ... "
Lão già áo choàng đen híp mắt lại, cơ thể lập tức biến mất ngay tại chỗ!
Giây tiếp theo, ông ta đã xuất hiện ngay trước mặt Lâm Phong, một gậy đập xuống không chút nương tay.
Sắc mặt Lâm Phong bình tĩnh, dùng bóng kiếm để chống đỡ!
ʻÂM!"
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên!
Năng lượng từ cú va chạm quét ngang ra xung quanh, sau đó lại phóng thẳng lên trời, dường như muốn xuyên thủng cả bầu trời!
“Lão già! Ông sẽ là cường giả Độ Kiếp đầu tiên mà tôi chém giết, nhưng chắc chắn không phải là người cuối cùng!"
Lâm Phong hét lớn một tiếng, nắm chặt kiếm bản mệnh, lao lên tấn công!
Sắc mặt lão già áo choàng đen hơi thay đổi, ông ta vậy mà lại cảm nhận được một luồng áp lực!
Chuyện này hoàn toàn khác với những gì ông ta đã dự tính!
Theo ông ta thấy, một tu giả trẻ tuổi như Lâm Phong, ông ta chỉ cần tiện tay là có thể diệt gọn mới đúng!
“Dưới Độ Kiếp thì đều là lũ kiến hôi! Cho dù cậu có mạnh đến đâu, muốn vượt cấp để giết ta, nắm mơ đi!"
Lão già áo choàng đen gầm lên một tiếng, cây gậy trong tay khẽ vặn vẹo, lóe lên ánh vàng rực rỡ, cuối cùng lại hóa thành một cây ngân thương ...
Ngân thương tỏa ra hàn quang lạnh lẽo, đạo vận lan tỏa, tràn ngập uy thế vô thượng!
Rõ ràng, Đây chính là pháp khí bản mệnh của ông ta và cũng là một món vũ khí có cấp bậc không hề tầm thường!
"Một chấm sáng lạnh lẽo vừa loé lên, ngọn thương theo sau đã lao ra như rồng.'
Lão già áo choàng đen liên tục quát lớn.
Trong phút chốc, Lâm Phong và lão già áo choàng đen đã lao vào hỗn chiến.
Một người là Độ Kiếp sơ kỳ, một người là Luyện Hư sơ kỳ!
Hai người chênh lệch đến ba đại cảnh giới, vốn là một cuộc đối đầu không cân sức, nhưng lại bùng nổ thành một trận chiến khó có thể tưởng tượng nổi!
“ÂM!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!